Home / Tin tức / Thông cáo báo chí / Tin PTTPGQT / Thượng Toạ Thích Thiện Minh viết Kháng thư gửi Ông Nông Ðức Mạnh, Tổng bí thư Ðảng Cộng sản, về việc đàn áp tôn giáo tại Việt Nam và khẳng định : “Người dân không muốn sống dưới chế độ hà khắc bá đạo cộng sản nữa !”

Thượng Toạ Thích Thiện Minh viết Kháng thư gửi Ông Nông Ðức Mạnh, Tổng bí thư Ðảng Cộng sản, về việc đàn áp tôn giáo tại Việt Nam và khẳng định : “Người dân không muốn sống dưới chế độ hà khắc bá đạo cộng sản nữa !”

Download PDF

PARIS – Từ tỉnh Bạc Liêu, Thượng tọa Thích Thiện Minh vừa gửi bức Kháng thư bằng đường bưu điện bảo đảm đến ông Nông Ðức Mạnh, Tổng Bí thư Ðảng Cộng sản, về thực trạng đàn áp các tôn giáo tại Việt Nam, và bản sao gửi đến Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế tại Paris để phổ biến.

Thượng tọa Thích Thiện Minh là thành viên Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất, bị bắt năm 1979 vì đòi hỏi cho tự do tôn giáo, nhân quyền và dân chủ. Sau 26 năm tù đày, Thượng tọa được trả tự do trước thời hạn vài tháng hồi Tết Ất Dậu, tháng 2.2005 vừa qua. Từ đó đến nay, dù không có lệnh quản chế, nhưng Thượng tọa không được hưởng các quyền tự do như người công dân bình thường. Việc đi lại bị kiểm soát, theo dõi, ngăn cản. Ngôi chùa của Thượng tọa bị cưỡng chiếm ở Bạc Liêu vẫn không được hoàn trả dù Thượng tọa có nhiều đơn khiếu nại gửi đến nhà đương quyền tỉnh Bạc Liêu cũng như đến giới lãnh đạo Hà Nội.

Qua bức Kháng thư, Thượng tọa Thích Minh nói lên “những khát vọng bức xúc” cùng những phê phán về chính sách phi dân tộc và phi tôn giáo của Nhà cầm quyền Hà Nội, mà những đoạn chính yếu nhất được bộc lộ như sau :

“Xin quí vị hãy dừng tay, đừng gây thêm đau thương uất hận, oán cừu đối với toàn dân Việt Nam nữa ! Vì Miền Bắc đã trả giá rất đắt cho 70 năm, còn Miền Nam hơn 30 năm giảo nghiệm chủ thuyết Mác-Lê rồi ! Chỉ chừng ấy cũng đủ lắm rồi ! Ðồng bào Việt Nam đã khiếp đảm lắm rồi ! (…) Xin đừng lấy sức mạnh của kẻ cầm quyền để sách nhiễu, khủng bố, đàn áp chống lại các tôn giáo đã có mặt xuyên suốt trên quê hương này và đã trải qua bao cuộc bể dâu. (…) Làm chính quyền là phải tiêu trừ tận gốc rễ tội ác, sự bất công của xã hội, tiêu trừ sự khủng bố, sự sách nhiễu dân tình, tôn trọng triệt để những quyền cơ bản của con người để đem đến sự bình an cho nhân dân, làm sao người dân sống được an cư lạc nghiệp, được no cơm ấm áo, được tận hưởng sự tự do và đời sống cân bằng cả hai mặt tinh thần và vật chất. (…) ” Làm thầy thuốc nếu sai lầm, có thể làm hại một người. Làm thầy địa lý nếu sai lầm có thể làm hại cả dòng họ, làm chính trị nếu sai lầm có thể làm hại cả dân tộc và làm giáo dục nếu sai lầm thì có thể làm hại biết bao thế hệ “. Ở đây Ðảng Cộng sản Việt Nam vừa làm chính trị vừa làm nhà giáo dục. Từ ngày thành lập Ðảng cộng sản đến nay hơn 75 năm, Ðảng cộng sản đã tự thừa nhận có bao nhiêu sự sai lầm rồi ?”.

“Tôi xét thấy chính quyền, nhà nước, quốc hội Việt Nam đều do đảng cộng sản lãnh đạo hay nói đúng hơn cả ba quyền hành pháp, lập pháp và tư pháp đều do Ðảng cộng sản Việt nam thao túng tất cả ; và chế độ này quí Ông thường nói rằng : của Dân, vì Dân, do Dân, nhưng thực chất là của Ðảng, vì Ðảng và do Ðảng. (…) Cũng không phải dân làm chủ, chính quyền quản lý và Ðảng lãnh đạo mà Ðảng làm chủ, Ðảng quản lý và Ðảng lãnh đạo, nhân quyền bị chà đạp, dân quyền bị tước đoạt chỉ có Ðảng quyền là trên hết ; trên cả quốc gia dân tộc và bất cứ ai yêu nước cũng phải yêu Ðảng cộng sản Việt nam, nếu yêu nước mà không yêu Ðảng cộng sản Việt nam thì bị qui kết là kẻ đi ngược, là sẽ bị bắt, bị cầm tù đó là điều chắc chắn. Ðảng cộng sản nhiều năm qua đã xây dựng một chế độ bằng lưỡi lê, bằng họng súng, bằng công an trị và thực hiện bằng những chính sách độc tài, phi dân chủ và vô nhân đạo, một chế độ chuyên quyền độc đoán, độc quyền chính trị, độc quyền về thông tin, không có quyền tự do báo chí, quyền tự do ngôn luận, quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo, hội họp, lập hội, tư tưởng, v.v.. Trong Hiến pháp thì nói rất hay. Nhưng, Việt Nam chỉ có nói chứ không thực hiện trong thực tế, vì nói để mị dân và cộng đồng quốc tế nếu ai nhẹ dạ cả tin. Bởi Ðảng cộng sản Việt Nam thống trị con người bằng cường quyền và bạo lực, áp đặt con người cả hai mặt tinh thần và vật chất trong một khuôn khổ hạn hẹp có sự kiểm soát một cách tinh vi, điều kiện hoá con người trong mọi lĩnh vực để bắt buộc con người làm công cụ phục vụ cho quyền và lợi của Ðảng độc tôn ; thì đâu phải là chính trị mà là tà trị mất rồi.

“Thời gian kể từ sau 30-4-1975 đến nay, các tôn giáo trong nước đã bị đại pháp nạn bởi Ðảng cộng sản Việt Nam. (…) Những tôn giáo bị khủng bố sách nhiễu nặng nề nhất trong đó có Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất. Quí vị đã chụp mũ cho là CIA, là phản động, nếu lên tiếng công khai kêu gọi thực hiện dân chủ đa nguyên để đem lại một nền dân chủ tự do thực sự cho toàn dân. (…) Nào là dùng đủ mọi biện pháp để cản trở, trấn áp, cô lập, phân hoá và quản thúc cách ly hàng lãnh đạo, v.v.. hòng xoá sổ Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất. Quí vị hình thành Giáo hội Phật giáo Việt Nam dưới sự điều hành của Mặt trận, của tôn giáo vận ; một giáo hội do nhà nước lập ra là con đẻ chính thức của Ðảng. Như vậy, Giáo hội Phật giáo nhà nước không làm chính trị à ? Quí vị cấm người khác nhưng quí vị lại vi phạm à ? Thời gian ở tù tôi có làm việc với một số cán bộ cục V26 khi tôi đặt vấn đề luật pháp thì có một vài ông cán bộ thẳng thừng trả lời với tôi một cách dứt khoát rằng : “Luật pháp đặt ra là để cho dân chấp hành chứ không phải để cho cán bộ nhà nước tuân thủ anh biết chưa ?”. Gần đây Tin Lành Menonite cũng bị bách hại, cũng như cách đây hơn 10 hôm thì tu sĩ và tín đồ Giáo hội Phật giáo Hòa Hảo đã oai dũng đem thân mình tự thiêu làm ngọn đuốc hầu cảnh tỉnh những kẻ lộng quyền và bảo vệ chánh pháp”.

Sau đó, Thượng tọa Thích Thiện Minh chất vấn ông Nông Ðức Mạnh :

“Tại sao Ông lãnh đạo đất nước mà để chính quyền dồn ép, uy hiếp người dân lương thiện đi đến chỗ đường cùng ? Họ chết để sống mãi ; chết trong sự quả cảm căm phẫn tột cùng mới nói lên tiếng nói và ước vọng của mình, họ rất uy dũng để “Tử vì đạo” nhằm cho Ông thấy rằng người dân không còn muốn thích sống dưới chế độ hà khắc bá đạo của cộng sản nữa ! (…) Chứ nếu chính quyền hay Ðảng Cộng sản thật sự của dân, do dân như quí Ông từ Trung ương đến địa phương nói ra hằng bữa thì người dân tự huỷ sinh mệnh để làm gì ? (…) Ðây là bằng chứng cho thấy rằng việc đàn áp tôn giáo có chủ mưu, chủ đích, có sự chỉ đạo trực tiếp của Trung ương, của Bộ Chính trị một cách có hệ thống từ trên xuống dưới, cho nên sự vi phạm nhân quyền có xảy ra bất cứ nơi đâu trong toàn quốc tất cả đều do trung ương thủ phủ Hà Nội là tác nhân là đạo diễn đó là điều không thể chối cãi được. Bởi lẽ Ðảng Cộng sản chủ trương phát triển nền kinh tế thị trường theo định hướng XHCN, và cũng muốn biến tất cả các tôn giáo tại Việt Nam cũng phải hoạt động theo định hướng XHCN đó là điều tất yếu ; bằng chứng là Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất ở miền Bắc trong nhiều năm trước đây là thành viên của Mặt trận Tổ quốc đa số tu sĩ là các cụ già (Nữ tu là chủ yếu). Nói tóm lại, bất cứ đoàn thể nào cũng phải chịu sự lãnh đạo của đảng Cộng sản, phải là công cụ của Ðảng thì mới được tồn tại trong chế độ XHCN .Bằng ngược lại phải bị tiêu diệt. Nhà nước Việt Nam lúc nào cũng nói có tự do tôn giáo. Nhưng, tự do trong khuôn khổ, chẳng khác gì đem cá thả vào trong một cái hồ xây 4 vách tường chung quanh rồi nói rằng : “Thả cá cho chúng được tự do”.

“Thưa Ông :

“Tôi không biết tại sao quí ông một mặt thì nói tôn trọng quyền tự do tín ngưỡng, quyền tự do tôn giáo, mặt khác lại tôn thờ chủ nghĩa Mác-LêNin một cách tuyệt đối. Bởi điều 4 trong hiến pháp nước CHXHCNVN quí Ông xem chủ nghĩa Mác-LêNin như kim chỉ nam cho hành động và tư tưởng của chế độ chính trị. Mà Mác và Anghen lẫn LêNin đều cho rằng : Tôn giáo là thuốc phiện của nhân dân.

(…) “Thưa Ông Tổng bí thư,

Nhìn lịch sử hàng nghìn năm không có Ðảng
Không danh từ Cộng Sản, chẳng Chí Minh
Không Anghen, Các Mác chẳng LêNin
Vẫn giữ được thanh bình cho Tổ Quốc
Diệt Hán Ðường, Tống, Nguyên, Minh, Thanh giặc
Nhờ Tiền nhân và các bậc Cha ông

(…) “Hiện xã hội VN đang băng hoại, đạo đức suy đồi, nhân tâm điêu đứng, nhân tình trống vắng, niềm tin giảm sút, tư tưởng hoài nghi, các giá trị truyền thống văn hoá dân tộc bị xói mòn, đường lối bị khủng hoảng, luật pháp chấp vá, cơ cấu chính quyền cồng kềnh kém hiệu năng, trung ương ra lệnh cơ sở bất tuân, chính quyền cấp tỉnh dường như trở thành cát cứ. Tổng cục 2 đứng trên luật pháp, các chức vụ chồng chéo giẫm chân nhau trong chế độ Cộng sản tập quyền, tệ nạn xã hội và các tội phạm tràn lan, nào là ma tuý, mại dâm, trộm cắp, cướp của, giết người, tham nhũng hối lộ, bắt cóc tống tiền, buôn lậu, buôn bán phụ nữ, hàng giả, tiền giả, bằng cấp giả, v.v… và đang gia tăng một cách đáng báo động. Thanh thiếu niên bị tha hoá đồi trụy, lai căng, nền giáo dục gượng gạo và chập chững (sách giáo khoa thay đổi liên tục chẳng có gì là cơ bản cả), các lớp thiếu nhi chỉ biết múa hát làm vui hoặc chỉ ca ngợi những anh hùng hiếu sát ở quá khứ nhằm nhồi nhét tư tưởng hận thù vào đầu thế hệ trẻ tương lai.

“Học thuyết Mác-LêNin được đem vào dạy tại các Viện Nghiên cứu Phật học, các Trường hạ của Phật giáo, các Chủng viện của Thiên chúa giáo, và hầu hết bất cứ tôn giáo nào do nhà nước điều hành. Ông có thấy chăng học thuyết Mác-LêNin là một học thuyết bần hàn, không tưởng và lỗi thời không phù hợp với truyền thống dân tộc Việt Nam và thế giới hiện đại, cũng như từ nơi sản sinh ra học thuyết ấy, chính nơi đó người ta đã tẩy chay chúng từ lâu và đã ném chúng vào sọt rác lịch sử. Giờ nầy chỉ còn ai là những kẻ mù quáng, thiển cận mới chạy theo bám víu hoặc sùng bái tôn thờ. Chính vì mê say đắm đuối nên quên hết dân sinh đang nguy biến, đất nước càng ngày càng tụt hậu. Hãy nhìn xem nước Nhật đầu hàng thua trận Mỹ năm 45 nhưng 15 năm sau Nhật đã trở thành một cường quốc về kinh tế. Việt Nam thắng Mỹ mà hơn 30 năm rồi vẫn còn là một trong những quốc gia nghèo nhất thế giới và giờ nầy phải nhờ đến sự trợ giúp của kẻ thù.

(…)” Thưa Ông, thế giới ngày nay là thế giới đa cực, trong các khu vực đa thể chế chính trị, thì đất nước phải đa đảng, đa nguyên, chứ không thể nào duy trì mãi một cực độc tôn”.

Nhận định về nạn độc tài và chất vấn xong, Thượng tọa Thích Thiện Minh nêu ra các dữ kiện của thảm kịch Việt Nam để lên tiếng tố cáo “5 điểm dối trá của Nhà cầm quyền Cộng sản : “Bất nhân, bất nghĩa, bất lễ, bất trí và bất tín”. Rồi Thượng tọa nói lên hoàn cảnh khó khăn của bản thân Thượng tọa cùng những điều chưa được nhà đương quyền Bạc Liêu giải quyết :

“Thưa Ông Tổng bí thư :

(…) “Hôm nay từ tận đáy lòng, tôi nói lên lời kêu gọi nầy gửi đến Ông dẫu biết rằng rất nguy hiểm cho tính mạng của tôi ; một người ở tù 26 năm vừa trở về, chùa chiền bị đập phá sạch xây trường học, mồ mả đất đai chung quanh chùa bị san phẳng làm chợ, ruộng đất chùa tự lực cánh sinh biến thành nhà trọ, thành tư gia, tất cả đều do chính quyền địa phương chiếm dụng phi pháp. Tôi đã đệ đơn 2 lần gửi các cấp từ địa phương đến Trung ương yêu cầu hoàn trả lại để tu hành hơn 6 tháng nay, lần đầu tiên tôi mới nhận được phiếu hướng dẫn của thanh tra viên Lê hương Trà, Vụ tiếp dân và xử lý đơn thư của cơ quan Thanh tra Chính phủ hướng dẫn tôi trình đơn đến Ủy ban Nhân dân tỉnh Bạc Liêu. Thật ra tại tỉnh Bạc Liêu vào ngày 14-02-2005 tôi có đến phòng Nội Chính Tiếp Dân gặp ông Nguyễn Bạch Mai để đệ đơn, chính ông cán bộ quan liêu hống hách nầy dùng những lời lẽ thô thiển, khiếm nhã, hăm doạ, lớn tiếng mạt sát tôi đủ điều, hôm ấy tôi muốn ra giữa sân đả đảo nhưng cố giữ sự bình tĩnh.Và cho đến thời điểm nầy tôi cũng đã gửi đến cấp Tỉnh nhiều lần rồi mà chẳng ai trả lời chi cả ! (…) Bản thân tôi tuy đang gặp những nghịch cảnh rất khó khăn. Nhưng nhận biết tình hình tôn giáo trong nước chưa được tự do, Giáo Hội Phật gíao Việt Nam Thống nhất chưa được phục hồi quyền sinh hoạt pháp lý, mọi hoạt động phật sự đều bị phong tỏa, kỳ thị và kiểm soát gắt gao của chính quyền. Ðiển hình như Ðức Ðệ Tứ Tăng Thống Thích Huyền Quang bị phái đoàn gồm có Công an, Mặt trận tổ quốc và Ban Tôn giáo tỉnh Bình Ðịnh đến dùng áp lực, hăm dọa, quấy nhiễu ngài khuyên Ðức Tăng Thống đừng tiếp bất cứ ai, nhất là Hoà Thượng Thích Quảng Ðộ. Ngoài ra các thành viên của Giáo Hội Trung ương như Thượng Tọa Thích Viên Ðịnh. Phó Viện trưởng Viện Hóa Ðạo, Giáo Hội Phật gíao Việt Nam Thống nhất, Thượng Tọa Thích Không Tánh, Tổng vụ trưởng Tổng vụ Từ thiện – Xã Hội, v.v… bị mời làm việc cấm không cho ra Bình Ðịnh thăm viếng Ðức Tăng Thống để đảnh lễ Chúc Tuế Ngài sau 3 tháng an cư mãn hạ. Bên cạnh đó phái đoàn chư Tăng Huế gồm 24 vị do Hoà Thượng Thích Thiện Hạnh, Chánh Ðại diện Gíao hội ở Thừa thiên – Huế kiêm Chánh thư ký Viện Tăng Thống, cầm đầu cũng bị Công an ngăn chận không cho đến thăm Ðức Tăng Thống, cơ quan công quyền địa phương còn hăm dọa khủng bố tinh thần những thành viên trong các Ban Ðại diện Giáo Hội Phật gíao Việt Nam Thống nhất tại các tỉnh Miền Trung vừa mới thành lập, và nay đến lượt Giáo Hội Phật giáo Hòa Hảo cũng bị đang bị đàn áp dã man…”

Kết thúc bức Kháng thư, Thượng tọa yêu sách ông Nông Ðức Mạnh hãy thực thi các điểm chính yếu để vãn hồi tự do tôn giáo và nhân quyền như sau :

– Xin hãy ra lệnh đình chỉ và chấm dứt ngay những hành động tàn ác nhằm đánh phá, đàn áp, cô lập, phân hoá và tiêu diệt các tôn giáo tại Việt Nam ;

– Trả tự do cho tất cả những tù nhân lương tâm, tôn giáo và chính trị đang còn bị giam giữ trong nhà tù cộng sản một cách vô điều kiện. Trong số này có Thầy Nguyễn Viết Quân, 56 tuổi ở tù hơn 18 năm thuộc Dòng Ðồng Công, Tăng sĩ Thích Thiện Tâm, 42 tuổi thế danh Nguyễn Văn Sĩ, thuộc phái Nam Tông), cụ Ngô Văn Ninh, 87 tuổi Hội trưởng Gíao hội Phật giáo Bửu Sơn Kỳ Hương, Tu sĩ Lê Văn Chương, 42 tuổi thuộc Gíao hội Phật giáo Bửu Sơn Kỳ Hương, ông Lê Văn Tính, 66 tuổi, cán bộ Ban giảng huấn Phật giáo Hòa Hảo…

– Công bố trả tự do và huỷ bỏ các lệnh quản chế đối với nhị vị Hoà Thượng Ðệ tứ Tăng Thống Thích Huyền Quang và Thích Quảng Ðộ, Viện Trưởng Viện Hoá Ðạo Giáo Hội Phật gíao Việt Nam Thống nhất cùng các thành viên của Giáo hội…

– Phục hồi quyền sinh hoạt pháp lý cho Giáo Hội Phật gíao Việt Nam Thống nhất, Giáo hội Phật giáo Hòa Hảo, Gíao hội Tin Lành Mennonites và các tôn giáo chưa được chính quyền thừa nhận.

– Huỷ bỏ điều 4 trong Hiến Pháp nước CHXHCNVN để thực hiện một chế độ dân chủ đa nguyên.

– Tổ chức 1 cuộc Trưng Cầu Ý Dân để người dân được quyền tự do bầu cử chọn lựa thể chế chính trị theo ý nguyện toàn dân.

Thượng tọa Thích Thiện Minh cũng kêu gọi “Quí vị sĩ phu, trí thức, Văn nghệ sĩ, các nhà lãnh đạo tôn giáo bạn, các nhà bất đồng chính kiến, toàn thể đồng bào Việt Nam mọi giới trong và ngoài nước cùng các tổ chức Quốc Tế. Xin tất cả hãy cảm thông, chia sẻ, đoàn kết, xiết chặt tay nhau, sát cánh bên nhau vì mục đích chung góp phần đấu tranh cho Tự Do, Dân Chủ, Nhân Quyền và tự do Tôn Giáo tại Việt nam”.



Unicode


VNI


VPS


VIQR

Check Also

Bài 1: Cơ sở Quê Mẹ và Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế trả lời chung về âm mưu phá hoại cuộc đấu tranh cho Nhân quyền và Tự do Tôn giáo của hai Dư Luận viên Thục Vũ — Ý Dân

  PARIS, ngày 9 tháng Giêng năm 2019 (PTTPGQT & VCHR) — Thời gian qua, …

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *