PARIS, ngày 28.1.2008 (PTTPGQT) – Sự kiện vừa xẩy hôm chiều thứ bảy, 26.1.2008, tại Tu viện Nguyên Thiều, tỉnh Bình Định, nơi trụ xứ của Đức Đệ tứ Tăng thống Thích Huyền Quang. Theo bản Tường trình của Văn phòng Viện Tăng Thống gửi đến hôm nay cho Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế phổ biến thì sự việc ấy như sau :
Chiều ngày 26.1, một phụ nữ có tên Hạnh Mãn đến Tu viện Nguyên Thiều xin gặp Đức Đệ tứ Tăng thống Thích Huyền Quang. Đại đức Thị giả của Đức Tăng thống mời bà vào phòng khách và hỏi bà đến thăm ngài có việc gì ?
– Tôi đến trình bày một số việc.
– Thưa Đạo hữu có thể cho biết việc gì quan trọng không để tôi trình lại ? Đại đức thị giả hỏi tiếp, rồi nói, Đức Tăng thống đang tịnh dưỡng không thể thường xuyên tiếp khách. Nghe vậy bà Hạnh Mãn đáp :
– Tôi gặp Đức Tăng thống để đặt vấn đề Giáo chỉ số 9 có phải Đức Tăng thống ký hay không ?
– Bà đến vấn an Đức Tăng thống thì tôi sẽ trình và thỉnh ý ngài có chịu tiếp hay không. Còn việc Phật sự, như Giáo chỉ, xin Bà đến gặp Hòa thượng Viện trưởng Viện Hóa Đạo hoặc Hòa thượng Chánh Thư ký Viện Tăng thống giải trình rõ hơn. Đức Tăng thống không thể tiếp mọi người để hồi đáp việc hành chánh của Giáo hội.
– Đức Tăng thống ký Giáo chỉ thì tôi gặp để hỏi, tôi không cần hỏi ai khác, bà Hạnh Mãn gắt gỏng phản ứng.
Đại đức thị giả hỏi lại rằng bà lấy tư cách gì để chất vấn Đức Tăng thống ? Đây là chuyện nội bộ của Giáo hội không ai được xen vào. Bà ta liền thị uy và lớn giọng : “Thầy là ai và quyền gì ngăn tôi vào gặp Đức Tăng thống ?” Đại đức nói :
– Thưa bà tôi là thị giả của ngài, biết rõ tình trạng sức khỏe của ngài và làm theo lời dặn của Y sĩ cấm không để cho ngài tiếp nhiều khách làm kiệt sức. Phải để cho ngài tịnh dưỡng.
Bà Hạnh Mãn chỉ vào mặt vị thị giả nạt nộ : Ông cố tình bưng bít thông tin hãm hại Hoà Thượng phá nát Giáo hội Hải Ngoại phải không ? Hôm nay tôi đến đây là được sự chỉ đạo của Cấp trên thi hành công tác, chứ không phải tôi tự đến chơi đâu ! Ông có muốn tôi báo Công an đến ngay không ?
Ở đây cần biết chi tiết tiểu sử để nắm rõ vấn đề. Bà Hạnh Mãn trước kia là một Sư cô thuộc Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN). Nhưng sau năm 1975, cha cô là một cán bộ đảng viên cao cấp ở Bộ Nội vụ đi tập kết trở về, bắt cô phải ra đời và gả cô cho một cán bộ đảng viên hiện là quan chức tại tỉnh Kontum. Từ đó bà ta được Cục An ninh Xã hội Bộ Công an (Cục theo dõi các tôn giáo) và Ban Tôn giáo Chính phủ điều làm hai công tác tôn giáo vận và xâm nhập cộng đồng sắc tộc ở Tây nguyên. Đặc biệt bà lãnh trách nhiệm theo dõi và tiếp cận chư Tăng có vai vế trong GHPGVNTN quốc nội và hải ngoại. Tháng trước bà cầm đầu phái đoàn Sắc tộc đến Hà Nội tham dự Đại hội toàn quốc Giáo hội Phật giáo Nhà nước lần VI. Năm 2005, bà được một tổ chức Phật giáo Quốc doanh ở California mời qua làm công tác tôn giáo vận. Nhưng tòa Tổng lãnh sự Hoa Kỳ không cấp chiếu khán cho bà vào Mỹ.
Nghe bà Hạnh Mãn thịnh nộ như trên, Đại đức thị giả ôn tồn nói : Bà làm dữ như vậy, tôi không còn dám ngồi nói chuyện với bà nữa. Nói đoạn Đại đức rời phòng khách đi ra. Bà Hạnh Mãn đuổi theo níu cổ áo Đại đức và lớn tiếng : “Ông không muốn cho tôi gặp Hoà Thượng phải không ? Có chết tôi cũng vào gặp Hoà Thượng”. Bà còn thóa mạ chư Tăng ở Tu viện Nguyên Thiều rằng :
– Mấy ông ở đây đều là ma quỉ hết, mấy ông hãm hại Hoà thượng ! Tôi là Hộ Pháp đây, tôi đến cứu và bảo vệ Hoà thượng. Rồi day mặt nhìn Đại đức thị giả hăm he : Ông dám đánh tôi không ?
Đại đức liền đáp : Tôi là người tu hành việc gì mà phải đánh bà ? Bà có những cử chỉ hành động như vậy thì tôi không trình lên Đức Tăng thống cho bà vào gặp.
Nghe vậy bà ta ra sân chùa vung tay múa chân la ó thét gào, náo động chốn thiền môn yên tĩnh.
Đại đức thị giả bối rối cho người đi báo Thượng toạ Thích Minh Tuấn, Viện chủ Tu viện Nguyên Thiều đến xử lý. Vừa lúc đó, nghe tiếng la gào náo động, Đức Tăng Thống mở cửa liêu phòng bước ra hỏi Thầy thị giả “Có chuyện gì vậy ?” Đại đức thị giả trình bày sự việc. Ngài nghe qua rồi bảo : “Thôi được hãy mời Cô đó vào”.
Đại đức thị giả vừa đưa bà Hạnh Mãn vào phòng khách vừa nhắn “Bà vào gặp Hoà Thượng xin ngắn gọn thời gian, để Ngài còn dùng cơm chiều”
Bà Hạnh Mãn gật đầu đồng ý. Vào phòng, bà ta lấy máy ghi âm để thâu cuộc nói chuyện. Thấy vậy, Đức Tăng Thống lắc đầu không đồng ý. Dù vậy bà ta vẫn làm ngơ, vừa nói chuyện vừa bấm nút ghi âm chất vấn đủ điều chung quanh Giáo chỉ số 9. Bà đưa ra những câu hỏi dồn dập :
– Hoà Thượng có triệu tập cuộc họp để bàn việc Giáo chỉ không ? Có tự tay ký Giáo Chỉ số 9 không ? Hòa thượng tự tay thảo Giáo chỉ hay ai thảo ? Có nguồn tin cho biết Giáo chỉ do ngoại nhân làm giả, có đúng không ?
Ngay lúc ấy Đại đức thị giả bất bình thấy bà Hạnh Mãn vô lễ không thi hành việc Đức Tăng thống cấm thu băng, mà vẫn ngang nhiên tự ý. Nhân lúc đến giờ dùng cơm chiều nên Đại đức thỉnh Đức Tăng thống dùng cơm và mời bà Hạnh Mãn ra khỏi phòng cho ngài thọ trai. Bà ta không chịu đi còn đanh đá nói rằng :
– Mấy ông lấy việc dùng cơm của Hoà Thượng để đuổi tôi đi phải không ? Hoà Thượng là Bồ Tát nên chỉ Thiền duyệt thực (ăn bằng niềm vui thiền định, PTTPGQT chú) chứ không dùng cơm chiều, vì cơm chiều là giờ của ngạ quỉ ăn, nên Hoà Thượng không có dùng cơm chiều.
Đây là lý lẽ của kẻ sơ cơ lợi dụng kinh Phật để ngụy biện cho việc làm ám muội và mục tiêu cưỡng ép Đức Tăng Thống phải ngồi tiếp chuyện thêm. Thậm chí lúc đó Y tá vào chích thuốc cho Hoà Thượng, bà ta cũng ngăn cản nói :
– Đợi tôi xong câu chuyện rồi sẽ chích. Sức khoẻ của Hoà Thượng có vấn đề gì tôi chịu trách nhiệm !
Nhận thấy bà này quá quắt, lạm quyền và xem thường Đức Tăng Thống, Đại đức thị giả liền can thiệp và dằn lấy máy ghi âm. Bà Hạnh Mãn quát lớn và chụp cổ áo Đại đức giành lại máy. Không thành, bà ta rút điện thoại di động gọi Công an đến can thiệp. Bà bù lu bù loa thét trong máy : “Mấy ông Thị giả đã lấy máy ghi âm của tôi rồi, âm mưu xóa câu chuyện tôi cần đem về trình Cấp trên”.
Nói xong bà bước ra sân như chờ công an tới, gặp Thượng tọa Thích Minh Tuấn đi ngược chiều, bà liền cự nự : “Thầy chỉ đạo việc này phải không ?”. Thượng Toạ Minh Tuấn đáp : “Tôi chỉ đạo chứ ai !”. Bà gầm lên : “Thầy có biết máy đó của ai không ? Máy của Hoà Thượng Thắng Hoan gửi tiền về cho tôi sắm để ghi lời nói của Đức Tăng Thống đó ! Ông là đồ quỉ, đồ ma phá hoại Phật Pháp, sẽ đoạ 18 tầng địa ngục. Tôi là Bồ tát Quan Âm thị hiện xuống cứu khổ cứu nạn cho Giáo hội đây. Tôi sẽ báo cho Công an biết hết việc này. Các ông sẽ biết tay tôi ! Liệu hồn sau này đừng có trách nghe chưa” (!).
Thượng Toạ Minh Tuấn ôn tồn nói “Cô đến đây quấy phá, sách nhiễu làm náo động Tu Viện, tôi chưa mời chánh quyền đến can thiệp, còn nếu Cô mời chánh quyền đến đây tôi sẽ quyết làm cho ra lẽ”.
Lúc ấy là 19 giờ, bà Hạnh Mãn lấy xe rời khỏi Tu Viện. Khoảng một giờ sau, bà ta quay lại với một đám Công An. Nhưng Tu viện đã khóa trái cửa không cho ai ra vào.
Bốn tháng vừa qua, dư luận trong Cộng đồng Người Việt ở hải ngoại, đặc biệt tại Hoa Kỳ, bỗng xôn xao chung quanh việc ban hành Giáo chỉ số 9 do Đức Đệ tứ Tăng thống ký. Giáo chỉ đặt trọng tâm vào việc chấn chỉnh nội bộ Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất trong và ngoài nước, đồng thời cho thiết lập Văn phòng II Viện Hóa Đạo trực thuộc Viện Hóa Đạo trong nước, chứ không còn trực thuộc vào Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất Hải ngoại tại Hoa Kỳ theo Quyết định số 27 của Quyền Viện trưởng Viện Hóa Đạo là Hòa thượng Thích Huyền Quang ký năm 1992.
Giáo chỉ số 9 ra đời vì hai lý do :
Thứ nhất do có vài vị Tăng sĩ trong Giáo hội muốn tái hồi sự biến năm 1981, thỏa hiệp với Nhà nước Cộng sản nhằm phụ tay thanh toán Giáo hội Phật giáo Phật giáo Việt Nam Thống nhất dưới sự lãnh đạo của Đức Tăng thống Thích Huyền Quang và Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ, Viện trưởng Viện Hóa Đạo. Các vị Tăng sĩ này lôi kéo một số Tăng sĩ, Cư sĩ tu xuất ở hải ngoại, gọi là Nhóm Thân hữu Già Lam, hậu thuẫn cho đường hướng đầu hàng mới.
Đường hướng này được chuẩn bị từ nhiều năm trước. Khởi đầu với sự quậy phá trong nội bộ giáo hội nhằm gây phân hóa. Rồi tới ngày 7.1.2007 cho ra đời tại miền Nam California “Nhóm Tăng Ni Việt Nam Hải ngoại” do Hòa thượng Thích Minh Tâm cầm đầu. Cuộc họp một số chư Tăng các châu để cho ra đời tổ chức nói trên không thông qua hệ thống tổ chức giáo hội thuộc Văn phòng II Viện Hóa Đạo chiếu theo Quy chế và Hiến chương của GHPGVNTN.
Thành lập xong, Nhóm Tăng Ni Việt Nam Hải ngoại bước sang bành trướng thế lực qua cuộc họp gọi là Ngày Về Nguồn tại chùa Pháp Vân ở thị trấn Mississauga, Canada, các ngày 21, 22, 23.9.2007, rồi tiếp đến cái gọi là Đại hội Bất thường của 8 Hòa thượng và 4 Cư sĩ tại chùa Bảo Quang hôm 12.1.2008. Đại hội này tự xưng là GHPGVNTN nhưng lại tụ họp trong một ngôi chùa không có chân trong danh sách các chùa thuộc GHPGVNTN Hải ngoại tại Hoa Kỳ. Đặc biệt hơn, vị trụ trì ngôi chùa này, Sư Quảng Thanh không là thành viên của GHPGVNTN và từ ba năm qua Sư không ngừng lên đài phát thanh hay tuyên bố qua báo chí công kích, phỉ báng chư vị lãnh đạo GHPGVNTN.
Thứ hai, trợ thủ cho việc đánh phá GHPGVNTN nói trên, Nhà nước Cộng sản mở chiến dịch phỉ báng, mạ lỵ, vu khống Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ và GHPGVNTN trên các cơ quan truyền thông đại chúng và qua 600 tờ báo của Đảng trong vòng 2 tháng (giữa tháng 7, sang tháng 8 và tháng 9.2007). Đồng thời hàng giáo phẩm thuộc Viện Hóa Đạo và một số vị Chánh Đại diện GHPGVNTN tại các tỉnh bị triệu đến cơ quan Công an hay Ủy ban Nhân dân làm việc, kể cả Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ.
Trước nguy cơ “trong đánh ra ngoài đánh vào” này, Đức Tăng thống Thích Huyền Quang ban hành Giáo chỉ số 9 nhằm chấn chỉnh nội bộ và đối phó với tình hình đàn áp mới.
Tại Hoa Kỳ, những đợt động loạn và mâu thuẫn xẩy ra, mà tiêu đích nhắm gây hoang mang dư luận quần chúng Phật tử nói riêng và đồng bào người Việt tị nạn nói chung.
Thay vì nghiêm chỉnh đọc, nghiên cứu tìm phương sách cứu nguy Giáo hội trong nước trước cảnh dầu sôi lửa bỏng, thì một thiểu số thành viên cũ của Giáo hội tại Hoa Kỳ tung lên Internet những lời bêu riếu Giáo chỉ số 9, bất kính với Đức Tăng thống, rồi phỉ báng vô bằng cho một Cư sĩ trong Giáo hội làm “Giáo chỉ giả”.
Thay vì đáp lời mời của Đại lão Hòa thượng Thích Hộ Giác về họp Đại hội Bất thường của Giáo hội tại Hoa Kỳ ở chùa Bửu Môn, thành phố Port Arthur, ngày 10.11.2007 để thảo luận, bàn bạc cứu nguy Giáo hội thông qua kế sách giải nguy cứu đạo biểu thị trong Giáo chỉ số 9 và Thông bạch Hướng dẫn thi hành Giáo chỉ, thì hai Hòa thượng Thắng Hoan và Tín Nghĩa, rồi tám vị Hòa thượng ký thư chung đưa lên Internet công khai tấn công Giáo chỉ, hỗn láo với Đức Tăng thống và phỉ báng vô bằng các thành viên cao cấp của Giáo hội. Họ tuyên bố tẩy chay đại hội.
Tám vị Hòa thượng : Thích Thắng Hoan, Thích Trí Chơn, Thích Chơn Thành, Thích Nguyên Lai, Thích Hạnh Đạo, Thích Nguyên An, Thích Tín Nghĩa, và Thích Nguyên Trí viết thư công khai ngày 4.12.2007 loan tải trên Internet vu cáo, phỉ báng vô bằng Phát ngôn nhân Viện Hóa Đạo, là Cư sĩ Võ Văn Ái. Đây là hành động thiển cận, vừa vọng ngữ vừa ác ngữ, không xứng với cương vị tu hành của người Tăng sĩ. Một bức thư như thế mà đưa ra cho pháp luật xử lý, sẽ là một hành vi tội phạm, vì các luận cứ trong thư võ đoán và vô bằng. Như người nhìn sợi dây trong đêm mà tưởng là con rắn, nên hô hoán ầm ỉ.
Ngoài bức thư nói trên còn nhiều bức thư khác, hay nhiều lượt tuyên bố trên báo, đài, mà qua đó các Hòa thượng nói trên luôn miệng “xác nhận” là Giáo chỉ “giả”. Họ liên tục gây hoang mang trong dư luận cộng đồng về một “Giáo chỉ giả”, mong lộng giả thành chân. Từ tuyên bố công khai đến hàng loạt bài nặc danh phóng ra từ địa chỉ “Nhóm Tăng Ni Hải ngoại” liên tiếp trong nhiều tháng phóng hỏa mù “Giáo chỉ giả”, “Giáo chỉ giả”… hòng lập lại câu châm ngôn :
“Lời nói dối lập lại 10 lần vẫn là lời nói dối. Nhưng lập lại nghìn lần sẽ thành ra sự thật” của ông tổ nói láo Đức Quốc xã Goebbels.
Hãy nghe thử các “chúng khẩu đồng từ” lập đi nói lại quá nhiều chục lần, rằng thì là Giáo chỉ “giả” :
Tờ báo Văn Hóa phát hành tại miền Nam California số tháng 10 phỏng vấn 3 Tăng sĩ Thích Chơn Thành, Thích Nguyên Trí, Thích Quảng Thanh. Sư Chơn Thành nói : “Về cái Giáo chỉ 9… Cái Giáo chỉ này không giá trị gì hết ! Tôi không nghĩ là Giáo chỉ 9 này xuất phát từ Thầy Huyền Quang hay Thầy Quảng Độ” (tr. 36). Sư Nguyên Trí : “Về Giáo chỉ 9 này, thứ nhứt chính tôi đã gọi về thăm các ngài, xin lỗi, ngài hiện nay không còn “control” (kiểm soát) được nữa, ngài đã lẫn rồi” (tr. 37). Sư Quảng Thanh : “Tôi nghĩ rằng do ông Võ Văn Ái ngụy tạo cái này và nghe đâu đó có người về thưa bẩm đảnh lễ Hòa thượng Huyền Quang thì Hòa thượng Huyền Quang nói ngài già rồi, cái sự tiếp cận xã hội của ngài cũng bị hạn chế, có người nói ngài lẫn rồi, như vậy thì cái Giáo chỉ này là cái Giáo chỉ ngụy tạo” (tr. 37).
Chúng khẩu đồng từ, nói ra vanh vách và liên tục từ miệng 3 Sư rồi tới 8 Hòa thượng, rồi tới cả một Đại hội ngụy tạo và tiếm danh ngày 12.1.2008 ở chùa Bảo Quang, thử hỏi Phật tử làm sao không khỏi hoang mang ?!
Nói riết chuyện Giáo chỉ và là Giáo chỉ “giả”, nên một số Phật tử chỉ chú tâm việc Giáo chỉ, mất cảnh giác để không nhận ra khía cạnh bất kính, hỗn láo của một số nhà Sư. Như Sư Thích Nguyên Trí là ví dụ điển hình : Năm 1963, Hòa thượng Thích Huyền Quang thuộc hàng giáo phẩm lãnh đạo cuộc vận động cho tự do và bình đẳng tín ngưỡng. Năm đó Sư Nguyên Trí còn là một chú tiểu. Thế mà ngày nay, lưỡi trên vừa ca tụng GHPGVNTN, vừa tôn vinh hai Ngài Huyền Quang và Quảng Độ, nhưng lưỡi dưới hỗn láo với Đức Tăng thống, cho ngài “đã lẫn” rồi. Thật là bất nhẫn, bất hiếu và vô nhân !
Ngài “lẫn rồi” mà sao hết Thứ trưởng Công an Nguyễn Văn Hưởng đến Thiếu tướng Cục trưởng Cục A41 Trần Tư nườm nượp từ Hà Nội vào Bình Định mời Đức Tăng thống ra chơi Hà Nội để cho Thủ tướng được gặp, và rồi mời Ngài lên ngôi Vị Pháp chủ Giáo hội Phật giáo Nhà nước ?
Gần đây Sư Thích Đồng Trí trả lời phỏng vấn một nhật báo tại miền Nam California nói rằng Sư có về Bình Định “thăm Đại Lão Hòa Thượng Thích Huyền Quang và được biết sức khỏe của ngài rất yếu kém. Được thăm hỏi về Giáo Chỉ số 9 Đại Lão Hòa Thượng đã không còn nói được, nhưng vị thị giả của ngài là Minh Tuấn có cho biết Giáo Chỉ là do một người ở Saigon đem ra ngoài. (…) Vị thị giả cũng không tiết lộ danh tánh người đó”.
Đọc mấy câu đăng báo này như đi vào sương mù dày đặc. Nửa như Sư Đồng Trí có gặp Đức Tăng thống, nhưng ngài bệnh quá, không nói được, nên vị thị giả trả lời thay. Nửa như không được Đức Tăng thống tiếp, nên Sư mập mờ đưa ra câu trả lời vô thưởng vô phạt của một “vị thị giả”. Sư không không tỏ chút âu lo cho sức khỏe hay tuổi hạc của vị lãnh đạo Phật giáo tối cao, vì nhiệm vụ Sư làm thám tử điều tra Giáo chỉ số 9. Nên hỏi vu vơ vị thị giả. Vị thị giả cũng mập mờ ấp úng như lời hỏi vu vơ của Sư. Vấn đề không phải chuyện thăm viếng đâu. Nhưng thêu dệt một bối cảnh để ì ạch đẻ ra “sự thật sau một nghìn lần nói dối” là Giáo chỉ “giả”.
Điều lạ lùng, là 600 tờ báo của Đảng, rồi Truyền thanh, Truyền hình Nhà nước phỉ báng ra rả Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ, mạ lỵ Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất trong suốt 2 tháng trời. Thế nhưng 8 Hòa thượng tiếm danh GHPGVNTN kia, nhóm Thân hữu Già Lam này, nhóm Tăng Ni Việt Nam Hải ngoại nọ vẫn bình chân như vại để “thuần túy tu học”, “thuần túy Về Nguồn”, “thuần túy Đại hội”. Nhưng tuyệt đối câm miệng hến trước hiểm nguy của Thầy Tổ và người Đồng Đạo, của GHPGVNTN mà họ “tôn thờ” trên đầu lưỡi !
Gần đây, nhiều Tăng sĩ ở Hoa Kỳ, Pháp, Đức, Canada, và đặc biệt ở Úc nơm nớp gọi điện thoại về Bình Định điều tra “sao cho Giáo chỉ số 9 thành Giáo chỉ giả”. Một Hòa thượng tại Úc được giao phó nhiệm vụ điều tra, may mắn có dịp nói chuyện trực tiếp với Đức Tăng thống. Hòa thượng ở Úc hỏi : “Giáo Chỉ số 9 Ngài có ký không ?” Đức Tăng thống trả lời : “Tôi ký Giáo chỉ chứ ai ký bây giờ. Quý vị có gì hay hơn muốn thêm bớt thì gửi về cho tôi biết. Tôi sẽ ký lại một lần nữa”. Chi tiết này không thấy 3 “chúng khẩu đồng từ” trong báo Văn hóa, rồi 8 “chúng khẩu đồng từ” chuyên gia viết thư bêu riếu chịu tiết lộ cho các Báo, Đài mà còn nói ngược lại.
Bây giờ từ Hoa Kỳ, Sư Thắng Hoan gửi tiền về cho cán bộ tôn giáo vận kiêm đặc tình tôn giáo Hạnh Mãn mua máy đi thu âm Đức Tăng thống. Áp dụng kỹ thuật “làm việc” của công an, nói hươu nói vượn, nói quanh nói co để dẫn dắc đối tượng vào bẫy, cốt sao cho đối tượng phát ra những danh từ, những sự kiện mình muốn, hòng sắp đặt để sử dụng cho công cuộc “nói dối nghìn lần để thành sự thật”, mà quý thính giả vừa nghe kể trên đây.
Tịnh thất Hồng Liên ở phường núi Sam, thị xã Châu Đốc, tỉnh An giang, do Sư cô Thích Nữ Minh Hiền trú trì, vì tiếp Thượng tọa Thích Chơn Tâm tạm trú mấy ngày nên bị cơ quan công quyền sách nhiễu và đối xử bất công. Viện lý do Thượng tọa Thích Chơn Tâm thành viên của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN) là giáo hội bất hợp pháp không được liên hệ.
Thượng tọa Thích Chơn Tâm là Chánh Đại diện GHPGVNTN tỉnh An Giang kiêm Tổng vụ trưởng Tổng vụ Giáo Dục, Viện Hóa Đạo, tốt nghiệp Tiến sĩ Triết học tại Đại học Magadh, Ấn Độ. Theo Thư Kêu cứu của Thượng tọa Thích Chơn Tâm gửi đến Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế, thì ngôi chùa Tây Huê do Thượng tọa làm Viện chủ đã bị Nhà nước ngang nhiên cưỡng chiếm vào tháng 8 năm 2006 sau nhiều lần áp lực Thượng tọa rời bỏ GHPGVNTN nhưng bị Thượng tọa phản đối.
Đầu tháng 12.2007 Thượng tọa tìm về thăm ngôi chùa cũ của mình, nên đến xin tá túc tại Tịnh thất Hồng Liên. Không ngờ sự kiện ấy gây tai họa cho Sư cô Thích Nữ Minh Hiền. Nại lý do này, nhà cầm quyền không cho phép Sư cô tiếp tục sửa lại mái nhà sau chùa. Khiến mưa dột làm ẩm ướt các tượng thờ và hư hỏng đồ vật trong chùa. Từ một tháng qua, tuy Sư Cô đã vì áp lực ký kết không đón tiếp chư Tăng thuộc GHPGVNTN nữa, nhưng nhà nước vẫn chưa cho phép Sư cô lợp lại mái chùa giữa mùa mưa lũ.
Sau đây là toàn văn Thư Kêu Cứu của Thượng tọa Thích Chơn Tâm :
Vv/ Nhà nước tỉnh An Giang sách nhiểu, đàn áp GHPGVNTN, khủng bố tịnh thất Hồng Liên, phường núi Sam, TX Châu Đốc, tỉnh An Giang
Kính gởi :
Các tổ chức quốc tế nhân quyền Liên Hiệp Quốc
Uỷ Ban Bảo vệ Quyền làm Người Việt nam (Paris)
Các cơ quan truyền thông, báo đài trong và ngoài nước
Kính thưa quí vị,
Tôi là tỳ kheo Thích Chơn Tâm, Chánh đại diện GHPGVNTN tỉnh An giang, trú trì chùa Tây Huê, phường núi Sam, thị xã Châu Đốc, tỉnh An giang, kính trình đến quí vị sự việc như sau :
Chiến dịch nhà nước XHCN đàn áp tôn giáo, GHPGVNTN, GH Phật giáo Hoà Hảo thuần tuý, các tôn giáo khác đã và đang diễn ra ngày càng khốc liệt. Bằng nhiều hình thức sách nhiểu, đe doạ, trấn áp, khủng bố vô cùng tàn nhẫn như việc đàn áp Huynh trưởng Gia Đình Phật tử Thừa Thiên- Huế trong tháng 01-2008 vừa qua là một điển hình.
Nguyên tháng 08 năm 2006 nhà nước ngang nhiên chiếm chùa Tây Huê, phường núi Sam, Thị xã Châu Đốc một cách phi pháp và vi hiến vì không theo trình tự pháp luật nào cả.
Nhân lúc tôi đi thành phố Sài gòn trị bệnh, vắng chùa mới có 3 ngày, chính quyền địa phương thị xã Châu Đốc, tỉnh An Giang đã ngang nhiên vào chiếm chùa Tây Huê rồi cho một nhà sư quốc doanh vào chiếm ở. Họ đánh tiếng cùng Phật tử quanh chùa rằng ông thầy Tây Huê theo GHPGVNTN chống lại chính quyền, cần phải cho tụi xì ke, ma túy xử trị ổng. Thấy tình hình bị đe doạ nghiêm trọng, tôi đành phải ở lại thành phố Sài gòn, chờ lắng nghe diễn biến vụ chùa Tây Huê sa sao.
Vào đầu tháng 12-2007 tôi có về lại phường núi Sam, tá túc nhờ nơi Tịnh Thất Hồng Liên, tổ 2 chùa, phường núi Sam, do Sư cô Thích Nữ Minh Hiền trú trì (sư cô vốn là học trò cũ của tôi trong nhiều khoá học Hạ, tức khoá tu học 3 tháng mùa hè) để nghĩ dưỡng bệnh. Nhân lúc tôi ghé thăm thì Tịnh Thất Hồng Liên đang sửa lại mái nhà sau.
Ngày 20-12-2007 tôi về lại thành phố Sàigòn. Hôm sau được tin từ phường núi Sam, Phật tử báo lại : tối qua công an đông lắm, kéo lên khám xét tịnh thất Hồng Liên, lục soát khắp nơi, họ cố tìm bắt Thầy.
Qua tin báo tôi được biết lúc khoảng 23 g 00 đêm ngày 20-12-2007, chính quyền thị xã Châu Đốc hay tin tôi về An Giang, họ kéo đến Tịnh thất Hồng Liên hơn 10 công an sắc phục và thường phục để định bắt tôi nhưng tôi đã về thành phố trước đó rồi.
Sau đó chính quyền phường, thị xã, tỉnh, nhiều ban ngành, công an, dân vận, tôn giáo cùng họp bàn, họ lên án tôi là đại phản động, đưa tin tức chống đối chính quyền lên trang Web, v.v… Tiếp sau đó chính quyền với Ban trị sự tỉnh An Giang (Gíao hội Nhà nước) ép buộc Sư cô Thích nữ Minh Hiền làm cam kết : Không liên hệ GHPGVNTN ; Không chứa chấp người GHPGVNTN nơi tịnh thất ; không tiếp tay, giúp đở cho GHPGVNTN. Dù đã làm cam kết nhưng chính quyền vẫn ngăn trở không cho Sư cô Minh Hiền tiếp tục lợp lại mái nhà sau hiện đang vỡ tung ra trước cảnh mưa gió, bảo bùng, tượng thờ ẩm ướt, đồ vật hư hại, thảm cảnh bị đình chỉ tu sữa đã qua hơn một tháng nay. Nay là cuối tháng giêng dương lịch, dù Sư cô đã làm đủ tất cả thủ tục, kêu ca đến các ban ngành phường, thị xã, tỉnh để xin tiếp tục lợp lại mái nhà cho khỏi cơn dột khi mưa gió mà chính quyền tỉnh An Giang vẫn chưa giải quyết.
Phường núi Sam là điểm du lịch, tham quan, hành hương tầm cỡ quốc gia, khách du lịch, Việt kiều về thăm quê, nhất là vào dịp Tết nguyên đán 2008 tới đây hằng năm rất đông, du khách sẽ nghĩ gì, nói gì, bàn tán gì về một chính sách ứng xử tàn nhẫn với tôn giáo, phân biệt đối xử với GHPGVNTN. Việc tịnh thất Hồng Liên kéo dài diễn ra trước mắt quần chúng trong và ngoài nước như thế càng phơi bày một bộ mặt XHCN ngày càng ngang ngược. Nhiều Phật tử nghe biết việc nầy rất bức xúc, họ kêu gọi đồng bào tẩy chay du lịch núi Sam, Châu Đốc.
Kính mong quí cơ quan Quốc tế Nhân quyền, Quí Truyền thông báo, đài lên tiếng can thiệp, cứu giúp cho tình cảnh thành viên GHPGVNTN cho chùa Tây Huê sớm qua cơn pháp nạn tai ác nầy ; cho Tịnh Thất Hồng Liên, phường núi Sam, thị xã Châu Đốc, tỉnh An Giang được lợp lại mái nhà sau tránh cơn mưa gió.
Vô vàn cảm ơn quí vị.
(đã ký)
Tỳ kheo Thích Chơn Tâm