PARIS, ngày 4.9.2015 (PTTPGQT) – Viện Hoá Đạo vừa chuyển đến Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế để phổ biến sự Lên tiếng của Đạo hữu Tổng Thư ký Viện Hoá Đạo, Lê Công Cầu, về hiện tình xao động tại Văn phòng II VHĐ, đặc biệt là nội dung và toán văn Giáo chỉ số 12 mà gần đây có nhiều suy diễn sai lạc.
Sau đây là toàn văn bản Lên Tiếng :
Xem PDF
GIÁO HỘI PHẬT GIÁO VIỆT NAM THỐNG NHẤT
VIỆN HOÁ ĐẠO |
Tu Viện Long Quang – Thị Xã Hương Trà – Tỉnh Thừa Thiên Huế
Phật lịch 2559 |
Số 38/VHĐ/QVT/TB
|
GIÁO HỘI PHẬT GIÁO VIỆT NAM THỐNG NHẤT
LÊN TIẾNG VỀ HIỆN TÌNH VĂN PHÒNG II VIỆN HOÁ ĐẠO
Kính Bạch Chư Tăng Ni,
Kính thưa Toàn thể Quí Đạo hữu,
và Anh chị em Huynh trưởng Gia Đình Phật tử,
Trước những hệ lụy qua việc Thượng Tọa Thích Giác Đẳng, Quyền Chủ Tịch Văn Phòng II (VP II) Viện Hóa Đạo từ chức, rồi liên tiếp những Thỉnh Nguyện Thư, Tuyên Bố Chung, Họp Báo của Thượng toạ mang những quan điểm lệch lạc với những người thân cận càng gây thêm hoang mang dư luận.
Hôm nay thừa lệnh Hòa Thượng Quyền Viện Trưởng Viện Hóa Đạo, tôi xin đưa ra một số dữ kiện cùng sự kiện khách quan để làm sáng tỏ thái độ của Viện Hóa Đạo Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thớng nhất (GHPGVNTN) :
Trước hết, Phật Tử trong cũng như ngoài nước đều cùng chung một tâm nguyện : BẢO VỆ PHÁP LÝ LỊCH SỬ CỦA GHPGVNTN
Vậy Pháp Lý GHPGVNTN là gì ?
Xin nói rõ đó là nền tảng sinh hoạt của Giáo Hội tiếp nối sứ mạng của Chư Lịch Đại Tổ Sư qua 2000 năm Phật Việt được kết tinh trong Bản Hiến Chương GHPGVNTN ban hành ngày 04.1.1964 bởi Đại Hội Thành Lập GHPGVNTN sau cuộc đấu tranh đòi hỏi tự do tín ngưỡng và bình đẳng tôn giáo, mà mục tiêu là đòi hỏi huỷ bỏ Dụ số 10 dưới thời Pháp thuộc quy định Phật giáo sinh hoạt theo khuôn khổ hiệp hội chứ không là một tôn giáo.
– Tu chỉnh lần thứ nhất ngày 14.12.1965 bởi Đại Hội Khoáng Đại II GHPGVNTN tại Saigon.
– Tu chỉnh lần thứ hai năm 1967 qua Đại Hội Khoáng Đại III GHPGVNTN do Đức Đệ Nhất Tăng Thống triệu tập để thành lập Phong Trào Bảo Vệ Hiến Chương tại Saigon.
– Tu chỉnh lần thứ 3 tại Đại Hội Khoáng Đại GHPGVNTN IV ngày 18.12.1971 tại Saigon.
– Tu chỉnh lần thứ 4 tại Đại Hội Khoáng Đại GHPGVNTN V ngày 12.12.1973 tại Saigon.
– Tu chỉnh lần thứ 5 tại Đại Hội Khoáng Đại GHPGVNTN thu hẹp kỳ IX ngày 12.11.2011 tại Saigon.
Như vậy Hiến Chương là mạng mạch của Giáo Hội, luôn được tu chỉnh để phù hợp với thực trạng sinh hoạt của Giáo Hội và Xã Hội qua từng thời kỳ.
Vậy những thành viên không thực thi sứ mệnh của mình theo Hiến Chương qui định là phản chống Giáo Hội, hoặc là ngoại nhân của Giáo hội.
Trong bài “Bồ Tát Sợ Nhân, Chúng Sanh Sợ Quả”, ông Cao Văn Hiền viết : “Sao cứ khư khư ôm chặt Hiến Chương đã nửa thế kỷ mà không chịu tu chỉnh là như thế nào, có phải Anh Ái muốn duy trì quyền lực một cách tuyệt đối hay không ?”.
Ông Hiền không biết rằng Giáo hội đã đi trước sự suy nghĩ của ông Hiền qua 5 lần tu chỉnh trong vòng 46 năm, và Đại hội Khoáng đại sắp tới năm nay 2015 đã được Đức Tăng Thống ban Giáo chỉ tu chỉnh. Giáo hội sáng suốt lắm chứ đâu suy nghĩ thiển cận như ông Cao Văn Hiền. Hơn nữa câu hỏi vô lý của ông Hiền khác chi có công dân Hoa Kỳ gốc Việt mới nhập tịch nào đó tuyên bố : “Sao cứ khư khư ôm chặt Hiến Pháp Hiệp Chủng quốc Hoa Kỳ đã hơn hai thế kỷ mà không chịu tu chỉnh là như thế nào ? Có phải Ông Obama muốn duy trì quyền lực một cách tuyệt đối hay không ?!”
Vậy tôi khẳng định 2 điều :
Ông Cao Văn Hiền không hề biết gì về Hiến Chương nên nói bừa ;
Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế mới được thành lập năm 1993, nghĩa là sau 4 lần tu chỉnh Hiến Chương, vậy quyền lực tuyệt đối của Anh Ái ở chỗ nào ?
Ông Cao Văn Hiền qui chụp cho Anh Ái là một ác ý thấy rõ, nếu không là sự vu khống vô bằng !
Chiếu theo Điều 36, Phần b, Khoản 2, Chương Thứ Chín của Hiến Chương GHPGVNTN qui định :
“Văn Phòng II Viện Hóa Đạo trực thuộc sự chỉ đạo và điều hành của Viện Trưởng Viện Hóa Đạo trong nước. Thành Viên Văn Phòng II Viện Hóa Đạo do Viện Trưởng Viện Hóa Đạo thỉnh tuyển và chỉ định ; tùy theo nhu cầu, hoàn cảnh, các thành viên có thể được bổ sung, hoán chuyển hoặc thay đổi”.
Vậy khi Thượng Tọa Thích Giác Đẳng ra Thông Báo ngày 09.8.2015 (sau khi đã từ chức) viết rằng :
“Theo Hiến Chương và Qui Chế thì hoạt động của GHPGVNTNHN-HK và Văn Phòng II Viện Hóa Đạo không trực tiếp điều hành bởi Viện Hóa Đạo trong nước” là sự phản chống Hiến Chương. Sự phản chống Hiến Chương ấy được thực hiện các bước sau đây :
A/.Trước khi Từ Chức :
TT Giác Đẳng không hề liên lạc với Viện Hóa Đạo :
Những khi có việc cần biết ở hải ngoại, VHĐ chỉ hỏi thăm qua Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế, hoặc theo dõi trên mạng hay hỏi thăm một số Phật tử đệ tử của các Ngài trong Giáo hội. Thời gian gần đây qua trung gian anh Trần Đình Minh .
– Tôi đã nhắc nhở Anh Minh nhiều lần xin TT Giác Đẳng phải báo trình Phật Sự ít nhất là 3 tháng một lần để VHĐ nắm rõ sinh hoạt đệ trình lên Đức Tăng Thống và Hội Đồng Lưỡng Viện, Anh Minh nói là có trình TT rồi. Nhưng chẳng hề thấy một văn bản nào.
– Chờ hoài không được, tôi gởi thư cho TT Giác Đẳng nhờ Anh Minh chuyển, Anh Minh báo đã chuyển rồi, kèm theo thư chuyển Anh Minh có ghi : Đạo hữu Tổng Thư Ký phàn nàn về sinh hoạt VPII, kính xin TT quan tâm, nhưng rốt cuộc Thượng Tọa vẫn phớt lờ.
– Không chịu đựng được nữa, tháng 5.2015 tôi nhờ Anh Minh xin Thượng Tọa cho tôi nói chuyện trực tiếp qua điện thoại. Anh Minh trả lời TT không có thì giờ nên TT xin mời Đạo hữu Tổng Thư Ký vào họp hằng tuần với VPII để biết chi tiết.
Dù biết rằng Việt Nam không có tự do ngôn luận, phương tiện khó khăn, điện thoại luôn bị theo dõi nhưng tôi cũng mừng và nhận lời.
Nhưng từ đó đến nay, đã qua 10 phiên họp, tôi chẳng hề được mời dự phiên họp nào.
Sự ra đời của Thông Báo Khẩn ngày 20.7.2015 :
Viện Hóa Đạo biết VPII phát hành tờ Nguyệt San Đồng Hành. Tuy nhiên, Đồng Hành là tiếng nói của VPII / VHĐ tất nhiên Đồng Hành phải nằm trong khuôn khổ pháp lý của Giáo Hội, nghĩa là phải được VHĐ chấp thuận và trực tiếp chỉ đạo bởi Tổng Vụ Truyền Thông là cơ quan báo chí chính thức của GHPGVNTN được qui định ở Điều 15, Chương I Nội Qui Viện Hóa Đạo : “Kiểm soát các tờ báo chính thức hoặc bán chính thức của Gíao hội”.
Vì thế VHĐ đã yêu cầu TT Giác Đẳng có thư trình bày rõ về cương lĩnh báo Đồng Hành để Viện nghiên cứu, bàn thảo với Ban Chỉ đạo VHĐ trước khi phê chuẩn chấp thuận cho đúng nguyên tắc. Nhưng Thượng toạ không quan tâm, cũng không hồi báo theo vị trí của một cơ cấu trực thuộc Viện Hoá Đạo, mà cơ cấu này trước kia khi Đức Cố Phó Tăng Thống Thích Hộ Giác còn làm Chủ tịch Văn Phòng II VHĐ Ngài luôn tuân thủ và y giáo phụng hành.
Đến khi tờ báo Đồng Hành đăng tải bức ảnh và lời tán dương mà Đức Tăng Thống không hề nói, nên Ngài yêu cầu VHĐ chỉ thị cho VPII phải gỡ bỏ. Sau rất nhiều lần yêu cầu, qua trung gian Trần Đình Minh, nhưng VPII không thi hành như một lời thách thức với vị lãnh đạo tối cao của Gíao hội. Do đó, VHĐ quyết định yêu cầu Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế cho phổ biến rộng rãi để mọi Phật Tử biết thái độ của Ngài, mà TT Giác Đẳng tìm mọi cách che giấu.
Một số Phật Tử cho rằng : Đây chỉ là chuyện nhỏ, chuyện nội bộ, chỉ cần một cú điện thoại, một cái nhấp chuột là xong ngay, Viện Hoá Đạo làm chi mà to chuyện. Tôi xin thưa rằng đây chỉ là giọt nước cuối làm tràn ly.
Đến bây giờ VP II vẫn không gỡ xuống bức hình và câu viết không hề có. Như vậy có phải là hành động hiếu thảo, vâng lời cha mẹ không ? Hay là một hành động ác ý gây bức xúc cho Đức Tăng Tăng Thống ?
Sự ra đời của Thông Tư Viện Hóa Đạo gởi cho TT Giác Đẳng ngày 21.7.2015 :
Một số đông Tăng Ni và Phật Tử đã phản ảnh về Đức Tăng Thống và Viện Hóa Đạo 4 điều quan yếu sau đây :
1/. Việc đăng bạ Pháp Lý VPII/VHĐ lập lờ, không rõ ràng, có thể có một mưu đồ đen tối.
2/. Việc tài chánh tạo mãi Chùa Phật Quang cũng không rõ ràng, nhất là chương mục VPII/VHĐ tại ngân hàng không do Tổng Thủ Quỹ VP II là Sư Bà Nguyên Thanh đứng tên, mà lại do Quyền Chủ Tịch, là TT Giác Đẳng và cô Ngọc Hân (một tín nữ của Thượng toạ, không phải là thành viên VPII/VHĐ hay Hội Đồng Điều Hành GHPGVNTNNH-HK) đứng tên.
3/. Khi Hòa Thượng Trí Lãng từ chức Chủ Tịch VPII/VHĐ, Hòa Thượng đã chuyển lại cho Hoà thượng Phó chủ tịch VP II, Thích Huyền Việt số tiền 60,000 USD (sáu mươi nghìn Mỹ kim) tiền thu được của Phật tử đóng góp cứu trợ cho nạn nhân Phi Luật Tân. Sau này Hoà thượng trao lại số tiền ấy cho TT Giác Đẳng để đi cứu trợ Phi Luật Tân, theo chỉ thị của Đức Tăng Thống. Vì Ngài dạy rằng Phi Luật Tân từng tiếp đón, cưu mang đồng bào Vượt Biển, nay ta phải đền đáp trong muôn một. Nhưng hai năm trôi qua không thấy TT đi cứu trợ. Vậy khoảng tiền ấy nay về đâu ?
4/. Phái đoàn của VPII Viện Hóa Đạo đi cứu trợ Nepal dự trù có 9 thành viên. Tại sao cuối cùng chỉ một mình TT Giác Đẳng đi thôi ? Tại Nepal, Thượng tọa một mình tự tung tự tác :
– Thay vì lo thực phẩm thuốc men cho nạn nhân động đất, Thượng Tọa lại lo cung thỉnh các Sư Nam Tông đến Vườn Lâm Tỳ Ni làm lễ Phật Đản, cung thỉnh tất nhiên là phải có cúng dường, tiền cúng dường mười nghìn Mỹ kim ấy ở đâu ra, tất nhiên phải lấy từ tiền cứu trợ. Thượng Tọa tổ chức Trai Tăng tại Nepal, kinh phí Trai Tăng ấy lấy ở đâu ra, tất nhiên cũng là từ tiền cứu trợ. Thượng Tọa cúng dường tiền xây dựng chùa chiền hư hỏng do động đất, tiền cúng dường ấy tất nhiên cũng lấy từ tiền cứu trợ.
Đồng bào Phật tử tại Hoa Kỳ gom góp tiền bạc là đáp ứng lời Đức Tăng Thống “Phi Luật Tân đã đón tiếp, cưu mang đồng bào Vượt Biển. Nay Giáo hội ta phải đền đáp trong muôn một”, họ chỉ mong tiền tới tay người lâm nạn sống cảnh màn trời chiếu đất. Nay chỉ biết những khoảng chi tiêu ăn uống, đãi đằng cho chư Tăng thôi, niềm vui của đồng bào Phật tử chắc chắn chưa trọn vẹn với cách “cứu trợ” như thế.
Kết luận là Thượng Tọa Giác Đẳng đã sử dụng tiền cứu trợ sai mục đích, thay vì lo thực phẩm thuốc men cấp thời cho nạn nhân động đất, Thượng Tọa lại làm những việc nêu trên, làm việc độc tài không bàn bạc với ai và biến cuộc cứu trợ thành một cuộc hành hương cho riêng mình .
– Trước những luận điệu ấy, tôi đã nhiều lần nhờ anh Trần Đình Minh thưa với Thượng Tọa Giác Đẳng, Anh Minh trả lời chắc nịch : “Thượng Tọa hứa sẽ làm một báo cáo đúng nguyên tắc gởi về Viện Hóa Đạo kính tường và xin VHĐ trình lên Đức Tăng Thống, đồng thời sẽ gởi Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế đăng tải để Phật Tử trong ngoài nước được biết”.
– Chờ hoài chẳng thấy báo cáo, mà dư luận bất mãn, nghi ngờ càng lúc càng sôi động, nên ngày 21.7.2015, buộc lòng Viện Hóa Đạo đã nhờ Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế chuyển Thông Tư VHĐ đến TT Giác Đẳng yêu cầu giải trình các vấn nạn trên, trước hết là bảo vệ uy tín cho Thượng tọa, sau nữa là có tư liệu để VHĐ tổng kết trình lên Đại Hội Khoáng đại GHPGVNTN Kỳ X sắp đến.
Căn nguyên sự từ chức của Thượng Tọa Giác Đẳng :
– Thông Tư ngày 21.7.2015, Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế chỉ gởi đến TT Giác Đẳng và các thành viên trong Văn Phòng II VHĐ, không công bố. Viện Hoá Đạo kỳ hạn với Thượng Tọa sau 2 tuần lễ, nếu Thượng Tọa không minh bạch hóa mọi việc, VHĐ sẽ yêu cầu PTTPGQT công bố để dư luận thấy rõ sự minh bạch của Giáo hội đã bị Thượng Tọa che giấu bằng sự im lặng.
– Thay vì hồi đáp các yêu cầu của Thông Tư, thì ngày 01.8.2015, Thượng Tọa Giác Đẳng đã ký thư dọa Từ Chức giao cho ông Cao Văn Hiền cầm tay về Saigon, đến Thanh Minh Thiền Viện trực tiếp trình lên Đức Tăng Thống. Đức Tăng Thống liền gọi ra cho tôi báo tin là “Ông Thượng toạ không minh bạch được với Viện Hoá Đạo, nên làm eo với tôi đấy. Đạo hữu Tổng Thư ký đừng có lo”.
– Ba ngày sau, ngày 04.8.2014, Đức Tăng Thống lại tiếp nhận được Thư Từ Chức chính thức của Thượng Tọa Giác Đẳng kèm theo thư của Anh Trần Đình Minh, nhân danh Tổng Thư Ký Hội đồng Điều hành, GHPGVNTN Hải ngoại tại Hoa Kỳ, gởi Tổng Thư ký Viện Hoá Đạo xin chuyển trình Đức Tăng Thống và Hòa Thượng Q. Viện Trưởng giải quyết mong ước của TT Giác Đẳng. Đức Tăng Thống liền gọi tôi vào Saigon bàn việc.
– Ngày 06.8.2015, tôi nhận được Thỉnh Nguyện Thư do 9 thành viên VP II và HĐĐH-GHPGVNTN-HN tại Hoa Kỳ ghi tên (không có chữ ký).
Thỉnh Nguyện Thư ấy ghi rõ : “Những thành viên của VP II và HĐĐH-GHPGVNTN-HN tại Hoa Kỳ không thể tiếp tục làm việc nếu thiếu vắng sự lãnh đạo của Thượng toạ Quyền Chủ tịch. Mọi Phật Sự sẽ ngưng trệ, Chùa Phật Quang có nguy cơ phá sản, quần chúng Phật Tử mất niềm tin, quay lưng với GH và những thành viên còn lại sẽ ra đi vì mất phương hướng lãnh đạo” . Tôi gởi ngay Thỉnh Nguyện thư vào trình Đức Tăng Thống. Ngài gọi ra cho tôi nói : “Hóa ra lâu nay Văn Phòng II đi theo phương hướng lãnh đạo của Giác Đẳng chứ họ đâu có đi theo phương hướng lãnh đạo của Gíao hội ! Bây giờ Giác Đẳng từ chức họ mất phương hướng, vậy là Giác Đẳng có phương hướng riêng à ?”.
– Ngày 08.8.2014 tôi đến Thanh Minh Thiền Viện lúc 8 giờ sáng. Mới gặp mặt, Đức Tăng Thống đã vội nói :
“Có Ông gì thấp thấp lần trước có đến xin tôi y bát đem về Phật Quang ấy, đưa cho tôi Thư dọa Từ Chức của Giác Đẳng, tôi biết ông ta do Giác Đẳng sai về nên tôi không tiếp. Hơn nữa tôi đang chờ Phái Đoàn ông Thứ Trưởng Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ sắp đến. Ông ta về Mỹ khi nào tôi không biết”.
Vậy mà khi đọc bài “Bồ Tát sợ Nhân, Chúng Sanh sợ quả”, ông Cao Văn Hiền lại viết :
“Ngày 5.8.15 vừa rồi tôi vào thỉnh an Đức Tăng Thống tôi mới biết được những việc làm thiếu lương thiện của Anh Ái”.
Với tôi câu nói nầy hoàn toàn bịa đặt, ngày 29.8 vừa qua Đức Tăng Thống xác minh lại rõ ràng với tôi, là Ngài không có tiếp và bàn bạc chuyện gì với ông Cao Văn Hiền hết.
Sau đó Đức Tăng Thống đưa các tư liệu cho tôi xem lại, Ngài dạy : Đạo hữu thưa với Hòa Thượng Q. Viện Trưởng xem ý kiến của ngài thế nào. Sau khi điện thoại ra Đà Nẵng thỉnh ý HT Thích Thanh Quang, Q. Viện trưởng Viện Hoá Đạo, Hoà thượng xin một thời gian ngắn để tham khảo quý ngài trong Ban Chỉ đạo Viện Hoá Đạo. Cuối cùng Viện Hoá Đạo thống nhất khâm tuân mọi quyết Định của Đức Tăng Thống.
Đức Tăng Thống dạy “Vậy là Giác Đẳng quyết xin từ chức nên gởi 2 lần thư. Do đó tôi quyết định chấp thuận, không làm phiền Thượng Tọa nữa. Đạo hữu ngồi soạn Quyết định ngay theo những điều sau đây. Viết nhanh cho tôi xem để sửa chữa, tôi sẽ ấn ký và gởi cho Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế công bố”.
Tôi chấp bút tại Thanh Minh Thiền Viện, trình Ngài sửa chữa. Sau đó Ngài sai Thị Giả lấy khuôn dấu, Ngài ấn ký liền. Tôi nhận lãnh và tức tốc gởi sang Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế lúc 10g 30 cùng ngày, Quyết Định số 20 được Đức Tăng Thống chính thức ban hành, không có liên quan gì đến GS Võ Văn Ái.
B/. Sau Từ Chức :
Trong thư dọa Từ Chức ngày 01.8.2015, TT Giác Đẳng nói rất ngọt ngào : “Con xin tuân hành những chỉ thị của Ngài”.
Nhưng sự thật Thượng Tọa có tuân hành không : KHÔNG !
– Thông Báo về Quyết Định Từ Chức Quyền Chủ Tịch Văn Phòng II VHĐ/GHPGVNTN
Ngày 09.8.2012 (chỉ một ngày sau khi nhận Quyết Định 20) Thượng Toạ Giác Đẳng liền ra Thông Báo nêu trên. Trong Thông Báo ấy, điều quan trọng nhất, là Thượng Tọa đã phủ nhận Hiến Chương khi cho rằng Văn phòng II/VHĐ và GHPGVNTNHN-HK không trực tiếp chịu sự điều hành bởi Viện Hóa Đạo trong nước, cùng với các vấn đề tài chánh, vấn đề điều hành Giáo Hội, vấn đề Truyền Thông, vấn đề hiện trạng của Giáo Hội.
Cần lưu ý, Thượng toạ Giác Đẳng đã từ chức rồi, Thượng toạ không còn là Q. Chủ Tịch nữa, Thượng toạ chỉ còn một nhiệm vụ duy nhất là bàn giao sổ sách, tài chánh cùng những chi liên quan VPII/VHĐ cho người kế nhiệm là HT Thích Huyền Việt, như Ngài đã hứa trong thư dọa Từ Chức và Thư Từ Chức.
Vậy Thượng toạ Giác Đẳng ra Thông Báo nầy để làm gì ? Đây là bước mở màn cho cuộc đối đầu với Viện Hoá Đạo.
– Tuyên Bố Chung :
Ngày 10.8.2015, Tuyên Bố Chung ra đời mà tác giả chính là TT Thích Giác Đẳng với 13 nhân vật ghi tên, trong đó có :
- 4 trên 12 thành viên thuộc Văn phòng II/VHĐ
- 4 trên 17 thành viên thuộc GHPGVNTN Hải ngoại tại Hoa Kỳ
- 5 người còn lại không phải là thành viên của 2 cơ chế nêu trên.
Như vậy là chỉ có 8 trên 29 thành viên chính thức của GH ghi tên vào Tuyên Bố Chung. Một thiểu số !
Một thiểu số thành viên như vậy cọng thêm với 5 người không có chức danh gì mà dám “nhân danh toàn thể thành viên VPII/VHĐ và GHPGVNTN-HK để định đoạt vận mạng của GH” khi quyết định :
Điều 1. Độc lập nhân sự tại hải ngoại….
Điều 2. Cung thỉnh TT Thích Giác Đẳng tiếp tục vai trò Chủ Tịch để điều hành phật sự.
Thượng toạ Giác Đẳng mới là Quyền chủ tịch thôi, chưa Giáo chỉ nào thỉnh cử làm Chủ tịch. Nay một nhúm thiểu số dám vượt quyền Đức Tăng Thống và Viện Hoá Đạo để tăng chức “Chủ tịch” cho TT Giác Đẳng là thế nào ? Khôi hài hơn, mọi vận động, họp hành, chấp bút Tuyên bố chung là do một tay TT Giác Đẳng điều động. Viện Hoá Đạo có bằng chứng về sự điều động trong bóng tối này.
Kính thưa Chư Liệt Vị,
Chỉ 13 người hổ lốn mà dám quyết định công việc của Gíao hội, dám vượt qua Hiến Chương và bất khâm tuân Quyết Định số 20 của Đức Tăng Thống.
Như vậy ai cũng thấy rõ TT Giác Đẳng dùng tay chân của mình để đối đầu với Gíao hội.
– Đưa thêm 6 người vào Ban Quản Trị Văn phòng II/VHĐ và Chùa Phật Quang :
Việc đăng bạ Pháp Lý văn Phòng II Viện Hóa Đạo và Chùa Phật Quang, trước đây có 3 nhân vật : TT Giác Đẳng, Chị Ỷ Lan và Ông Trần Đình Minh.
Thượng Tọa đã từ chức Q. Chủ Tịch VPII, nhưng trên pháp luật Hoa Kỳ TT vẫn còn tên trong Pháp Lý đăng bạ VPII/VHĐ và Chùa Phật Quang. Lợi dụng kẽ hở pháp lý nầy, ngày 18 và 19.8.2012 Thượng Tọa lại triệu tập khẩn cấp cuộc họp nhằm mục đích đưa thêm 6 tay chân của Thượng Tọa vào Ban Quản Trị. Sáu người này chẳng có chức vụ gì trong Giáo hội hải ngoại, ngoài các chức vụ do TT Giác Đẳng tự tác phong cho họ, mà chẳng cần thỉnh thị Viện Hoá Đạo để Viện Hoá Đạo phê chuẩn theo Hiến chương quy định. Vì bận công tác ngoài nước Pháp của Phòng Liên Lạc Phật Giáo Quốc Tế, chị Ỷ Lan xin dời buổi họp sang ngày 27.8.2015. Thượng Tọa ra tối hậu thư buộc chị Ỷ Lan phải quyết định trong 24 giờ nếu không quyết định xem như là phiếu trắng !
Rút cuộc với hai thành viên : TT Giác Đẳng và Trần Đình Minh tự xem như đa số, dù khi đăng bạ pháp lý cho đến ngày hôm nay, sau hơn một năm đăng bạ chính thức, vẫn chưa hề nộp Nội qui – Điều lệ / Bylaw cho nhà đương quyền Hoa Kỳ ở tiểu bang Texas. Dựa vào quy chế nào / Bylaw mà hai người, một người đã không còn chức, một người không biết pháp lý Hoa Kỳ là gì, lấy quyền tối thượng đưa 6 người vô danh vào Ban Quản Trị VPII/VHĐ và Chùa Phật Quang ?
Thượng Tọa Giác Đẳng đã từ chức, được Đức Tăng Thống chấp nhận cho nghỉ, nhưng Thượng toạ vẫn ngoan cố đưa thêm tay chân của mình vào Ban Quản Trị, để làm gì ? Tất nhiên là để cưỡng chiếm pháp lý Hoa Kỳ tiếm danh Văn phòng II VHĐ làm những điều phản chống GHPGVNTN, theo chủ trương tiêu diệt GHPGVNTN và tiếng nói của Giáo hội là Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế, rồi dùng pháp lý này chiếm chùa Phật Quang.
Cho đến bây giờ, Viện Hóa Đạo vẫn chưa đọc được một bản tường trình đầy đủ về cuộc họp báo này. Nhưng đọc bản tin của Báo Người Việt và Viễn Đông Daily đăng tải ngày 27 và 28.8.2015, tôi có những nhận xét sau :
1/. Mập mờ về Pháp Lý của Văn phòng II/VHĐ và Chùa Phật Quang :
– Ông Luật Sư Steven Điêu, được giới thiệu là Chủ Tịch Ban Quản Trị UBCV, theo tiếng Anh là : Unified Bhuddist Church of Vietnam – tiếng Việt là Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất (GHPGVNTN).
Thưa TT Giác Đẳng : GHPGVNTN thành lập Ban Quản Trị khi nào và tại sao một người xác nhận mình không phải là thành viên Giáo Hội lại được Thượng Tọa đưa lên làm Chủ Tịch Ban Quản Trị ?
– Ông tân Chủ Tịch Ban Quản Trị cho biết : Tôi không phải là thành viên Giáo Hội, Tôi nhận lời mời của Thượng Tọa. Tuy nhiên tôi xác nhận danh xưng Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất ở đây cùng nghĩa với danh xưng trong tiếng Anh là Unified Buddhist Church of Vietnam gọi tắt là UBCV. Ông nói thêm là UBCV có cùng mục tiêu với VPII Viện Hóa Đạo nhưng không phải là VPII Viện Hóa Đạo và được đăng ký đúng theo luật pháp của tiểu bang Texas.
– Như vậy UBCV và VPII/VHĐ là hai tổ chức khác nhau ? Vậy Pháp Lý Văn Phòng II Viện Hóa Đạo được đăng bạ theo chỉ thị của Đức Tăng Thống sự thật là thế nào ? Thượng Tọa đã mượn danh nghĩa VPII Viện Hóa Đạo để đăng ký cho một tổ chức riêng của mình như ông Steven Điêu nói chăng ?
2/. Mập mờ về tài chánh tại Chùa Phật Quang :
Ông Mai Xuân Châu cho biết : với chuyên môn về kế toán, ông bỏ ra hai tuần qua, nhưng vẫn còn phải làm việc để bạch hóa những chi tiết tài chánh rõ ràng.
Như vậy, trước sự thúc giục của Viện Hóa Đạo yêu cầu minh bạch hóa, TT Giác Đẳng sau một năm nhậm chức, mới nhờ ông Mai Xuân Châu kiểm toán trong hai tuần nay mà thôi, nhưng chưa hoàn thành. Điều nầy chứng tỏ rằng : từ ngày an vị Chùa Phật Quang (07.02.2015) đến nay đã nửa năm, Tài Chánh Chùa Phật Quang bị thả nổi, không có quyết toán. Thu chi không ai biết, đúng như lời ta thán của các Phật Tử đã báo trình cho Đức Tăng Thống và Viện Hóa Đạo. Phật tử còn than phiền tiền cúng dường chùa Phật Quang, nhưng biên lai nhận tiền lại đề “Chùa Pháp Luân” ?
3/. Giáo Chỉ Số 12 :
NHỮNG NGƯỜI MÙ SỜ VOI :
Người sờ voi thứ nhất : Trước cuộc họp báo, Ông Nguyên Nhân Cao Văn Hiền viết bài tung lên mạng, ông ta viết :
“Trong Giáo Chỉ Số 12 có điều gì bí ẩn trong đó mà Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế không cho phổ biến ? Xin thưa Gíao chỉ số 12 Đức Tăng Thống ra lệnh đưa Viện Hóa Đạo trong nước ra sáp nhập vào với VPII VHĐ ở nước ngoài trên phương diện pháp lý, vì trong nước VHĐ gần như tê liệt không hoạt động gì được cả. Quí vị thử xem HT Thanh Quang tuổi đã trên 80 lại sống ở Đà Nẳng , còn Văn phòng thì đặt tại Chùa Long Quang ngoài An Lỗ phía bắc của Huế cách 30 km hơn… Trước tình cảnh đó Đức Tăng Thống mới có Giáo Chỉ Số 12 nhưng tại sao không thi hành liền từ tháng tư, đó là vấn đề”.
Cảnh kham khổ, nhà cầm quyền Cộng sản phong toả, đàn áp, cấm hoạt động, đối với hàng giáo phẩm GHPGVNTN xảy ra từ cuối thập niên 70, chứ đâu phải bây giờ mới có chuyện xa cách văn phòng 30 cây số ? Ông Cao Văn Hiền sống ở Mỹ nên cứ tưởng Việt Nam là Mỹ. Ông nhớ chăng Đức Cố Đệ tứ Tăng Thống Thích Huyền Quang đã bị lưu đày từ đầu thập niên 80, không có cả văn phòng, nên Ngài đề “Văn phòng Lưu vong Viện Hoá Đạo” nơi Ngài bị quản chế, khi thì ở Hội Phước, khi ở Nghĩa Hành giữa đồng không mông quạnh ? Một thân một mình vò võ, thế mà nhờ một mình Ngài mà GHPGVNTN tồn tại tới ngày nay. Còn chuyện Giáo chỉ có “đưa Viện Hóa Đạo trong nước ra sáp nhập vào với với VPII VHĐ ở nước ngoài trên phương diện pháp lý” ? Và vì sao “Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế không cho phổ biến ?” xin sẽ giải thích dưới đây cùng toàn bộ văn bản Giáo chỉ số 12.
Người sờ voi thứ hai : Trong cuộc họp báo Ông Trần Đình Minh nói : “Sự thật nếu Giáo Chỉ Số 12 được thi hành đưa Viện Hóa Đạo ra Hải ngoại thì Thượng Tọa Thích Giác Đẳng sẽ có toàn quyền bổ nhiệm và điều hành Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế nên Gíao sư cho rằng nếu Gíao chỉ số 12 mà còn tồn tại thì tất cả quyền lực của họ không còn trong tay nữa, chứng tỏ họ quan tâm đến quyền lợi của họ chứ chẳng quan tâm gì đến sự tồn vong của GHPGVNTN ; đó là mấu chốt của vấn đề xáo trộn”.
Người sờ voi thứ ba là ông luật sư Steven Điêu khi ông nói ỡm ờ rằng : “Giáo Chỉ Số 12 không phổ biến đó là Đức Tăng Thống muốn dời Viện Hóa Đạo ra nước ngoài”.
Kính thưa Tam Vị Sờ Voi :
– Thượng Tọa Thích Giác Đẳng không đáp ứng được yêu cầu của Viện Hóa Đạo : minh bạch hóa việc đăng bạ pháp lý VPII/VHĐ, không minh bạch hóa được sinh hoạt và tài chánh chùa Phật Quang cũng như hai vụ cứu trợ ở Phi Luật Tân và Nepal nên xin Từ Chức. Từ chức rồi lại ra Thông Báo, Tuyên Bố Chung, đưa thủ hạ vào lập Ban Quản Trị GHPGVNTN, rồi họp báo để đối đầu với Đức Tăng Thống và Viện Hóa Đạo, phản chống lại Hiến Chương GHPGVNTN, gây nên những xáo trộn như hiện nay làm cho Đức Tăng Thống không vui, và đồng bào Phật Tử hết sức ta thán. Sự việc rõ như ban ngày không ai không thấy.
– Vậy mà ba vị nầy không thấy, cứ quyết tâm đổ tội cho Phòng Thông Tin Phật Giáo Quốc Tế vì quyền lợi riêng tư của mình mà không phổ biến Giáo Chỉ Số 12 nên gây ra những xáo trộn nầy.
– Thực tế là ba vị không hề biết Giáo Chỉ Số 12 là gì, nội dung của nó ra sao, chỉ suy diễn theo tà ý để chạy tội cho Thượng Tọa Giác Đẳng như những người mù sờ voi.
– Hiện tại Đức Tăng Thống đã ra Giáo Chỉ Số 13 thu hồi và hủy bỏ Giáo Chỉ số 12, vậy Giáo Chỉ 12 không còn giá trị pháp lý, nên tôi xin công bố để ba vị khỏi làm thầy bói nhé :
4/. Tại sao Giáo Chỉ Số 12 không được phổ biến :
Đây là một Giáo Chỉ đặc biệt, như một cẩm nang mà Đức Tăng Thống chỉ giao cho 5 người có nhiệm vụ trọng tâm đối với Giáo Hội, phòng khi Gíao hội lâm cảnh bế tắc thì đem ra áp dụng, đó là :
– Chánh Thư Ký Viện Tăng Thống
– Viện Trưởng Viện Hóa Đạo
– Tổng Thư Ký Viện Hóa Đạo
– Quyền Chủ Tịch VPII/VHĐ, và
– Phát ngôn nhân chính thức của GHPGVNTN, tức Gs Võ Văn Ái.
Vì vậy ngoài 5 vị trên không ai được đọc, do đó, khi chưa có lệnh của Hội đồng Lưỡng Viện, Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế đâu có quyền phổ biến. Vậy mà quí vị cứ cố tín rằng vì Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế không phổ biến nên gây ra biến động. Thật là trơ trẻn.
Hãy đọc Điều Số 7 của Giáo Chỉ số 12 :
“Giáo Chỉ này được ban hành phòng khi chuyện vô thường xảy tới, để Văn phòng II có cơ sở pháp lý tiếp tục cuộc hoạt động, ngăn ngừa những thế lực bất chánh hay đầu cơ lợi dụng phá hoại kỷ cương của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất.
“Giáo Chỉ nầy có hiệu lực kể từ ngày ký (8.3.2015) và CHỈ CÔNG BỐ VÀ ÁP DỤNG KHI tình hình nguy cấp xảy ra theo quyết định của Ban Chỉ Đạo Viện Hóa Đạo”.
5/. Nội dung Giáo Chỉ Số 12 có điều nào Đức Tăng Thống đưa Viện Hóa Đạo ra nước ngoài không ? — Hoàn toàn KHÔNG.
– Kết thúc phần Nhận Định, Giáo Chỉ Số 12 nêu rõ :
“Hội Đồng Lưỡng Viện đồng thanh ban hành Giáo Chỉ Giao phó Văn Phòng II Viện Hóa Đạo GHPGVNTN tiếp tục công trình phục hồi quyền sinh hoạt pháp lý và phát huy GHPGVNTN khi tình hình đất nước cho phép, gặp khi Viện Tăng Thống và Viện Hóa Đạo trong nước lâm tình cảnh thúc thủ, tê liệt”.
Hiện nay Đức Tăng Thống còn đó, toàn bộ chư Tăng Viện Hoá Đạo vẫn còn đây, vẫn còn hoạt động, dù gặp khó khăn, đàn áp như hoàn cảnh 40 năm qua, thì đâu đã tới lúc cho VP II VHĐ một mình thừa tiếp cuộc đấu tranh và gìn giữ pháp lý lịch sử của GHPGVNTN ?
– Hơn nữa, trong 8 điều Quyết Định của Giáo Chỉ đều thống nhất ở điểm : “Giao phó Văn Phòng II Viện Hóa Đạo GHPGVNTN tiếp tục công trình phục hồi quyền sinh hoạt pháp lý và phát huy GHPGVNTN” theo đúng tại Điều thứ 36, Phần c, Mục 2, Chương thứ chín của Hiến Chương GHPGVNTN qui định. Chẳng có Điều nào Đức Tăng Thống đưa Viện Hóa Đạo ra nước ngoài, chẳng có điều nào Đức Tăng Thống đưa Pháp Lý Gíao hội ra nước ngoài cả.
6/. Giáo Chỉ số 12 có làm cho Phòng Thông Tin Phật Giáo Quốc Tế mất quyền lợi nên không chịu phổ biến như Ông Trần Đình Minh nói không ?
HOÀN TOÀN KHÔNG. Đức Tăng Thống đã khẳng định ở Điều Thứ 5 trong Giáo chỉ số 12 như sau :
“Phòng Thông Tin Phật Giáo Quốc Tế trực thuộc Tổng Vụ Truyền Thông Viện Hóa Đạo cần được duy trì và phát triển bất cứ hoàn cảnh nào, để GHPGVNTN không mất đi tiếng nói của mình trong nước cũng như trên trường Quốc Tế”.
Vậy phải hiểu rằng : Giáo Chỉ Số 12 chỉ giao cho VPII/VHĐ tiếp tục công trình phục hồi quyền sinh hoạt pháp lý và phát huy GHPGVNTN gặp khi Viện Tăng Thống và Viện Hóa Đạo trong nước lâm tình cảnh thúc thủ, tê liệt.
Dù bị đủ thứ khó khăn, ngăn cản, đàn áp trong hoạt động, nhưng Viện Tăng Thống và Viện Hóa Đạo vẫn còn đó, GHPGVNTN vẫn hiện hữu bất chấp thế quyền Cộng sản khai tử, như Phật tử trong nước nhận thức suốt bốn mươi năm qua : “Một Giáo hội đã chôn nhưng chưa chết, là GHPGVNTN, và một Giáo hội đã chết nhưng chưa chôn, là Giáo hội Phật giáo Nhà nước”. Chính nhờ sự hiện hữu và sống còn ấy suốt bốn mươi năm qua là pháp lý lịch sử và đạo hạnh mà VP II mới có cơ sở pháp lý sinh hoạt ở hải ngoại. Chứ không là ngược lại như những kẻ cao mạn, vô minh lập luận.
Do đó, Viện Hóa Đạo còn thì Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế vẫn còn tồn tại với GHPGVNTN. Không ai có quyền thay thế.
7/. Lý do Đức Tăng Thống thu hồi và hủy bỏ Giáo Chỉ Số 12.
– Lý do thứ nhất là trong buổi họp bàn của Chư Tôn Túc Hội Đồng Lưỡng Viện tại Tu Viện Nguyên Thiều, nhân ngày húy nhật lần thứ 7 của Đức Đệ Tứ Tăng Thống, xét thấy và đệ trình tâm nguyện lên Đức Tăng Thống :
– Một là Giáo Chỉ số 12 bị Thượng toạ Giác Đẳng do hiểu và suy diễn sai khi trả lời phỏng vấn báo chí, truyền thông, làm lộ ra ngoài cái gọi là “Viện Hoá Đạo trong nước sáp nhập vào VP II ở nước ngoài”, gây hoang mang cho nhiều Phật Tử.
– Hai là toàn thể Hội đồng Lưỡng Viện quyết tâm hy sinh đến hơi thở cuối cùng để bảo vệ pháp lý của GHPGVNTN, không cần thiết phải giao phó cho Văn phòng II VHĐ ở nước ngoài xa cách quê hương và đang có nhiều vấn đề tế nhị.
– Ba là Thượng Tọa Giác Đẳng đã lợi dụng Giáo Chỉ Số 12 để quảng cáo cho cá nhân mình qua những thông tin thất thiệt như :
* Các vị Tăng Nam Tông tại Huế được bảo lãnh qua Hoa Kỳ, khi về các vị nầy đã tiết lộ Giáo Chỉ số 12 không những cho Phật Tử, mà cho cả Công an biết, nên số đông Phật Tử rất lo lắng. Vậy ai tiết lộ ngoài Thượng Tọa Giác Đẳng ?
* Các ông Cao Văn Hiền, Trần Đình Minh và một số người khác đã tuyên truyền (tuyên truyền ngay với cả tôi) rằng :
“Đức Tăng Thống đã giao cho Thượng Tọa Giác Đẳng điều hành Gíao hội trong và ngoài nước, nhưng TT Giác Đẳng đang trì hoãn vì thầy sợ cái Nhân “Bất Kham” rồi có tội với Đức Tăng Thống. Một người đã vì đại cuộc mà trì hoãn cái danh tước lớn lao mà Đức Tăng Thống và Giáo Hội ban cho (theo Cao Văn Hiền) ;
“Riêng ông Minh, ngoài luận điệu trên, ông còn cho tôi biết là TT Giác Đẳng đã mở máy ghi âm cho anh nghe lời Đức Tăng Thống đã giao quyền điều hành GH trong và ngoài nước cho Thượng Tọa rồi”.
Thật sự tôi cảm thấy xót xa cho các ông khi các ông biết tôi là người thân cận gần gũi nhất của Đức Tăng Thống, mà các ông còn dối tôi thì thử hỏi các các ông còn chừa ai khác không.
Thưa Anh Minh.
Trước hết là cám ơn Anh, một người Huynh Trưởng thân tín nhất của tôi, đã làm trung gian cho tôi và VPII Viện Hóa Đạo trong suốt thời gian tôi làm Tổng Thư Ký Viện Hóa Đạo. Tuy nhiên, trước những biến động tại VPII/VHĐ thì tôi quá thất vọng về anh, khi anh từng tâm sự với tôi về những việc làm kỳ quái của TT Giác Đẳng nhưng Anh vẫn một mực tôn sùng đồng lõa để phản bội lại Đức Tăng Thống, Gíao hội và dẫm đạp lên Hiến Chương.
Càng thất vọng hơn nữa khi Họp Báo Anh đã phát biểu :
“Anh đã về Sài Gòn hầu chuyện Đại Lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ (anh nhớ là Anh đã tước bỏ hai chữ Tăng Thống nhé) và một số vị để tìm cách “hạ hỏa” sao cho mọi việc xáo trộn được dàn xếp tốt đẹp. Thấy Hòa Thượng rất cô đơn và đã cao tuổi, mắt nhìn không rõ, phải có người đọc cho nghe. Một vị lãnh đạo cả một Gíao hội như vậy mà không có một người thứ hai ở bên cạnh để tâm sự, đó là điều rất đau lòng. Tuy nhiên mọi cố gắng của tôi không thành công”.
Thưa Anh, đọc xong tôi biết là Anh vọng ngữ. Anh không có về Sài Gòn, không có gặp Đức Tăng Thống. Vì nếu được gặp Ngài anh sẽ không buông ra một câu độc địa là mắt nhìn không rõ, phải có người đọc cho nghe. Vậy khi Ngài tiếp Thứ trưởng Ngoại giao Hoa Kỳ, Phái đoàn Quốc hội Hoa Kỳ, Ngài ngồi giải thích mạch lạc hiện trạng GHPGVNTN Ngài có mù mờ không ? Khi cô Ngọc Hân, một tín nữ của TT Giác Đẳng, mang báo Đồng Hành về tặng Ngài, rồi cô chụp hình Ngài cầm báo đọc, Ngài có mù không ? Nếu Anh cần tôi sẽ cho anh xem bản thảo chữ nhỏ ly ty mà Ngài mới viết khi dịch tập sách “Phật Giáo : Bản Chất và Sự Phát Triển” của Edward Conze tôi vừa đánh máy để gởi sang Nhà xuất bản Quê Mẹ ấn hành. Câu nói của Anh đã ăn nhịp với những người đánh phá GHPGVNTN khi họ cho rằng Đức Tăng Thống, lú lẫn, mắt mờ, tai điếc, không biết gì hết, mọi việc đều do “Ông Ái sai khiến”. Thật là xót xa cho sự phạm thượng, hỗn láo và khinh mạn của người Phật tử, mà còn là Huynh trưởng GĐPT, đối với Ngài lãnh đạo chịu tù ngục, lưu đày, quản chế suốt đời để bảo vệ GHPGVNTN. Các luận điệu phản tuyên truyền, bóp méo sự thật như thế phải chăng nhằm đánh bóng cho người “tuổi trẻ tài cao” như TT Giác Đẳng xuất hiện “lãnh đạo Giáo hội” ?
Còn việc Ngài cô đơn, chắc Anh không quên cái câu Anh nói với tôi : “Anh Cầu ơi, Thượng Tọa Giác Đẳng nói với tôi là Thượng Tọa rất ân hận vì khi Cố Viện Trưởng Thích Như Đạt còn sống, Thượng Tọa không hề quan tâm hỏi han gì hết, nay để bù lại Thượng Tọa sẽ vấn an thường xuyên Đức Tăng Thống và phải yểm trợ cho Đạo hữu Tổng Thư ký Viện Hoá Đạo mỗi tháng vào thăm Đức Tăng Thống một lần kẻo Ngài cô đơn quá”. Sau đó Anh lại hý hửng gọi về : “Thượng Tọa nói một tháng một lần lâu quá, nên cứ 3 tuần Đạo hữu Tổng Thư ký Viện Hoá Đạo vào vấn an Đức Tăng Thống một lần”. Tôi rất là mừng cho sự “thông cảm” ấy. Nhưng từ đó đến nay đã 7 tháng trôi qua, tôi vào ra với Ngài không biết bao nhiêu lần nhờ sự giúm đỡ của Quí Thầy, Quí bác Đạo Tràng và Anh chị em Huynh Trưởng, trong đó có Anh. Khi sự giúp đỡ đã vượt quá tầm tay, tôi đã cầm chiếc xe máy cà tàng trong chuyến vừa qua, Anh biết rõ quá đi chứ. Lời hứa của Thượng Tọa đã nước chảy qua cầu, giống như lời Thượng Tọa hứa 2 lần với tôi : VPII/VHĐ lo hoàn toàn kinh phí xây dựng Bảo đình cho Cố Viện trưởng. Giờ đây Bảo đình đã hoàn tất việc xây cất, bia mộ bắt đầu rêu phong, mà lời hứa của ngài đã chìm vào quên lãng, để lại cho Chư Tăng Tu Viện Long Quang một mối nợ không biết bao giờ mới trả xong .
Trân trọng
Tổng Thư ký Viện Hoá Đạo
Nguyên Chánh LÊ CÔNG CẦU
GHI CHÚ : – Kính xin đính kèm Giáo Chỉ Số 12 để tham khảo