PARIS, ngày 19.3.2016 (PTTPGQT) – “Câu Chuyện Cuối Tuần” là một đề mục của Đài Phật giáo Việt Nam phát thanh về trong nước, trình bày vấn đề Phật Pháp & Thời luận, phát thanh mỗi thứ sáu hàng tuần, do ký giả Triều Thanh phụ trách.
Hôm nay xin mời bạn đọc theo dõi cuộc phỏng vấn Cư sĩ Võ Văn Ái về “Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất đi về đâu ?” chép lại và bổ chính từ cuộc phỏng vấn trong chương trình Đài thứ sáu 18 tháng 3 dương lịch 2016 :
Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất đi về đâu ?
Triều Thanh : Thưa ông Võ Văn Ái, thời gian qua có số người hoang mang vì những tin tức không mấy “lục hòa” trong nội bộ Phật giáo, giữa tăng sĩ với tăng sĩ và giữa tăng sĩ với cư sĩ. Xin ông cho biết vì sao một chuyện như thế lại có thể xẩy ra đối với một tôn giáo vốn chủ trương hòa bình, khoan dung, vô ngã ?
Võ Văn Ái : Vấn đề không xẩy ra riêng đối với Phật giáo, mà có thể nói là cho toàn thể xã hội Việt Nam. Chúng ta đang sống trong một xã hội tan vỡ, tha hóa, mà nguyên nhân xa đến từ cuộc Trịnh Nguyễn phân tranh, cũng là thời Tây phương dòm ngó, xâm nhập, rồi xâm lược nước ta. Đó là cuộc khủng hoảng văn hóa đầu tiên tại nước ta.
Từ Tây phương thực dân đến Tây phương Cộng sản ở thế kỷ XX, nước ta lại gặp thêm cuộc khủng hoảng văn hoá thứ hai trong cuộc phân chia Nam Bắc sau Hiệp định Genève năm 1954. Ta không còn đứng vững như một quốc gia tự chủ để dung hóa, thanh lọc các lợi thế kiến thức thế giới nhằm phát triển đất nước. So sánh Việt Nam với các nước Singapore, Thái Lan… ở Đông Nam Á, hay Nhật Bản, Nam Hàn, Đài Loan… ở Đông Á, tất hiểu lời tôi bình luận.
Giới sĩ phu theo Khổng học, rồi giới trí thức theo Tây học đã thất bại, đưa nước ta tới tình trạng đổ vỡ, phân hóa ngày nay trên các lĩnh vực chính trị, kinh tế, xã hội, văn hóa, đạo đức.
Thử hỏi có đảng phái quốc gia nào, kể cả đảng Cộng sản, không bị chia năm xe bảy, kình chống nhau, trước khi lo việc nước ? Có tôn giáo nào không bị nạn ly gián và nằm vùng làm điên đảo yếu tính cơ bản của tôn giáo ? Hãy buồn bã nhìn vào xã hội Việt, nơi đang có một ông Phật giáo Theo Cộng, một ông Phật giáo Chống Cộng. Hai ông ấy không chống nhau vì giáo lý Phật Đà, mà chống nhau vì “theo” hay “không theo” các ông Staline – Lenin – Mao – Hồ !
Phật giáo, một bộ phận trong tổng thể dân tộc cũng chịu chung sự phân lìa và lão hóa của xã hội Việt Nam mà ý thức hệ Cộng sản là chủ thể tàn phá. Công sản là con đẻ của chủ nghĩa Hư vô xuyên hành tinh.
Xã hội ta ngày nay lâm cảnh chợ chiều, cảnh một gánh hát đã vãn, son phấn nhạt nhoà trên mặt những anh hề làm lịch sử.
Làm gì được chăng, chỉ còn trông cậy vào nội lực hùng hậu của các tôn giáo, các đoàn thể, xuất kích mở con đường máu thoát ly hố chôn tập thể mà chủ nghĩa Hư vô đang đào.
Triều Thanh : Nội lực chắc chắn phải cần, nhưng đọc một số bài viết đưa lên mạng bảo rằng “Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất chẳng còn ai”, thì làm sao có nội lực như ông nói. Ông nghĩ sao ?
Võ Văn Ái : Tôi chẳng nghĩ sao cả. Chữa một con bệnh không là vấn đề suy nghĩ cách này hay cách khác, mà là đem kiến thức y học chẩn bệnh rồi cho toa thuốc.
Có bao giờ ta nghe ba Ngài Đôn Hậu, Huyền Quang và Quảng Độ nói Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN) có đông người đâu ? Mấy mươi năm bị đày ải hoặc mang thân bệnh, bị bao vây và cô độc nơi quản chế, ba Ngài chỉ cất lên tiếng bi thương báo động nạn Hồng Thuỷ cuốn chìm đất nước, dân tộc và đạo pháp. Ba Ngài chỉ nhân danh bản thân Thích Đôn Hậu, bản thân Thích Huyền Quang, bản thân Thích Quảng Độ mà phát ngôn. Tuy cá nhân phát ngôn, nhưng cá nhân ấy đã hoà đồng vào Vô Ngã của trùng trùng Duyên khởi như Chân lý Giác ngộ, ảnh chiếu những ước vọng và oan khiên của đại số nhân dân.
Vì bị áp bức, vì bị khủng bố, hoặc vì tham đắm các món lợi dưỡng, có số Giáo phẩm chạy theo thế quyền Cộng sản, hoặc im lặng đìu hiu, hay chạy ra khỏi nước. Có ai lên tiếng đâu ? Chỉ có ba Ngài Đôn Hậu, Huyền Quang, và Quảng Độ can cường, vô uý để phát lên hùng lực của một tôn giáo Cứu khổ và Giác ngộ.
Đầu thập niên 80, khi Hội Phật giáo Nhà nước đến “tiếp thu” chùa Ấn Quang, là trụ sở của Viện Hoá Đạo GHPGVNTN, họ đã đốt hết tất cả tư liệu của Giáo hội trong vòng 5 ngày ! Có còn ai đâu mà đặt vấn đề “GHPGVNTN chẳng còn ai” ? Đến cái bàn ghế, phòng ốc cũng không còn, nói chi nhân sự. Muốn tìm nhân sự của GHPGVNTN ư ? Xin mời vào Trại Cải tạo, Nhà Tù, vùng Kinh tế mới, Nhà tạm giam, hay chùa viện quản chế.
Văn phòng Viện Hoá Đạo thời ấy, ngài Huyền Quang gọi là Văn phòng Viện Hoá Đạo Lưu Vong đặt ở chùa Hội Phước, Quảng Ngãi, rồi chùa Phước Quang ở quận Nghĩa Hành giữa đồng không mông quạnh. Nơi nào Ngài bị giam giữ, nơi nào Ngài bị quản thúc, nơi ấy là Viện Hoá Đạo. Thời ấy chẳng nghe ai la làng và giành giật Viện Hoá Đạo về cho mình. Dại gì mang tròng ách vào thân ? Nói gì chuyện mang ách để cứu người, cứu đạo.
GHPGVNTN đã chẳng còn ai từ năm 1980.
GHPGVNTN chẳng còn ai, nhưng nó cứ tồn tại, vì nhờ có ba vị Cao Tăng bất khuất : ba đời Tăng Thống Đệ Tam, Đệ Tứ và đương kim Đệ Ngũ.
Mỗi sáng mở máy vi tính xem tin tức hay thư từ bạn hữu gửi về. Không riêng tôi, mà tôi nghĩ ai cũng chán chường thấy tràn ngập những bài chửi bới, mạ lỵ, vu hãm, bôi nhọ lẫn nhau. Ngôn ngữ nếu không hạ cấp, thì toàn những từ ngữ chỉ các bộ phận dưới lỗ rốn. Có ai bõ công ngồi thu tập loại bài viết ấy, dùng các phương pháp xã hội học phân tích, sẽ vẽ ra ngay chân dung một xã hội suy tàn, phi văn hóa.
Cho nên cần cảnh giác các bài viết của kẻ Nằm vùng, và bọn Dư luận viên. Chúng bóp méo tất cả sự thực để gây hoang mang dư luận. Công tác của chúng là phá hoại. Để ý thì thấy AI nói câu nói “GHPGVNTN chẳng còn ai” ? Thường là câu nói đầu môi của một số Tăng sĩ vốn tự nhận họ là người của GHPGVNTN, hay một số Phật tử tự nhận mình là thành viên GHPGVNTN. Phần còn lại là lời nói hay viết của bọn phá đám gọi là Dư Luận viên.
Dư luận viên không là phát kiến của Cộng sản Việt Nam, mà là sự theo đuôi bắt chước thủ thuật bôi nhọ hay tung tin vịt của Trung Cộng. Từ đầu thập niên 2000, bên Tàu gọi bọn này là “Võng lạc bình luận viên” tức là kẻ bình luận trên mạng Internet. Bọn này bị nhân dân Trung quốc chế diễu là “Ngũ mao đảng” do sự kiện mỗi lời bình luận của chúng, Trung cộng cho chúng 5 hào.
Theo tôi hiểu, nội lực đến từ phẩm, không đến từ lượng. Bảo rằng GHPGVNTN chẳng còn ai là câu nói vô nghĩa của kẻ thiển cận. GHPGVNTN là gì ? – Là ba tạng kinh điển, là chìa khóa diệt khổ, là phương pháp giải thoát giác ngộ.
Nhân thế muốn thoát khổ, muốn trừ diệt vô minh, tất phải cần tới Ba Tạng Kinh Điển, thì bấy lâu GHPGVNTN còn tồn tại. Chẳng mất đi đâu cả.
Từ ngày Cộng sản cưỡng chiếm miền Nam, việc đầu tiên của họ là truy diệt GHPGVNTN. Vì GHPGVNTN có khối lượng quần chúng đông đảo nhất. Cộng sản rất sợ lượng quần chúng đông. Quần chúng Phật giáo theo Phật, nhớ Phật và sống Phật, nên tin tưởng vào lòng từ bi, khoan dung. Đảng Cộng sản chủ trương bạo động, căm thù qua chính sách đấu tranh giai cấp, nên Cộng sản xung khắc với Phật giáo. Căm thù không sống chung được với yêu thương, bạo động không chấp nhận bất bạo động vì tình thương con người. Cho nên Cộng sản phải tiêu diệt Phật giáo. Và Phật giáo tại Việt Nam là GHPGVNTN.
Đương nhiên, hơn 40 năm qua, pháp lý Cộng sản đặt GHPGVNTN ra ngoài vòng pháp luật, chư Tăng, Phật tử bị khủng bố, bắt bớ, bỏ tù, thảm sát, không cho sinh hoạt tôn giáo. Nhưng tiếng nói của GHPGVNTN vẫn cất cao trong lòng mỗi Phật tử Việt Nam ở trong nước, vẫn cất cao trên các diễn trường quốc tế với sự hậu thuẫn nồng nhiệt công cuộc vận động của hai Ngài Tăng Thống Huyền Quang và Quảng Độ. Hãy lấy một ví dụ tiêu biểu, là ngày 19 tháng 11 năm 2003, Quốc hội Hoa Kỳ ra Nghị quyết 427 tôn vinh GHPGVNTN với truyền thống Hai nghìn năm lịch sử, thì 24 tiếng đồng hồ sau, ngày 20 tháng 11 năm 2003, Quốc hội Châu Âu cũng ban hành một Nghị quyết tương tự tôn vinh và hậu thuẫn GHPGVNTN.
Triều Thanh : Hoàn toàn đồng ý với lời giải thích của ông về phẩm chất của Phật giáo là điều trọng yếu, chứ không là lượng. Nhưng vấn đề nhân sự tối ư quan trọng. Tôi có đọc vài bài viết của các môn đệ Sư Giác Đẳng bảo rằng GHPGVNTN chỉ là “Ba ông già sắp xuống lỗ”. Như vậy thì nội lực tụ vào đâu để phát huy phẩm chất một tôn giáo ?
Võ Văn Ái : Phật giáo tự nó là phẩm chất, chứ không là người theo Phật giáo làm cho Phật giáo có phẩm chất. Người theo Phật giáo, gọi là Phật tử, thừa hưởng giáo lý cứu khổ, diệt dốt, nên được thọ lãnh phẩm chất, chứ không ngược lại.
Tục ngữ nói, khi thương trái ấu cũng tròn. Khi ghét thì tha hồ đặt điều bêu xấu ? Sự đời là vậy. Tôi nhớ năm 2007, có một số vị Tăng và Phật tử muốn thỏa hiệp với Nhà nước Cộng sản, nên xướng lên phong trào đánh phá GHPGVNTN, phạm thượng và bôi nhọ hàng giáo phẩm. Đặc biệt, có ba vị Tăng lên các đài phát thanh ở Nam Cali tuyên bố rằng “Ngài Huyền Quang đã lẩm cẩm”, có một tờ báo gọi là văn hóa cũng đăng lại lời ác ngữ ấy. Nhưng đa số Phật tử từng nghe Ngài trả lời phỏng vấn trên Đài Á Châu Tự do, hoặc ai về thăm hầu chuyện Ngài ở Bình Định, mới thấy ác ý của những lời nói chẳng xứng đáng phát ra từ miệng kẻ tu hành.
Nay là năm 2016, kiểu nói vu hãm hại người hại đạo vẫn tiếp tục, càng lúc càng dữ, càng lúc càng tồi tệ. Ngày nào Cộng sản còn, thì những lời vu vạ ấy vẫn tiếp diễn. Bởi chủ trương Cộng sản là tiêu diệt GHPGVNTN. Muốn tiêu diệt phải đi một đường nói xấu, vu khống, làm cho quần chúng hoang mang, mất tin tưởng, lúc đó Cộng sản mới ra tay bạo hành
Năm 1981, Cộng sản dựng lên một Giáo hội Phật giáo Nhà nước, với số lượng bốn mươi nghìn Tăng Ni. Tưởng thay thế được GHPGVNTN. Nhưng dân trong nước kháo với nhau rằng : “Một Giáo hội đã chôn nhưng chưa chết, là GHPGVNTN ; một Giáo hội chưa chôn nhưng đã chết là Giáo hội Phật giáo Nhà nước”.
Vì sao vậy ? Đây là vấn đề phẩm chất. Khi bàn thảo việc thống nhất Phật giáo theo đề án Đảng Cộng sản, ông Xuân Thủy, Bí thư Trung ương Đảng, Trưởng ban Dân vận và Mặt trận Tổ quốc, đã phân tích và so sánh khối Phật giáo của Đảng ở miền Bắc và GHPGVNTN ở miền Nam như sau, xin trích lời ông Xuân Thuỷ :
“Ở miền Bắc, phật tử đã vào các đoàn thể quần chúng hết rồi, chỉ còn những cụ già đi lễ bái ở chùa ngày rằm, mồng một theo tục lệ cổ truyền. Sư tiêu biểu thật hiếm (chúng tôi nhấn mạnh). Cụ Trí Độ đã luống tuổi, quanh đi quẩn lại vẫn cụ Phạm Thế Long, nhưng khả năng đức độ của cụ ảnh hưởng trong nước và quốc tế hạn chế. (…) Những điều Phật tử cần ở nhà sư, cả hai cụ đều hạn chế (chúng tôi nhấn mạnh).
“Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất” khối Ấn Quang là một tổ chức tôn giáo và tổ chức quần chúng mang tính chất xã hội chính trị có màu sắc dân tộc, thu hút đông đảo quần chúng và có uy tín trên thế giới. Nếu thống nhất theo kiến nghị của cụ Đôn Hậu (…) “Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất” phát triển ra toàn lãnh thổ Việt Nam chứ không chỉ ở miền Nam như trước năm 1975. Quan trọng là Đảng không bao giờ lãnh đạo được Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất, mà ngược lại Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất trở thành một tổ chức tôn giáo rộng lớn có đông đảo quần chúng (chúng tôi nhấn mạnh), là một tổ chức có áp lực chính trị thường trực với Đảng và chính phủ Việt Nam”.
Triều Thanh : Ông chưa trả lời vấn đề nhân sự, nếu thiếu nhân sự thì làm sao và ai là người điều hành Giáo hội ?
Võ Văn Ái : Tôi đã trả lời từ cơ bản. Nhưng muốn thì vẫn khai triển được trên mặt hình thức. Đức Đệ Ngũ Tăng Thống Thích Quảng Độ vẫn cón đó, Viện Tăng Thống và Viện Hóa Đạo vẫn còn đó, hoạt động trong khung cảnh bị bao vây, khủng bố, cấm cản. Nhưng vẫn cứ hoạt động. Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế công bố hồi cuối tháng giêng vừa qua, thành phần nhân sự Ban Chỉ đạo Viện Hoá Đạo gồm 20 người. Thế thì tại sao cứ la làng GHPGVNTN chẳng còn ai ? Bản thân Sư Giác Đẳng cũng tự la làng như thế để đầu độc giới tay chân. Hoạt động của một nhà sư mà lại làm mất tín tâm của quần chúng vào Phật Pháp ư ? !. Còn gì gọi là nhà sư ?
Điều chớ quên là trong khi 2 ngài Huyền Quang và Quảng Độ bị khủng bố, tù đày trên 30 năm trường để bảo vệ pháp lý lịch sử của GHPGVNTN, thì có một số Tăng sĩ, Phật tử không ngớt tuôn lời bất kính với Đức Tăng Thống, mạ lỵ GHPGVNTN mấy năm qua. Nhưng họ chẳng có một lời phê phán nào về chế độ độc tài toàn trị hãm hại dân trong nước, họ im lặng khi Trung Cộng xâm phạm lãnh hải và lãnh thổ nước ta. Dù họ ít người hay nhiều người, họ đã làm được gì cho Đạo, cho Nước, và cho chúng sinh ? Đa số trong bốn mươi nghìn Tăng Ni trong nước, hàng chục, hàng trăm – chưa hề có số nghìn – của nhóm Phật giáo này nhóm Phật giáo nọ ở hải ngoại, họ đã và đang làm gì ?
Tất cả họ đều biết rõ Cộng sản đàn áp Phật giáo. Thế nhưng họ chẳng thốn tâm để có hành động phanh hãm sự khủng bố ấy, mặc cho Phật giáo tiêu trầm, ngoài việc ký tên vào kiến nghị này kiến nghị nọ do người khác làm. Tự họ thì chẳng làm chi cả, nhưng họ lại rất tài thánh trong việc phê bình, chỉ trích, chửi bới những ai dấn thân làm thật.
Triều Thanh : Trước hiện trạng nhiễu nhương, thất tán, và tan vỡ do Cộng sản gây ra như vậy, xin ông cho biết phải làm gì, và làm sao ?
Võ Văn Ái : Cả mấy chục nghìn Tăng Ni trong và ngoài nước đều thúc thủ, bó tay, hay quay lưng, thì tôi làm sao có thể đề xuất chuyện trọng đại như làm gì và làm sao ? Những danh từ quá to lớn.
Có một thời tôi nghĩ rằng sáu điều hòa điệu chung sống mà Đức Phật chỉ bày cho việc bảo toàn Cộng đồng Phật giáo, gọi là Lục hòa, sẽ là chìa khóa hợp đoàn và phát huy đạo Phật.
Nhưng ngày nay tôi không còn tin vào điều đó nữa. Nhân loại là sự muôn đời lục đục, muôn đời tranh chấp, hãm hại nhau khôn dứt, như cái vòng luân hồi của sự tạo tác Ác nghiệp.
Do căn cơ, kiến thức, đạo tâm quá sai khác, nên người không thể sống chung. Khi mà hai chữ từ bi vắng bóng trong tâm, vì chỉ là hai từ ngữ kéc kêu đầu lưỡi. Ai cũng sống và vun bồi cho riêng đại ngã họ. Thảng hoặc đây đó có đóa sen nào từ bùn vươn dậy, nhưng thật hiếm hoi.
Riêng tôi chỉ biết một điều, là hãy luôn luôn nhớ Phật và sống Phật. Sống Phật là làm theo lời Phật dạy qua Kinh điển. Những ai còn lòng tin Phật, ưu tư cho tiền đồ đạo Phật và đất nước, hãy loại bỏ tà tâm với sự cuồng ngông vu hãm người đồng đạo. Nhưng đây lại là vấn đề đạo đức, đã không còn hiện hữu trong câu chuyện chúng ta đang bàn về một xã hội Việt Nam tan vỡ, tha hóa, khủng hoảng.
Triều Thanh : Xin cám ơn Cư sĩ Võ Văn Ái và xin hẹn quý thính giả ở Câu Chuyện Cuối Tuần vào thứ Sáu tuần tới, cũng vào giờ phát thanh này.
Thông tư về việc tổ chức Đại hội Bất thường Liên Đoàn Cựu Huynh trưởng và Đoàn sinh Gia Đình Phật tử tại chùa Liên Hoa, thành phố Houston, tiểu bang Texas, Hoa Kỳ ngày 13 và 14 tháng 5 năm 2016 Hoà thượng Thích Huyền Việt, Xử lý Thường vụ Văn Phòng II Viện Hoá Đạo và Vụ trưởng Gia Đình Phật tử Vụ Gia Đình Phật tử Việt Nam (GĐPTVN) tại Hoa Kỳ đã ký Quyết định số 2016-02/GĐPTV/VT về việc công nhận Thành Phần Nhân Sự Tân Ban Chấp Hành Đoàn Cựu Huynh Trưởng – Đoàn Sinh GĐPT Sacramento & Stockton hôm 10 tháng 3 vừa qua.
Quyết định được căn cứ nhu cầu Phật sự ; căn cứ Biên Bản phiên họp bầu tân Ban Chấp Hành Đoàn Cựu Huynh Trưởng – Đoàn Sinh GĐPT Sacramento & Stockton ngày 21.2.2016 ; và căn cứ Trình Thư ngày 26.2.2016 xin phê chuẩn thành phần nhân sự Tân Ban Chấp Hành Đoàn Cựu Huynh Trưởng – Đoàn Sinh GĐPT Sacramento & Stockton.
Thành phần nhân sự được Quyết định số 2016-02/GĐPTV/VT chuẩn y để duy trì và phát triển đơn vị đúng theo tinh thần Nội Quy và Quy Chế Gia Đình Phật Tử Việt Nam, gồm có :
Đoàn trưởng : Tâm Thành Cao Kiến Cơ
Đoàn phó nội vụ : Nguyên Giác Nguyễn Mạnh Hải
Đoàn phó ngoại vụ : Nguyên Đình Nguyễn Đình Hoè
Thư ký : Nguyên Điền Võ Duy Linh, Nguyên Song Nguyễn Văn Ngọc
Thủ quỹ : Nguyên Tú Hoàng Thị Hạnh
Kế toán : Diệu Anh Nguyễn Thị Hiệp
Nghi lễ : Trưởng ban : Không Minh Phan Đức Văn
Ban viên : Nguyên Giác Nguyễn Mạnh Hải (kiêm)
Giao tế & Xã hội : Trưởng ban : Nguyên Hảo Nguyễn Mỹ Kiềm
Ban viên : Tâm niệm Mai Thị Lan, Lệ Sương Nguyễn Thị Nga
Kiến thiết : Nguyên Song Nguyễn Văn Ngọc (kiêm)
Tu học : Nguyên Giác Nguyễn Mạnh Hải (kiêm), Nguyên Đình Nguyễn Đình Hoè (kiêm)
Ẩm thực : Trưởng ban : Quảng Tịnh Lê Thị Yến Tuyết
Ban viên : Tâm Niệm Mai Thị Lan (kiêm), Diệu Hiển Hanson Hiền,
Nhật Thanh Hoàng Thị Lan, Diệu Vân Nguyễn Lệ Chi.
Thông Tin & Báo chí : Tâm Phúc Nguyễn Phúc
Hoà thượng Thích Huyền Việt vừa chuyển qua Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế để phổ biến Thông tư về việc tổ chức Đại hội Bất thường Liên Đoàn Cựu Huynh trưởng và Đoàn sinh Gia Đình Phật tử tại chùa Liên Hoa, thành phố Houston, tiều bang Texas, Hoa Kỳ ngày 13 và 14 tháng 5 năm 2016, do Huynh trưởng Nguyên Thưởng Trương Như Thiết, Xử Lý Thường Vụ Liên Đoàn Trưởng, ký ngày 14-3-2016. Sau đây là toàn văn Thông tư :
Số : 201601 VP /LĐCHT/TT
THÔNG TƯ
V/V TỔ CHỨC ĐẠI HỘI BẤT THƯỜNG LIÊN ĐOÀN CHT&ĐSGĐPT
– Căn cứ nội lệ cùa LĐCHTGĐPTVN tại Hoa-Kỳ.
– Tham chiếu Quyết-Định 2016-01/GĐPTV/VT ngày 26-01-2016 của Vụ Trưởng Công cử HTr Nguyên Thưởng Trương Như Thiết xử lý thường vụ LĐCHT&ĐS
– Tham chiếu Biên Bản họp viễn liên của Liên Đoàn CHT&ĐSGĐPT ngày 7-3-2016
– Chiếu nhu cầu Phật sự.
Được Sự chấp thuận của Hòa Thượng Thích Huyền Việt. Tổng vụ Trưởng Tổng vụ Thanh Niên kiêmVụ Trưởng GĐPT Vụ Xử Lý Thường Vụ VPIIVHĐ. Liên Đoàn CHT&ĐSGĐPTVN tại Hoa-Kỳ tổ chức Đai Hội bất thường, để bầu lại Ban Thường Vụ Liên Đoàn, ổn định lại sinh hoạt, vàdự thảo kế hoạch hoạt động trong năm.
Thời gian chiều Thứ Sáu ngày 13-5-2016 đến trưa Thứ Bảy ngày 14-5-2016 (cùng cuối Tuần Đại Lễ Phật Đản của GH). Địa diểm Hội trường Chùa Liên-Hoa :
6709 Howell Sugarland Rd. Houston, TX 77083
Thành Phần tham dự : Toàn thể HTr và Đoàn sinh trong LĐCHT&ĐSGĐPTVN tại Hoa Kỳ thuộc Văn Phòng II Viện Hóa Đạo GHPGVNTN-HN tại Hoa-Kỳ Chi phí : Đoàn viên $ 20.00. Đơn vị $ 200.00 (chưa tính chi phí Khách Sạn)
Các Đoàn gởi danh sách HTr & ĐS dự kiến tham dự Đại Hội vể cho Thư Ký Nguyên Giác trước ngày 30-4-2016. Nguyên Giác Cell (916) 612 – 3952, E-Mail : haihiep@hotmail.com
Cần đưa dón và đặt Khách Sạn vui lòng liên lạc Đạo Hữu Giác Đạo Bùi Lang, điện thoại (281)530-8899
Mọi chi tiết cần thiết khác, xin vui lòng liên lạc HTr Nguyên Thưởng, điện thoại (972) 697- 5596, Nguyên-Giác điện thoại (916) 612 3952
Vì nhu cầu Phật sự, kính mong quý anh chi CHT&ĐS tham dự đông đủ và đóng góp tích cực,vượt qua chướng duyên, đoàn kết một lòng xây dựng Liên Đoàn vững mạnh.
Phật lịch 2559, Dallas, ngày 14-3-2016
Xử Lý Thường Vụ Liên Đoàn Trưởng
(đã ký)
Nguyên Thưởng Trương Như Thiết
Bản Sao Kính gởi :
-Hòa-Thượng vụ Trưởng G.Đ.P.T. Vụ.
“Kính tường trình”
– Đoàn CHT&ĐSGĐPT Pomona, California
– “Từ – Bi, Dallas Texas
– “Phật Quang, Westminster California
– “Sacramento&Stockton, California
– Để thi hành
– Lưu