PARIS, ngày 14.11.2012 (PTTPGQT) – Viện Hóa Đạo vừa gửi sang Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế để phổ biến Thư Ngỏ của Huynh trưởng Lê Công Cầu gửi ông Bảo Quốc Kiếm. Bảo Quốc Kiếm là biệt hiệu của ông Trương Khôi. Trong những bài viết nhiều năm trước, ông thường xác định ông không là thành viên của GHPGVNTN, các bài ông viết và ý kiến ông phát xuất từ tinh thần dân tộc và Phật giáo của một người nông dân, mà học vấn mới qua lớp 3 Trường làng. Nhưng gần đây ông lại minh bạch hóa chức vụ ông là Trưởng ban Nghi lễ chùa Từ Quang ở thành phố Kansas, Hoa Kỳ, một đơn vị của GHPGVNTN Hải ngoại tại Hoa Kỳ.
Tám tháng qua, ông Bảo Quốc Kiếm đã liên tục viết hàng loạt bài đánh phá Văn Phòng II Viện Hóa Đạo, Viện Hóa Đạo trong nước, Chùa Điều Ngự, Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế, hỗn láo với Đức cố Đệ tứ Tăng Thống Thích Huyền Quang và Đức Đương kim Đệ Ngũ Tăng Thống Thích Quảng Độ.
Cho đến nay, Giáo hội không lên tiếng hồi đáp vì hai lẽ. Lẽ thứ nhất là những điều ông Bảo Quốc Kiếm viết toàn miệt thị, vu cáo, bôi nhọ GHPGVNTN cùng hàng Giáo phẩm Giáo hội, hoàn toàn võ đoán không đúng với sự thật, lại tự thị công bố các bài viết ấy trên mạng Internet toàn cầu. Lẽ thứ hai, mọi thành viên thuộc Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN) đều có quyền tự do góp ý, phê phán để xây dựng Giáo hội ; nhưng sự góp ý hay phê phán ấy phải thực hiện trong khuôn khổ nội bộ đơn vị Giáo hội của mình chiếu theo Quy chế và Hiến chương của Giáo hội. Sau đơn vị Giáo hội ở địa phương, còn có cơ cấu Miền, Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất Hải ngoại tại Hoa Kỳ, rồi chót đỉnh ở hải ngoại là Văn phòng II Viện Hóa Dạo. Những ai sinh hoạt trong Giáo hội phải biết và tuân thủ các điều cơ bản ấy. Không thể tự thị phơi phong ý kiến đàn hạch và phá hoại Giáo hội lên công luận hay mạng Internet toàn cầu như ông Bảo Quốc Kiếm đã làm trong 8 tháng trời.
Một Phật tử thành viên của Giáo hội không thể tố cáo Hòa thượng Thích Viên Lý, Viện chủ chùa Điều Ngự, Phó Viện trưởng Viện Hóa Đạo kiêm Chủ tịch GHPGVNTN Hải ngoại tại Hoa Kỳ là “cộng sản” như ông Bảo Quốc Kiếm vu khống, khi ông chẳng có một bằng cớ chính xác nào đưa ra ;
Một Phật tử thành viên của Giáo hội không thể phê phán ồn ào sự kiện Thông điệp Phật Đản của Đức Tăng Thống Thích Quảng Độ chỉ được tuyên đọc ở cuối chương trình Đại lễ Phật Đản vừa qua tại chùa Điều Ngự, sau các lời phát biểu của Hòa thượng Chủ tịchVăn phòng 2 Viện Hóa Đạo, Pháp sư Cư sĩ và các quan khách, thay vì tuyên đọc từ đầu buổi lễ như thường năm, khi ông Bảo Quốc Kiếm chẳng chịu suy xét nguyên do Lễ Phật Đản vừa qua do Văn Phòng II Viện Hóa Đạo tổ chức tại chùa Điều Ngự, mà vị Chủ tịch Văn Phòng II Viện Hóa Đạo mới được suy cử tại Đại hội IX tháng 11 năm 2011, chính là Hòa thượng Thích Chánh Lạc, tức vị Thầy chỉ đạo của ông Bảo Quốc Kiếm. Trước năm 2012, dưới thời Đức Phó Tăng Thống Thích Hộ Giác làm Chủ tịch Văn Phòng 2 Viện Hóa Đạo, Thông điệp Phật Đản của Đức Tăng Thống bao giờ cũng được trang trọng tuyên đọc từ đầu buổi lễ ;
Một thành viên Phật tử của Giáo hội không thể viết bốn bức Tâm thư hỗn láo gửi Hòa thượng Thích Viên Định, Viện trưởng Viện Hóa Đạo phê phán Ngài “dốt”, rồi “dạy” ngài cách viết văn, “dạy” ngài thủ tục hành chính của một Giáo hội lớn có 2000 năm truyền thống, như ông Bảo Quốc Kiếm đã tăng thượng mạn (1) vi phạm ;
Một Phật tử thành viên của Giáo hội không thể võ đoán, cà kê dê ngỗng, vo tròn bóp méo Hiến Chương tu chính năm 2011 của GHPGVNTN như ông Bảo Quốc Kiếm dàn trận đánh phá vào nền tảng của Giáo hội. Khi ông Bảo Quốc Kiếm võ đoán rằng tự tay và một mình ông “Võ Văn Ái tu chính hiến chương ấy”, là ông Bảo Quốc Kiếm đã hỗn láo và lăng nhục các ngài Trưởng lão thuộc Hội Đồng Lưỡng Viện Giáo hội trong nước, những Ngài đáng bậc Cha, Thầy của ông Kiếm, là các nhân vật chính tu chính bản Hiến chương tại Đại hội IX ở chùa Giác Hoa, Saigon, đầu tháng 11.2012. Ông Bảo Quốc Kiếm cứ thử ngồi cà kê dê ngỗng phê phán Hiến pháp Hoa Kỳ kiểu đó, rồi gửi tới Tổng Thống Hoa Kỳ xem sẽ được xử lý ra sao ? Điều chắc chắn là bài viết theo điệu Kiếm cung sẽ bị vứt ngay vào xọt rác ;
Một Phật tử thành viên của Giáo hội không thể hỗn láo với Đức cố Đệ tứ Tăng Thống Thích Huyền Quang và Đức đương kim Đệ Ngũ Tăng Thống Thích Quảng Độ, quy kết hai Ngài dùng huy hiệu Giáo hội không có căm để tố cáo hai Ngài ly khai GHPGVNTN, phản bội Hiến chương năm 1964, như ông Bảo Quốc Kiếm đã cả gan vung bút. Thực tế là ông Kiếm mù mờ về những quyết định hay tính toán của Giáo hội, vì ông Bảo Quốc Kiếm chưa bao giờ có chức vụ hay là nhân vật cao cấp của Giáo hội trước năm 1975. Ông Bảo Quốc Kiếm chỉ hoang tưởng võ đoán từ bản Hiến chương sơ khởi năm 1964, rằng huy hiệu Bánh xe Chuyển Pháp luân phải có căm ngoài vòng tròn mà ông gọi là “nụ” và ông ví như bánh xe lái tàu thủy. Hoằng dương chánh pháp mà ông Bảo Quốc Kiếm coi như bánh xe lái tàu, thì suốt đời chỉ chạy theo sông lạch ra biển khơi mà thôi. Chẳng thấy đất liền, chẳng có chúng sinh để giáo hóa. Bánh xe Chuyển Pháp luân hay bánh xe đời phải tròn trịa mới có thể chuyển vận giác ngộ và thời thế chứ ? Chúng tôi có bản Hiến chương tu chính năm 1973 do cố Đại lão Hòa thượng Thích Trí Thủ ấn ký ngày 18.7.1976 tại Saigon và gửi sang Paris cho chúng tôi. Ở điều 2 nói về Huy hiệu có vẽ rõ bánh xe Chuyển pháp luân tròn trịa không có căm hay “nụ” bên ngoài.
Trang 2 và trang cuối (11) bản sao Hiến chương tu chính năm 1973 do Cố Đại lão Hòa thượng Thích Trí Thủ, Viện trưởng Viện Hóa Đạo GHPGVNTN ấn ký tại Saigon ngày 18.7.1976 và gửi sang Paris cho ông Võ Văn Ái. Qua đó ở trang 2, Điều thứ 2 về Huy hiệu của Giáo hội là bánh xe Chuyển pháp luân không có căm / nụ bên ngoài.
|
Một Phật tử thành viên của Giáo hội không thể bôi nhọ nhân sự của GHPGVNTN như ông Bảo Quốc Kiếm đã nhắm đánh ông Võ Văn Ái (luận điệu y hệt hàng trăm tờ báo và hàng nghìn bài báo của Cộng sản Hà Nội giáng búa xuống ông Ái từ năm 1977), khi ông Bảo Quốc Kiếm tự thị chụp những chiếc mũ cối lên đầu ông Ái là công dân Pháp, Việt Cộng, Mao-ít, CIA, Phòng Nhì Pháp, KGB, ông Ái đã cải đạo Công giáo khi còn sinh viên để vào nằm vùng cho Vatican “tiêu diệt Phật giáo Việt Nam”, nhưng chẳng trưng dẫn được bất cứ chứng liệu gì, ngoài sự vu khống, và suy diễn hoang tưởng, nhị nguyên của một đầu óc hằn thù, nếu không là thi hành chỉ thị của ai đó. Những vu khống trên đây hoàn toàn trái với sự thật, vì ai cũng có thể kiểm chứng ngược lại. Hơn nữa, xưa nay thế giới chỉ nghe nói có người làm tình báo Nhị trùng, hầu như chưa hề nghe ai tà kiến ra người làm tình báo Thất trùng như thế ;
Một Phật tử thành viên của Giáo hội không thể mới cầm được trong tay bộ Phật Quang Đại Từ Điển, học lỏm bỏm mấy bộ Phật học Phổ thông của cố Hòa thượng Thích Thiện Hoa hay vài năm ở điệu, lại lớn lối, mục hạ vô nhân, thuyết giảng Phật Pháp cho người khác một cách trịch thượng qua các bài viết tràng giang đại hải như ông Bảo Quốc Kiếm khoe khoang. Người học Phật khiêm cung ai cũng biết quá trình VĂN, TƯ, TU để bước vào Đạo. Nay ông Bảo Quốc Kiếm chưa qua hết Văn, chưa hề Tư, Tu, lại chẳng biết điều căn bản là, Pháp không hý luận. Pháp là tịch diệt. Nếu hành nơi sinh diệt, tức tìm cầu sự sinh diệt, chứ không tìm cầu Pháp. Chỉ có ngoại đạo mới ham kiến chấp.
Ngài Tăng Triệu dạy rằng, cứu vớt kẻ ngu khờ, mê hoặc, thì lấy Từ bi làm đầu. Nhưng đọc một số bài của ông Bảo Quốc Kiếm, dù viết cho đối tượng nào, chúng tôi không thấy lòng thương con người trong ngòi bút và trí óc ông. Nói rộng lớn và cao cả hơn, đó là lòng từ bi của người Phật tử.
Nhân đọc Thư Ngỏ của Huynh trưởng Lê Công Cầu từ Huế gửi ông Bảo Quốc Kiếm, nên Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế có các nhận xét trên đây. Nhận xét nầy không dành cho ông Bảo Quốc Kiếm, người đã có chủ mưu và được chỉ đạo khi lập tâm đánh phá GHPGVNTN ở vào thời điểm Cộng sản Hà Nội hằng ngày đàn áp, khủng bố hàng giáo phẩm lãnh đạo Giáo hội trong nước, mà chủ trương không đời đổi của Cộng sản là tiêu diệt GHPGVNTN – một đối thủ Từ bi của chế độ Căm thù và Thảm sát dựa trên Ý thức hệ đấu tranh giai cấp.
Chỉ xin gửi các nhận xét trên đây tới đồng bào các giới và đồng bào Phật tử ở vào thời điểm Nghị quyết 36 của Cộng sản Hà Nội hoành hành trong Cộng đồng Người Việt Hải ngọai, để không bị lung lạc theo chiến dịch đâm bị thóc chọc bị gạo nhằm ly gián cộng đồng đấu tranh hải ngoại.
Thanh Kiếm của ông Trương Khôi đối với Phật giáo Việt Nam chỉ là hành động điên cuồng và vô vọng của sự vung tay chém nước.
Sau đây là toàn văn Thư Ngỏ của Huynh trưởng Lê Công Cầu gửi ông Bảo Quốc Kiếm :
Vụ Trưởng Gia Đình Phật Tử Vụ
Gia Đình Phật Tử Việt Nam
154 Phan Bội Châu- Huế
LỜI THƯA :
Trước hết là thăm sức khỏe Anh
Sau là xin bày tỏ cùng anh đôi điều :
– Là người trong cuộc, hiển nhiên Anh biết rõ Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất đã chịu quá nhiều khổ nạn kể từ khi mới thành lập, nhưng đường lối nhất quán của Giáo Hội không bao giờ thay đổi dù đối mặt với bạo quyền Cọng Sản từ năm 1975 cho đến hôm nay.
– “Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất không đặt sự tồn tại của mình nơi nguyên vị cá biệt mà đặt sự tồn tại ấy trong sự tồn tại của nhân loại và dân tộc.”
– Do đó mà GHPGVNTN đã đồng hành cùng Dân Tộc trên con đường mở nước, dựng văn, bảo vệ chủ quyền tổ quốc và hạnh phúc của toàn dân như lịch sử đã chứng minh mà Ngọn Lửa Phựt Lên Tại Huế với 40 ngàn người tham dự mở đầu cho tinh thần quật khởi của dân tộc, chưa có một tôn giáo, một đoàn thể nào thực hiện được dưới ách thống trị của chủ nghĩa vô thần lúc bấy giờ.
– Trước ách nạn độc tài toàn trị hiện nay, độc lập – tự do – hạnh phúc chỉ có trên giấy tờ còn trên thực tế, bao nhiêu đất đai, lãnh thổ, lãnh hải, tài nguyên, con người, đều bị bán đứng cho ngoại bang.
– Đối diện với thực trạng ấy, 22 tăng ni, phật tử đã tự thiêu, rất đông qúy Thầy và Phật tử đã bị giết, đã bị lưu đầy biệt xứ, nhưng GHPGVNTN vẫn uy dũng đòi hỏi một nền dân chủ đa nguyên, đòi hỏi chủ quyền biển đảo, đòi hỏi toàn vẹn lãnh thổ, đòi hỏi bảo vệ tài nguyên môi trường dù phải chấp nhận hy sinh.
Trong cuộc thế xoay vần ấy, có anh có tôi có những người đã hy hiến cả thân mình tự thiêu bảo vệ chánh pháp như hai Huynh trưởng Hồ Tấn Anh, Phạm Gia Bình…
NỖI NIỀM :
Ôn lại những điều ấy với anh để tiếc nuối một thời đã qua khi đọc những bức thư của Anh gởi Hòa Thượng Viện Trưởng Viện Hóa Đạo GHPGVNTN, những bức thư ấy đã đi ra ngoài tế hạnh của một người xưng là Phật Tử bởi vì nó đã bỏ mất tinh thần Tứ Nhiếp Pháp là bài học căn bản của chúng ta trong ứng xử giữa Đạo và Đời.
1/. Anh đã bỏ mất tinh thần Bố Thí. Vì sao ?
Là Phật Tử, nếu anh phát hiện những sai trái (nếu có) trong bản Tu Chính Hiến Chương của Đại Hội GHPGVNTH kỳ 9, trên tinh thần xây dựng theo thể thức trình gửi nội bộ các ý kiến thao thức của anh. Huống chi, bản Hiến chương đã được chư vị Trưởng lão Hội đồng Lưỡng Viện trong nước họp bàn, tu chính tại Đại hội IX ở chùa Giác Hoa trong những điều kiện vô cùng khó khăn, công an kềm kẹp, canh gát, sự đi đứng của Ban Đại diện các tỉnh vượt bao hiểm nguy để về đại hội. Sao lại có thể nghi ngờ tâm đạo của quý Ngài Trưởng lão đang sống hiểm nguy trong lòng một chế độ lăm le muốn tiêu diệt GHPGVNTN ? Ý kiến của anh (nếu đúng với tinh thần Chánh Tri Kiến) chính là sự bố thí ý kiến xây dựng cho Giáo Hội, như cung cách của khẩu hòa vô tránh và ý hòa đồng duyệt. Nhưng Anh đã không làm như thế, anh phát tán lên mạng toàn cầu với sự tiếp tay của một số người, hành động ấy là con sâu làm rầu nồi canh, phụ tay chế độ đánh phá Giáo hội. Hành động như thế là xây dựng hay phá hoại, thưa anh ? Sao nó quá giống với hành động của các nhóm Về nguồn, Thân hữu Già lam, Tăng ni Hải ngoại một thời làm mưa làm gió trên các phương tiện truyền thông, nhưng nay cũng đã lặng câm trước sự thất bại thỏa hiệp không thành với Nhà nước.
2/. Anh đã bỏ mất tinh thần Ái Ngữ. Vì sao ?
Những bài viết của anh từ lời văn cho đến cách hành văn nó biểu lộ một sự gian trá, độc ác. Anh đã kêu gào, giãy giụa mong gây sự chú ý cho mọi người, làm như Giáo Hội đang bức tử Anh và Anh thề sẽ tự bảo vệ tới cùng dù có chết. Hành động nầy không biết anh vô tình hay cố ý tiếp tay cho bọn Liên Thành, Dương Đại Hải đã và đang vu cáo Giáo Hội là bọn sát nhân trong Tết Mậu Thân, anh có tin luật nhân quả không ?
3/. Anh đã bỏ mất tinh thần Lợi Hành. Vì sao ?
Anh là Phật Tử thuộc GHPGVNTN ư ?
– Trong khi Giáo Hội Thống Nhất đối mặt với bọn Cần Lao Hoài Ngô ở hải ngoại đang tìm mọi cách đánh phá Phòng Thông Tin Phật Giáo Quốc Tế, đánh phá Chùa Điều Ngự, đánh phá Văn Phòng II Viện Hóa Đạo, để cố triệt hạ cho bằng được GHPGVNTN theo nghị quyết 36 của Đảng Cọng Sản.
– Trong khi Giáo Hội Thống Nhất đang đối mặt với một Tăng đoàn dị giáo Đề Bà Đạt Đa thế kỷ 21 dưới danh xưng Hội Đồng Cố Vấn Giáo Hạnh Gia Đình Phật Tử Việt Nam tại Quốc Nội, nhằm tiến đến một GHPGVNTN không Huyền Quang, không Quảng Độ để đăng ký sinh hoạt với Nhà Nước với âm mưu lọai trừ GHPGVNTN chính thống như họ đã chủ trương từ trước tới nay.
– Đó là những thế lực ngoại kích vì nó nằm ngoài Giáo Hội
– Trước hiểm nạn ấy, anh đã trở mặt, không chung lưng đấu cật với Giáo Hội mà viết bài phỉ báng Đức cố Đệ Tứ Tăng Thống, Đức Đệ Ngũ Tăng Thống, Hòa Thượng Viện Trưởng Viện Hóa Đạo, khích động Hòa Thượng Chánh Thư Ký Viện Tăng Thống, vo tròn bóp méo Hiến Chương, thì chính anh là kẻ nội công không hơn không kém, vậy thì Lợi Hành cho GH ở đâu khi anh nói “ GHPGVNTN của tôi.”
4/. Anh đã bỏ mất tinh thần Đồng Sự. Vì sao ?
Bản Hiến Chương Tu Chính do Đại Hội 9 vừa ban hành căn cứ trên tinh thần Hiến Chương Tu Chính Bởi Đại Hội Khoáng Đại Kỳ V năm 1973, chính anh cũng thừa nhận 40 năm qua Hiến Chương cũng đã già rồi, đồng hành với sự già cỗi đó hoàn cảnh xã hội, chính trị ngày nay cũng khác biệt nhiều cho nên Tu Chính Hiến Chương là điều cần thiết để thù ứng với giai đoạn hiện tại.
Anh không đọc kỹ, không nghiên cứu cặn kẽ những lần tu chính trong quá khứ (như Tu Chính 1965, 1971 anh cũng không biết hay cố tình không biết) để rồi anh đi đến những bản án độc địa như : Ông Võ Văn Ái là Siêu Tăng Thống, Đức Đệ Tứ Tăng Thống, Đệ Ngũ Tăng Thống, Hòa Thượng Viện Trưởng thay đổi Huy Hiệu là giết chết hàng triệu tín đồ, xúi con đấu cha vợ tố chồng, cuối cùng anh kết luận là Quí Ngài đã tự ý ly khai Giáo Hội.
Vậy xin hỏi Anh : Hiến Chương Tu Chính do Văn Phòng II phổ biến, Tăng Tín đồ đều khâm tuân không có một ai phản ứng, chỉ có một mình anh lồng lộn, kêu khóc, giãy giụa trên các mạng truyền thông, vậy anh có đồng hành (đồng sự) cùng Giáo Hội của anh không, xin anh xét kỹ.
Thưa Anh.
Trên đây là tôi Tổng quát vấn đề chứ chưa đi vào chi tiết.
Đã nhiều lần tôi xin Đức Tăng Thống và Ngài Viện Trưởng cho tôi phân tích những điều anh kêu gào : Giáo Hội Thống Nhất Ơi ! Tu Chính Hiến Chương – Nước Mắt và Nụ Cười để các Đoàn Viên Gia Đình Phật Tử của tôi (những người trẻ và nhạy cảm) khỏi bị đánh lừa, như đã từng bị Ban Hướng Dẫn Tiếm Danh Nguyễn Châu đánh lừa nhiều lần. Nhưng các Ngài chỉ mỉm cười bảo rằng :
“Thôi, họ đã tự nhận họ là con chó thì chấp trách làm chi” (Trích bài anh viết : …tôi thẳng mặt thách thức quí vị ; và xin nhớ đừng ép chó vào chân tường, Tôi sẽ làm tất cả những gì có thể để tự vệ. BQK)
Nhưng thưa Anh :
– Anh là cái gì mà Giáo Hội phải ép chó vào chân tường, anh chỉ là một tín đồ chứ đâu phải là đối trọng của Giáo Hội, sao anh tự quan trọng mình thế.
– Mà từ xưa đến nay có bao giờ Giáo Hội ép chó vào tường đâu dù Giáo hội bị chó cắn rất nhiều, điều nầy được chứng minh ở Điều Thứ 5 Chương Thứ 3 của Hiến Chương : Thành phần của GHPGVNTN Tăng Sĩ và Cư Sĩ thuộc Bắc Tông và Nam Tông chấp nhận bản Hiến Chương nầy.
Nếu anh không chấp nhận Hiến Chương thì anh cứ bước ra, Giáo hội có ép ai đâu mà Anh kêu gào ?
TỔNG LUẬN :
Thưa Anh, thật lòng mà nói thì một Phật Tử Sơ Cơ đọc những bài của Anh người ta hiểu ngay đâu là Điểm và đâu là Diện ngay tức khắc :
1/. Điểm : Anh lấy bản Hiến Chương Tu Chính ra để moi móc, để vạch lá tìm sâu, để vo tròn bóp méo, diễn dịch dối trá.
2/. Diện : Từ cơ sở đó, anh đánh phá GHPGVNTN bằng cách vu oan giá họa cho Ông Võ Văn Ái là Siêu Tăng Thống, là người tu chính Hiến Chương, Đức Đệ Tứ Tăng Thống, Đệ Ngũ Tăng Thống, Hòa Thượng Viện trưởng ly khai Giáo Hội vì thay đổi huy hiệu để giết tín đồ, biến Tăng Sĩ thành Tăng Binh để con đấu tố cha vợ đấu tố chồng.
Kiếm để Bảo Quốc hay là Kiếm chặt đầu Giáo Hội đây Anh ?
– Hòa Thượng Chánh Thư Ký Viện Tăng Thống
– Hòa Thượng Viện Trưởng Viện Hóa Đạo
– Hòa Thượng Tổng Thư Ký VHĐ kiêm Tổng Vụ Trưởng TVTN
– Hoà Thượng Tổng Thư Ký VPII đệ trình lên Hoà Thượng Chủ Tịch cùng chư Tôn Đức VPII VHĐ thẩm tường
– Nếu được Viện Hóa Đạo cho phép, xin PTTPGQT đăng tải để rộng đường dư luận.
(1) Tăng thượng mạn, theo ngài Tăng Triệu, là coi rẻ sinh tử, đề cao con đường của mình, đó là người tăng thượng mạn. Theo kinh Vimalakîrtinirdeśa, thì “Chưa chứng quả Phật, mà cho sở chứng của mình là cao nhất, không mong cầu tu chứng thêm nữa, đó là người tăng thượng mạn”.