PARIS, ngày 3.4.2009 (PTTPGQT) – Người Việt dân tộc vốn có tinh thần tự trọng “sống không đổi tên chết không đổi họ”. Thế nhưng sự xâm nhập của các thế lực đen tối vào trong Cộng đồng Phật giáo gần hai năm qua nẩy sinh hàng loạt tên tuổi nặc danh viết bài đưa lên mạng Internet xuyên tạc, đánh phá Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN), vu khống hàng giáo phẩm hay những nhân sự cao cấp trong Giáo hội. Đặc biệt sau Giáo chỉ số 9 của Đức cố Tăng thống Thích Huyền Quang ban hành ngày 8.9.2007.
Giáo chỉ số 9 thiết lập Văn phòng II Viện Hóa Đạo ở hải ngoại giải chế cơ cấu cũ trực thuộc Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất Việt Nam Hải ngoại tại Hoa Kỳ để trực thuộc Viện Hóa Đạo trong nước. Nhưng bọn nặc danh đã dùng giảo ngôn bóp méo sự thật, giải thích như là Giáo chỉ “giải tán” tất cả các Giáo hội ở Hải ngoại. Đại loại sự xuyên tạc là như thế trên nhiều lĩnh vực khác, qua nhiều cận sự viên của Giáo hội.
Hàng loạt tên nặc danh như Thích Viên Giáo, Thích Siêu Phương, Thích Tâm Không, Thích Viên Thành, Thích Huyền Thông, Trần Đại Lĩnh, Tâm Không, Như Thuyết, Trương Thanh Tân, v.v… viết hàng loạt bài xuyện tạc. Tăng sĩ (họ Thích) nhưng không ở chùa, Cư sĩ nhưng không có nhà, họ như một lũ hồn ma bóng quế. Viết lách theo ngôn ngữ chợ trời, với lý luận hồ đồ, và tâm địa xuyên tạc, phá hoại.
Nhiều Bạn đọc biên thư hỏi thăm những kẻ nặc danh ấy và mong chúng tôi giải thích hay trả lời. Ngọai trừ những trường họp có danh thực và địa chỉ hẳn hoi, chúng tôi đã có bài phân tích, trả lời. Nhưng với những tên nặc danh sống vô gia cư trên đây thì chẳng ai mất thì giờ đôi co với những hồn ma vất vưởng.
Tuy nhiên, có những vu hãm trực chỉ vào lập trường GHPGVNTN, cơ cấu tổ chức Gia Đình Phật tử Việt Nam, hay hàng giáo phẩm giáo hội, có nguy cơ đánh lừa những tâm hồn non trẻ là các em đoàn sinh Gia Đình Phật tử. Nên Huynh trưởng Lê Công Cầu, Vụ trưởng Gia Đình Phật tử vụ, trực thuộc Tổng vụ Thanh niên, Viện Hóa Đạo thấy có bổn phận vạch trần sự dối gạt của các kẻ nặc danh. Trước đây là Thích Viên Giáo qua Giác thư số II. Hôm nay với Như Thuyết qua Giác thư số III mà Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế vừa nhận được từ Huế với lời yêu cầu phổ biến.
Chúng tôi xin đăng tải toàn văn Giác thư số III dưới đây. Trước để các anh chị em Huynh trưởng và đoàn sinh Gia Đình Phật tử Việt Nam ở hải ngoại có đủ tư liệu về lập trường và đường hướng của Giáo hội lịch sử và dân lập là GHPGVNTN. Thứ đến những ai lưu tâm tới thảm nạn đất nước và tôn giáo đang bị ý thức hệ ngoại lai Cộng sản uy hiếp và cho thủ hạ của chúng vào đặt mìn phá hoại trong các Cộng đồng Người Việt Tự do nói chung và Cộng đồng Phật giáo nói riêng nhằm ly gián và phân hóa Cộng đồng dân tộc theo thủ thuật trai cò mổ nhau ngư ông cộng sản đặc lợi.
VIỆN HÓA ĐẠO
TỔNG VỤ THANH NIÊN
GIA ĐÌNH PHẬT TỬ VIỆT NAM
VP : GĐPTVN – Chùa Giác Minh-K 356/42 đường Hoàng Diệu thành phố Đà Nẵng
VỤ TRƯỞNG GIA ĐÌNH PHẬT TỬ VỤ
GIA ĐÌNH PHẬT TỬ VIỆT NAM
KÍNH GỞI
Anh Chị Em Huynh trưởng Gia Đình Phật tử các cấp Quốc nội và Hải ngoại
Trích yếu : Cảnh giác những âm mưu khích động Huynh trưởng GĐPTVN chống phá
Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất
Thưa Anh Chị Em Huynh Trưởng,
Chiến lược đánh phá Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất (GHPGVNTN) là một chiến lược trường kỳ của Đảng Cọng Sản Việt Nam. Ngày nào Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất còn tồn tại, ngày ấy còn bị Đảng Cọng Sản Việt Nam đánh phá, ngày nào Đảng Cọng Sản Việt Nam còn tồn tại, ngày ấy còn đánh phá Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất. 34 năm trôi qua bao nhiêu chiến dịch đã được thực hiện ; giết chóc, bắt bớ tù đày, quản chế các cấp lãnh đạo Giáo Hội nhằm triệt phá thượng tầng cơ sở để Giáo Hội như rắn không đầu mà tự tan rã, nhưng họ đã thất bại. Chiến dịch đánh từ trên xuống không thành, họ đã chuyển hướng đánh từ dưới lên nhằm triệt phá hạ tầng cơ sở GHPGVNTN. Với phương châm : rút từng viên gạch ngôi nhà sẽ tự sụp đổ, Đảng và nhà nước Cọng Sản thực hiện triệt để việc dùng Sư đánh Sư, dùng Phật Tử đánh Phật Tử, dùng người thân đánh người thân. Với chiến dịch nầy họ đã dồn những Huynh Trưởng Gia Đình Phật tử Việt Nam vào bước đường cùng để phải chọn một trong hai con đường :
– Một là phải từ bỏ GHPGVNTN để đổi lấy cuộc sống bình thường, công ăn việc làm không bị phá rối, con cái học hành thi cử không gặp khó khăn,…
– Hai là cứ theo GHPGVNTN để luôn luôn bị xem là phần tử phản động, bất hợp pháp, phải thường xuyên chịu đựng sự theo dõi, khủng bố, đàn áp từ phía chính quyền.
Để hỗ trợ cho việc đánh phá GHPGVNTN, một chiến dịch tâm lý được thi hành triệt để nhằm vu khống, bôi nhọ các cấp lãnh đạo Giáo Hội, xuyên tạc đường lối đấu tranh của Giáo Hội và nhất là khích động những người đã từng là thành viên của Giáo Hội chống đối lại Giáo Hội gây nên cảnh nồi da xáo thịt. Điển hình là các bài viết của Thích Viên Giáo như Nội Gián Trong Viện Hoá Đạo Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất hay Những Phiên Toà Thô Bạo Thời Đại. Những bài viết nầy đã nêu lên sự tàn ác của những phiên toà dị giáo thời Trung cổ, rồi đồng hoá việc GHPGVNTN lên án những âm mưu chống phá Giáo Hội của Thầy Tuệ Sỹ cũng tàn ác như những phiên toà dị giáo ấy, nó còn tàn ác hơn cả những phiên toà Cải Cách Ruộng Đất của Đảng Cọng Sản Việt Nam trên Miền Bắc Xã Hội Chủ Nghĩa năm 1956, đồng thời tô vẽ những nỗi oan ức của Thầy Tuệ Sỹ, ca tụng Thầy Tuệ Sỹ là con người đạo hạnh, nhẫn nhục, chịu đựng, hy sinh, kiên cường bất khuất. Mục đích của bài viết là dùng xảo ngôn để khích động tâm tư người đọc : càng kinh tởm những phiên toà dị giáo, những phiên toà cải cách ruộng đất bao nhiêu thì càng căm ghét GHPGVNTN bấy nhiêu, càng căm ghét GHPGVNTN bao nhiêu thì càng thương cảm Thầy Tuệ Sỹ bấy nhiêu, sự ghét thương ấy sẽ là động lực chống đối GHPGVNTN, ghét thương ấy cũng là động lực bảo vệ thầy Tuệ Sỹ.
Nắm chắc ý đồ của mình, Thầy Viên Giáo thách thức : “Hội Đồng Lưỡng Viện có dám tổ chức Đại Hội Bất Thường để luận tội và cho những người bị loại trừ có cơ hội biện hộ hay không ?” Vì vậy trong Giác Thư II gởi Thầy Viên Giáo, tôi đã thừa hành Huấn Thị của Hoà Thượng Viện Trưởng Viện Hoá Đạo và Hoà Thượng Chánh Thư Ký Viện Tăng Thống công bố rằng : Hội Đồng Lưỡng Viện sẵn sàng gặp bất cứ vị nào cần đối chất như Thầy Viên Giáo nêu ra.
Than ôi ! đã 3 tháng trôi qua trong chờ đợi mà chẳng có một ai đến gặp Hội Đồng Lưỡng Viện cả. Điều nầy đã lộ rõ chân tướng thâm độc của Thích Viên Giáo trong việc khích động những người ủng hộ Thầy Tuệ Sỹ chống lại GHPGVNTN trong kế hoạch dùng Sư đánh Sư của nhà nước Việt Nam
Cùng mục đích với Thích Viên Giáo, “CHUYỆN HAI NGƯỜI MẸ GIÀNH MỘT ĐỨA CON” của NHƯ THUYẾT mà tôi gởi đến các Anh Chị Em hôm nay đã xuyên tạc Đạo Từ của Hoà Thượng Viện Trưởng Viện Hoá Đạo GHPGVNTN trong Hội Nghị Gia Đình Phật tử Việt Nam (GĐPTVN) thu hẹp ngày 15.11.2008 tại Chùa Giác Hoa – SàiGòn để khích động Huynh trưởng Gia Đình Phật tử chống phá lại GHPGVNTN.
Nhận thấy bản chất của bài viết nầy mang tính VÔ LUÂN cho nên tôi xin có mấy lời cùng Như Thuyết, đồng thời xin gởi đến Anh Chị Em Huynh Trưởng trong và ngoài nước đọc để cảnh giác những âm mưu thâm độc trong chiến dịch tâm lý hiện nay.
SỰ MÂU THUẪN CỦA NHỮNG LỜI CHỈ GIÁO
VỤ TRƯỞNG GIA ĐÌNH PHẬT TỬ VỤ
GIA ĐÌNH PHẬT TỬ VIỆT NAM
Kính Gởi Ông Như Thuyết.
Trước hết xin cám ơn Ông đã quan tâm tới những diễn biến của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất cũng như Gia Đình Phật Tử Việt Nam trong giai đoạn hiện tại. Sự quan tâm ấy đã thể hiện qua bài viết “CHUYỆN HAI NGƯỜI MẸ GIÀNH MỘT ĐỨA CON” được đăng tải trên các mạng truyền thông toàn cầu. Câu chuyện thật là cảm động, đứa bé không biết mẹ ruột của mình là ai vì đứa bé còn nhỏ và ngây thơ quá. Hai người đàn bà đều nhận mình là mẹ ruột của đứa bé, không ai chịu nhường ai cho nên phải mang lên xin quan Huyện giải quyết. Quan Huyện là một người công minh và mưu trí cho nên đã ra lệnh cho 2 người đàn bà kia giành nhau đứa bé, mạnh tay lôi kéo đứa bé về phiá mình, ai giành được phần nào thì là của người đó. Một người đàn bà đã buông tay vì sợ đứa bé đau đớn, sợ đứa bé bị phanh thây, còn người đàn bà kia đã rán hết sức bình sinh để lôi kéo, không cần biết đứa bé có đau đớn hay không nên đã giành trọn đứa bé về mình. Từ đó ông quan Huyện đã nhận ra được người mẹ đẻ của đứa bé qua tình mẫu tử thiêng liêng được thể hiện trong cuộc giằng co sinh tử kia.
Thưa Ông Như Thuyết !
Nếu câu chuyện dừng lại ngang đây thì tôi xin cám ơn ông đã góp phần làm sống dậy tinh thần nhân bản của Dân Tộc Việt Nam đã bị vùi dập trong xã hội hiện nay : một xã hội mà nền đạo đức suy đồi dẫn đến quốc nạn tham nhũng khiến ta khó tìm một vị quan công minh như trong câu chuyện Ông vừa kể.
Nhưng thật đáng tiếc khi Ông kết luận “Người con Gia Đình Phật Tử Việt Nam hiện nay cũng đang lâm vào tình trạng đáng thương như đứa con bị hai người mẹ giành nhau trong câu chuyện kể trên. Một bên là người mẹ Gíao hội Phật giáo Việt Nam (GHPGVN) và bên kia là người mẹ Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN)… bao nhiêu năm qua đã làm cho Gia Đình Phật tử Việt Nam phải gánh chịu cảnh phanh thây, xé thịt, chia cắt, phân ly”.
Câu kết luận nầy đã vô tình phơi bày cái tâm địa độc ác của một đặc tình tôn giáo, vì sao tôi dám nói như thế ? Bởi vì Ông đang xuyên tạc sự thật với mục đích xúi giục Huynh Trưởng Gia Đình Phật tử Việt Nam chống lại GHPGVNTN. Đây là một hành động vô luân vì ông đang xúi giục con cái chống lại cha mẹ mà tôi xin tuần tự dẫn chứng từng việc để mọi người thấy rõ chân tướng của Ông :
Thưa ông ! chuyện Gia Đình Phật Tử Phân Ban của Giáo Hội Nhà Nước và Gia Đình Phật Tử Truyền Thống của Giáo Hội Thống Nhất đã trở thành quá khứ, một quá khứ đau buồn nhưng nó đã rõ rệt trắng ra trắng đen ra đen từ 15 năm nay rồi.
– Những Huynh Trưởng Gia Đình Phật Tử Phân Ban biết rõ GHPGVNTN là mẹ đẻ của mình. Người mẹ đẻ ấy đã bú mớm, nuôi dưỡng họ suốt 55 năm dài cay đắng (1940-1995) nhưng giờ đây vì miếng cơm manh áo, họ cam tâm từ bỏ mẹ mình, họ đã công khai phơi bày tấm lòng phản trắc của họ. Với đứa con bất nghĩa như vậy GHPGVNTN không hề giành lại như ông đã ví von trong câu chuyện. Vả chăng GHPGVNTN đã bị tước đoạt tất cả, bị đánh phá triền miên thì lấy thế lực đâu mà giành ? Và trong bối cảnh hiện tại thì quan huyện (chính quyền) và người đàn bà giành con kia (Giáo Hội Nhà Nước) là một thì công lý ở đâu mà GHPGVNTN giành lại con mình hở Ông Như Thuyết ?
– Những Huynh Trưởng Gia Đình Phật Tử Phân Ban biết rõ Gíao hội Phật giáo Nhà Nước không hề đẻ ra mình. Không đẻ thì làm sao mà nhân danh người mẹ để giành con được. Cũng không hề có chuyện GHPGVN giành con như Như Thuyết nói mà chính nhà nước Cộng sản đã cướp đoạt Gia Đình Phật tử Việt Nam trên tay người mẹ Thống Nhất để giao cho Giáo hội Phật giáo Nhà nước. Điều đau buồn mà tôi nói ở đây là Huynh Trưởng Phân Ban của Nhà nước biết rõ như vậy nhưng vì bả danh lợi mà họ đã cam tâm nhận kẻ cướp làm mẹ. Hơn thế nữa là họ đã hỗ trợ đắc lực cho người mẹ kế nầy giết hại mẹ ruột của mình, đó là một sự thật đớn đau mà chỉ có những con người phản trắc mới làm được.
Thưa Ông Như Thuyết ! Tôi nói rõ là không có chuyện GHPGVNTN và GHPGVN giành con, vậy thì câu chuyện Ông kể là một câu chuyên lạc đề chăng ? Không ! Không lạc đề chút nào hết mà nó chính là cái tiền đề cho mục đích của Ông. Vậy cái mục đích đó là gì ? xin Ông hãy nghe :
Qua bài viết trên, Như Thuyết đã dựng lên một kịch bản về Gia Đình Phật Tử Việt Nam và Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất thật là lâm ly bi đát. Trong đó Như Thuyết đã xây dựng một nhân vật Gia Đình Phật Tử có thân phận vô cùng nghiệt ngã, vô cùng đau thương nhưng đã âm thầm chịu đựng oan ức dù bị chính mẹ ruột của mình phanh thây xẻ thịt, cay đắng trăm đường. Bên cạnh đó Như Thuyết xây xựng một nhân vật phản diện là Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất. Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất dưới mắt của Như Thuyết là một người mẹ độc ác, là thủ phạm đã phanh thây xẻ thịt con mình ra 7 mảnh, chẳng khác gì bà chằng Giáo hội Phật giáo Nhà nước trong thời thành lập Phân Ban để tranh giành Gia Đình Phật Tử.
Kịch bản của Như Thuyết nhằm dẫn dụ người đọc đi vào oán đối của thế gian, không hề có một chút tinh thần xây dựng mà hoàn toàn gieo rắc tư tưởng hận thù vào trong lòng Gia Đình Phật Tử Việt Nam. Những người bàng quan không hiểu nhiều về cách hành xử của GHPGVNTN và Gia Đình Phật tử Việt Nam hiện tại, khi đọc kịch bản nầy sẽ cảm thương cho thân phận nghiệt ngã của Gia Đình Phật tử mà sinh lòng oán ghét GHPGVNTN. Những Huynh Trưởng Gia Đình Phật Tử trong cuộc, do nhận thức thấp kém sẽ tự cảm nhận thân phận đau thương của chính mình mà sinh lòng sân hận với GHPGVNTN.
Từ lòng sân hận sẽ phát sinh ra tư tưởng và hành động chống đối lại GHPGVNTN tức là chống đối lại mẹ mình. Đó là mục đích tuyên truyền độc ác của Như Thuyết, nó độc ác hơn cả mục đích của Thích Viên Giáo trước đây.
Thưa Ông Như Thuyết !
Với nhận định trên, tôi khẳng định rằng : Ông là cán bộ đặc tình tôn giáo, bởi vì Ông hiểu rằng trong lịch sử dân tộc Việt Nam chỉ có Đảng Cọng Sản Việt Nam mới khích động con tố cha vợ tố chồng trong cuộc cải cách ruộng đất năm 1956 tại Miền Bắc Xã Hội Chủ Nghĩa, làm đảo lộn luân thường đạo lý, gây đau thương tang tóc cho bao nhiêu gia đình oan khổ. Sau đó chính đảng Cọng Sản Việt Nam đã phát động phong trào sửa sai mà đích thân Chủ Tịch Hồ Chí Minh đã đứng lên xin lỗi đồng bào trên cả nước.
Giờ đây Ông gieo rắc cái việc vô luân ấy vào trong Tổ Chức Gia Đình Phật Tử thì chắc chắn ông là tàn dư của tư tưởng Cải cách Ruộng đất, không chối cải được. Bởi vì một con người chân chính không ai làm công việc vô luân là xúi giục con cái chống cha hại mẹ bao giờ.
Để thực hiện cái mục đích vô luân ấy, Ông đã dùng xảo ngôn của loại lưu manh trí thức để nói ngược sự thật hòng lừa bịp mọi người. Vậy xin Ông hãy nghe những điều Ông nói ngược sau đây nhé :
1. GIA ĐÌNH PHẬT TỬ TỰ CHỌN HƯỚNG ĐI CỦA MÌNH
Như Thuyết viết :
“Nhiều năm nay từ trong nước ra đến hải ngoại, Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất rồi Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất Hải ngoại tại Hoa Kỳ và Văn phòng II Viện Hóa Đạo đã ra nhiều quyết định loại trừ, cắt đặt Vụ Trưởng Gia Đình Phật tử Vụ, bắt ép GĐình Phật tử phải theo mình…”
Trước hết rõ ràng Như Thuyết chưa hề đọc Nội Qui Gia Đình Phật tử Việt Nam ban hành năm 1964. Nếu đọc rồi tại sao Như Thuyết không biết Gia Đình Phật tử Việt Nam là một tổ chức đã trưởng thành như lời Nói Đầu của Nội Quy khẳng định. 45 năm đã trôi qua kể từ ngày ấy, đến nay Gia Đình Phật tử Việt Nam đã trưởng thành, nói cho đúng là đã già đời trong dòng sinh mệnh của Đạo Pháp và Dân Tộc chứ không phải là đứa trẻ lên ba (Như Thuyết đã lộn ngược ông già thành ra đưa bé). Gia Đình Phật Tử biết rõ ai là Mẹ Ruột Của Mình, ai không phải là Mẹ Ruột Của Mình, từ đó, Gia Đình Phật Tử tự quyết định lấy một trong 2 con đường : một là chấp nhận hy sinh, chịu đựng khổ luỵ, tra tấn, tù đày để cùng mẹ mình chiến đấu với kẻ thù, bảo vệ hương hoả cha ông. Hai là phản bội cha mẹ, cúi luồn theo giặc tiếp tay với giặc phá nát gia can của mình, để được vinh thân phì gia,
– Vì hai điều nầy mà ở hải ngoại Viên Lạc Phạm Gia Bình, ở quốc nội Hạnh Minh Hồ Tấn Anh đã thiêu thân để bảo vệ người mẹ GHPGVNTN, tự nguyện làm ngọn đuốc soi sáng những tâm hồn u mê đen tối, bất trung, bất hiếu, tiếp tay với kẻ thù, giết cha hại mẹ.
– Vì hai điều nầy mà tại Đại Hội Thường Niên đầu năm 2008, Ban Hướng Dẫn Hoa Kỳ của HT Bạch Hoa Mai đã tái khẳng định Nguyên Tắc và Pháp Lý, thẳng thừng chối bỏ cha mẹ mình khi tuyên bố : GĐPT không phải là con, không phải là con đẻ của GHPGVNTN, để rồi sau đó theo phục vụ các nhóm Về Nguồn, Tăng Ni Việt Nam Hải Ngoại, và Thân hữu Già Lam.
– Vì hai điều nầy mà Ban Hướng Dẫn Quốc Nội của Huynh trưởng Nguyễn Châu đã cam tâm từ bỏ pháp lý của GHPGVNTN cúi đầu làm con nuôi của Gíao hội Nhà Nước qua phiên họp cấp Dũng với Hoà Thượng Minh Châu.
Vậy thì trung hiếu với cha mẹ, hay là bất trung bất hiếu với cha mẹ đều do Gia Đình Phật Tử quyết định tất cả, hay nói cho đúng là do những người lãnh đạo Gia Đình Phật Tử quyết định tất cả như tôi dẫn chứng ở trên, không ai bắt ép nó được dù đó là GHPGVNTN hay là Ông quan Huyện vì nó đã già đời chứ không phải là một thằng con nít như Như Thuyết véo von.
2. GIA ĐÌNH PHẬT TỬ TỰ XÉ XÁC MÌNH RA 7 MẢNH
Như Thuyết viết : Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất Hải ngoại tại Hoa Kỳ đã vận động Gia Đình Phật tử Việt Nam tại Hoa Kỳ về đầu phục khiến cho tổ chức nầy bể thành 2 mảnh…vì muốn nắm lấy Gia Đình Phật tử Việt Nam để tạo thanh thế nên đã dựng lên một Ban Hướng dẫn Gia Đình Phật tử Việt Nam tại Hoa Kỳ khác làm cho tổ chức nầy bị xé làm 3…nếu tính luôn Gia Đình Phật tử Việt Nam Trên Thế giới thì hiện nay Gia Đình Phật tử Việt Nam ở hải ngoại bị cắt ra làm 4 phần từ cơ thể nguyên vẹn của họ.
Như Thuyết hãy nghe đây để thấy ai xé xác ai nhé :
4 MẢNH TẠI HẢI NGOẠI
– Người Huynh Trưởng Gia Đình Phật Tử Việt Nam là người đã phát nguyện trọn đời trung thành với Lý Tưởng Gia Đình Phật Tử cho nên trên bước đường tỵ nạn, hễ đến đâu là họ tập hợp anh em lại để duy trì sứ mạng của mình, việc làm nầy hoàn toàn mang tính tự phát. Năm 1991 Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất Hải ngoại tại Hoa Kỳ được thành lập theo lời kêu gọi của Đại Lão Hoà Thượng Chánh Thư Ký kiêm Xử Lý Viện Tăng Thống Thích Đôn Hậu và Đại Lão Hoà Thượng Quyền Viện Trưởng Viện Hoá Đạo Thích Huyền Quang. Giáo Hội kêu gọi Gia Đình Phật Tử trở về sinh hoạt cùng Giáo Hội đó là tính nguyên tắc, việc nầy ví như cha mẹ dựng lên được ngôi nhà sau bao năm lưu lạc, cha mẹ gọi con cái về đoàn tụ, đó là tình đời là lẽ đạo, chỉ những ai không hiểu tình đời lẽ đạo mới nói ngược : “Giáo Hội nầy đã cưỡng ép GĐPTVN tại Hoa Kỳ phải đầu phục dưới sự lãnh đạo của mình” như Như Thuyết đã viết.
– Để bảo đảm tính nguyên tắc nêu trên, tại Đại Hội Thường Niên Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất Hải ngoại tại Hoa Kỳ – Văn phòng II Viện Hóa Đạo năm 2004 tại Chùa Diệu Pháp, một lần nữa Gíao hội kêu gọi Gia Đình Phật tử hãy sinh hoạt trong pháp lý của Gíao hội để thể hiện sự tôn trọng Hiến Chương GHPGVNTN và Nội Qui Gia Đình Phật tử Việt Nam, điều nầy ví như công dân trong một nước thì phải sinh hoạt trong khuôn khổ Hiến Pháp quốc gia. Nhưng ngược lại, trong Hội Nghị Hợp Nhất Gia Đình Phật tử Việt Nam tại Hoa Kỳ, nhóm Huynh trưởng Trần Tư Tín tuyên bố họ chỉ trực thuộc Gíao hội mẹ (tức là GHPGVNTN Quốc Nội) và họ chính thức ly khai Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất Hải ngoại tại Hoa Kỳ – Văn phòng II Viện Hóa Đạo. Như vậy việc GĐPT Hoa Kỳ bể thành 2 mảnh, một mảnh Bạch Hoa Mai, một mảnh Trần Tư Tín là do nhóm HTr Trần Tư Tín không tôn trọng nguyên tắc của Gíao hội, tự dứt áo ra đi chứ Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất Hải ngoại tại Hoa Kỳ – Văn phòng II Viện Hóa Đạo đâu có trục xuất họ ra khỏi Gíao hội. Bằng chứng rõ ràng là sau đó họ tự do qua đầu phục Hoà Thượng Tâm Châu, Giáo hội Phật giáo Việt Nam Trên Thế giới, chứ không hề trực thuộc Gíao hội Mẹ tại quê nhà.
– Cuối năm 2007 Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất Hải ngoại tại Hoa Kỳ nhận thấy Huynh Trưởng Bạch Hoa Mai (Trưởng Ban Hướng Dẫn Gia Đình Phật tử Việt Nam tại Hoa Kỳ) công khai cấu kết với Ban Hướng dẫn Quốc Nội của HTr Nguyễn Châu, dẫn dắt Gia Đình Phật tử đi sai đường lối của Gíao hội, cho nên Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất Hải ngoại tại Hoa Kỳ gởi thư yêu cầu anh tự giải nhiệm, Gíao hội chưa hề đả động gì đến Ban Hướng dẫn Hoa Kỳ, thế nhưng Ban Hướng dẫn Hoa Kỳ đã lên tiếng trước, kịch liệt chống đối lại quyết định của GH, xúc phạm Giáo Chỉ Số 9 của Đức Đệ Tứ Tăng Thống, đồng thời ra văn bản xác định Gia Đình Phật tử không phải là con của Gíao hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất như tôi đã nói ở trên. Việc làm nầy rõ ràng là Ban Hướng dẫn Hoa Kỳ của Bạch Hoa Mai đã ký văn tự từ bỏ cha mẹ, vậy họ đã tự phanh thây mình hay Giáo Hội phanh thây hở Ông Như Thuyết !
– Do Ban Hướng Dẫn Hoa Kỳ phủ nhận pháp lý của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất Hải ngoại tại Hoa Kỳ nên Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất Hải ngoại tại Hoa Kỳ phải giải nhiệm toàn Ban Hướng dẫn Hoa Kỳ của Bạch Hoa Mai. Gíao hội không thể chấp nhận một Ban Hướng dẫn vô kỷ luật như thế. Sau đó Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất Hải ngoại tại Hoa Kỳ cho thành lập lại Ban Hướng Dẫn Gia Đình Phật tử Việt Nam tại Hoa Kỳ do Hoà Thượng Thích Huyền Việt, Tổng Vụ Trưởng Tổng vụ Thanh Niên kiêm nhiệm Quyền Trưởng Ban để chấn chỉnh lại sinh hoạt GĐPT.
Đây là sự thay thế tất yếu theo nguyên tắc chứ không hề có chuyện “Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất Hải ngoại tại Hoa Kỳ vì muốn nắm lấy Gia Đình Phật tử Việt Nam để tạo thanh thế nên đã dựng lên một ban Hướng Dẫn Gia Đình Phật tử Việt Nam tại Hoa Kỳ khác làm cho tổ chức này bị xé làm 3 mảnh” như Như Thuyết tuyên truyền.
– Như Thuyết viết tiếp : “Nếu tính luôn Ban Hướng Dẫn Gia Đình Phật tử Việt Nam theo Gíao hội Phật giáo Việt Nam Trên Thế Giới thì hiện nay Gia Đình Phật tử Việt Nam ở hải ngoại bị cắt ra làm 4 phần từ cơ thể nguyên vẹn của họ.
– Xin đọc cho kỹ câu nói nầy để thấy Như Thuyết đã tự thú nhận rằng : Ban Hướng Dẫn Gia Đình Phật tử Việt Nam Trên Thế Giới theo Giáo hội Phật giáo Nhà nước chứ không hề theo Gíao hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất.
– Nếu như vậy thì Gia Đình Phật tử Việt Nam Trên Thế Giới không liên quan gì đến GHPGVNTN cả, do đó Hoà Thượng Viện Trưởng không phê duyệt là phải thôi.
– Hoà Thượng Viện Trưởng không phê duyệt cũng chính là không muốn tổ chức Gia Đình Phật tử bị cắt xé ra thành 4 mảnh giống như Như Thuyết rêu rao.
– Tóm lại Gíao hội không chấp thuận mà họ vẫn cứ thành lập thì xin hỏi Như Thuyết là họ tự cắt thân thể của mình ra hay Gíao hội cắt ra. Như Thuyết có thấy mình đã nói ngược để vu cáo Giáo Hội chưa ?
3 MẢNH TẠI QUỐC NỘI
Thưa Ông Như Thuyết.
– Trước hết, mảnh một là mảnh Phân Ban :
mười lăm năm đã trôi qua,
nghĩa tình đã hết, thịt da đã lìa.
Thôi, xin đừng nhắc tới nữa nghe Ông.
– Bây giờ xin Ông hãy nghe mảnh thứ nhì :
Chắc Ông không rõ sự ra đời của Ban Hướng Dẫn Trung Ương do Huynh Trưởng Nguyễn Châu làm Trưởng Ban. Vậy thì xin Ông hãy nghe :
Năm 1995 một số Huynh Trưởng trên toàn quốc về dự kỵ tại Vĩnh Minh Thiền Viện của Thượng Toạ Tâm Thanh thuộc tỉnh Lâm Đồng. Tại đây nhân dịp có mặt của số đông Huynh Trưởng Cấp Tấn cho nên buổi dự kỵ đã biến thành buổi họp để thành lập Ban Hướng Dẫn Trung Ương Gia Đình Phật tử Việt Nam.
Sau khi Ban Hướng Dẫn nầy ra đời, tôi bị Công An Tỉnh Thừa Thiên Huế triệu tập làm việc liên tục.
Công An hỏi :
Ban Hướng Dẫn của Anh Nguyễn Châu ra đời có hợp với Nội Qui Gia Đình Phật tử (GĐPT) không ?
Tôi trả lời :
Không hợp Nội Qui Gia Đình Phật tử.
Công An hỏi :
Không hợp Nội Qui GĐPT tại sao Ban Hướng Dẫn Thừa Thiên lại tuân thủ.
Tôi trả lời :
Không hợp Nội Qui GĐPTVN nhưng hợp với sự mong mỏi của Huynh Trưởng GPTVN trên Toàn Quốc. Các Ông học lịch sử Việt Nam chắc các Ông biết rằng khi Đinh Tiên Hoàng băng hà, là lúc nhà Tống của Trung Quốc đang xua quân lăm le bờ cõi Việt Nam, trước tình hình đó Triều Đình Nhà Đinh đã suy tôn Thập Đạo Tướng Quân Lê Hoàn lên ngôi thiên tử để lãnh đạo toàn dân chống lại kẻ thù. Điều nầy hoàn toàn không hợp với truyền thống phong kiến là “cha truyền con nối” nhưng nó hợp với lòng dân, vì lòng dân đang khát khao có người tài đức để lãnh đạo đất nước trước hiểm hoạ xâm lăng của kẻ thù phương Bắc. Gia Đình Phật Tử chúng tôi cũng thế, cha mẹ chúng tôi là Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN) đã bị Đảng Cọng Sản đánh phá hầu như tê liệt, Anh Võ Đình Cường đã bỏ GĐPT để phục vụ cho lý tưởng Cọng Sản của mình, GĐPT tại các địa phương đã cố gắng duy trì trong riêng lẻ cho nên cần có một lãnh đạo chung để thống nhất sinh hoạt đúng theo tôn chỉ của GĐPTVN và để tạo sự đoàn kết chống lại nguy cơ bị tiêu diệt như các đoàn thể thanh niên khác.
Kể từ đó, Ban Hướng Dẫn của Anh Nguyễn Châu nghiễm nhiên lãnh đạo GĐPTVN. Nhưng bàn tay của thế quyền đã lèo lái Ban Hướng dẫn nầy càng ngày càng rời xa GHPGVNTN, cụ thể là buổi họp cấp Dũng với HT Minh Châu xin đặt GĐPTVN trong pháp lý của Gíao hội nhà nước và Thỉnh Nguyện Thư xin Gíao hội nhà nước “bảo kê” để tổ chức Đại Hội Huynh Trưởng toàn quốc.
Nhân đây tôi xin kể hai câu chuyện ít ai biết cho Như Thuyết nghe để Như Thuyết đừng nói ngược nhé :
Câu chuyện thứ nhất : Năm 1997 Ban Hướng Dẫn Trung Ương của Anh Nguyễn Châu cử Huynh Trưởng Nguyễn Đức Thương và Phạm Phước Hùng ra Huế vận động Ban Hướng Dẫn Thừa Thiên ký vào Thỉnh Nguyện Thư, Anh Nguyễn Sĩ Thiều (Trưởng Ban Hướng Dẫn Thừa Thiên, và là Phó Trưởng Ban Trung Ương) đã quát vào mặt Anh Thương và Anh Hùng : “Các chú tranh ăn với chó à”. Anh Thương và Anh Hùng tức giận ra về, sau đó Ban Hướng dẫn Trung ương đã loại anh Thiều ra khỏi chức vụ Phó Trưởng Ban. Trong thời gian nầy tôi đề nghị anh Thiều tách Gia Đình Phật tử Thừa thiên ra khỏi Ban Hướng dẫn Trung ương để sinh hoạt tự trị nhưng Anh Thiều nói : “Thôi chú đừng làm rứa mà anh em mất tinh thần”. Sau đó Ban Hướng dẫn Trung ương đã nhận thấy rằng : nếu không có Anh Thiều và không có GĐPT Thừa Thiên thì Ban Hướng dẫn Trung ương sẽ mất thanh thế cho nên nhân khi Anh Nguyễn Quang Tú (Phó Trưởng Ban Hướng dẫn Trung ương) mất, Ban Hướng dẫn Trung ương đã ra mời lại Anh Thiều vào lại chức vụ nầy.
Anh Thiều còn đó , anh Thương, anh Hùng còn đó, Như Thuyết có thắc mắc thì xin cứ đến tận nơi mà hỏi . Lê Công Cầu không nói ngoa đâu.
Mục đích tôi kể câu chuyện nầy ra là để Như Thuyết thấy chính Ban Hướng dẫn Nguyễn Châu đã cử người đi vận động Ban Hướng dẫn các Tỉnh phản bội lại GHPGVNTN kể từ năm 1997. Vậy thì rõ ràng là Ban Hướng dẫn nầy đã tự bức xé mình ra khỏi GHPGVNTN, đúng không Như Thuyết ?
Câu chuyện thứ hai :
Ngày tôi được cử làm Vụ Trưởng Gia Đình Phật Tử Vụ, tôi về báo cho Anh Thiều biết, bước vào nhà anh tôi thấy Ông Phúc (công an Tỉnh) đã ngồi sẵn ở đó. Anh bật dậy như một cái lò xo và hỏi tôi : Có phải Viện cử chú làm Vụ Trưởng không ? Tôi đáp : dạ. Anh tiếp : Hôm trước tôi nghe thằng Tỵ (La Thành Tỵ) nói Viện cử tui, răng chừ lại cử chú ! Tôi đáp : Đó là do Viện quyết định, em không biết. Anh quát : Quảng Độ làm bà l…á…p…
Tôi kinh hoàng đứng dậy ra về.
Chỉ trước đó mấy hôm thôi, anh đã nhờ tôi sang cho anh 30 tấm ảnh chụp anh đứng dưới chân dung Đức Đệ Tứ Tăng Thống để tặng anh em. Sau mỗi bức ảnh anh đề 2 câu thơ :
Trên đầu Tăng Thống Huyền Quang chiếu
Người người Quảng Độ chúng ma tan.
Thế mà nay vì cái chức Vụ Trưởng mà anh thay đổi đến thế sao ?
Không nản, tôi nhờ người đến gặp anh (3) để gián tiếp nói với anh rằng : “Anh hãy cầm tay em đưa lên thật cao cho tất cả Huynh Trưởng trong nước lẫn ngoài nước thấy, và anh hãy nói rằng “đây là thằng em của tôi do chính tôi đào tạo, nay nó đã đầy đủ khả năng và uy tín nên được Viện Hoá Đạo tín nhiệm cử làm Vụ Trưởng, tôi rất hãnh diện, tôi già rồi, tôi xin tình nguyện làm cố vấn cho nó”.
Sự đợi chờ của tôi được đáp trả bằng những tâm thư hằn học, những lời lăng mạ thô bỉ và đỉnh cao là Hội Nghị Diên Hồng (nhiều Huynh Trưởng yêu cầu tôi phản ứng lại Hội Nghị Diên Hồng, nhưng tôi giải thích rằng : Hội Nghị Diên Hồng nhân danh GHPGVNTN nhưng thỉnh một vị Thầy của Gíao hội nhà nước là Hoà Thượng Phước Trí chứng minh, điều đó đã nói lên sự dối trá của Hội Nghị rồi, không cần tôi phải phản ứng làm gì). Và khi anh Thiều chính thức cấu kết với Ban Hướng dẫn Trung ương chống phá lại Giáo Hội, vu cáo Gíao hội làm chính trị, tôi thẫn thờ lục trong hồ sơ lưu trữ lấy cái thư tay anh viết gởi cho Ban Hướng Dẫn Trung Ương ra đọc lại :
Nguyên Ngộ Nguyễn Sĩ Thiều
Kính mến gởi
B.H.D Trung Ương G. Đ.P.T Việt Nam
Anh chị em thân mến
Kể từ ngày B.H.D Trung Ương thành lập cho đến nay, chưa có một văn kiện nào của Viện Hoá Đạo phê chuẩn thừa nhận. Viện chỉ biết việc làm của GĐPT qua sự có mặt của tôi, là Huynh Trưởng cấp Dũng do Viện trực tiếp tấn phong ; như vậy, về mặt tinh thần tôi đã cưu mang GĐPT từ những năm 1990 (4)
Nay tình thế đã đổi khác, B.H.D Trung Ương phải lập một danh sách đầy đủ đệ trình xin Viện Hoá Đạo phê chuẩn thừa nhận, để B.H.D chính thức hợp pháp.
Thêm nữa, B.H.D phải làm lễ sám hối vì, trong quá khứ, đã viết nhiều bản : nhận định, huyết lệ, kháng thư làm mất uy danh G.Đ.P.T
(ký tên)
01-4-06
Ban Hướng Dẫn Trung Ương đã ra văn thư mổ xẻ cái thư nầy và cho rằng anh Thiều ngạo mạn nên Ban Hướng dẫn Trung ương không thi hành.
Nhiều năm qua tôi không công bố cái thư nầy vì tôi không muốn người ngoài nhìn cái thế thái nhân tình trong GĐPT, nhất là với Anh Thiều, người Trưởng Ban mà tôi đã cọng tác gần 40 năm, giờ đây chuyện cũ đã phôi pha, nhất là anh Thiều đang đau ốm, tôi muốn anh thanh thản với tuổi già. Nhiều lúc thương nhớ lắm, muốn về thăm nhưng cái bệnh tim của anh đã ngăn tôi lại.
Hôm nay tôi công bố cái thư nầy với Như Thuyết nhằm 2 mục đích :
Ban Hướng dẫn Trung ương không thi hành cái thư của Anh Thiều , là vì Ban Hướng dẫn Trung ương đã đặt mình vào trong pháp lý của Gíao hội Nhà nước theo biên bản Hội Nghị cấp Dũng rồi, làm sao mà dám lập danh sách đệ trình Viện Hóa Đạo phê chuẩn thừa nhận nữa. Việc lên án anh Thiều ngạo mạn nên không thi hành chỉ là cái cớ mà thôi.
Anh Thiều là Phó Trưởng ban Ban Hướng dẫn Trung ương, là người trong cuộc, thư của Anh Thiều là lời tự thú của Ban Hướng dẫn Trung ương. Đó là Ban Hướng dẫn Trung ương bất hợp pháp, Ban Hướng dẫn Trung ương làm mất thanh danh Gia Đình Phật tử. Chiếu theo điều 17 chương thứ tư của Nội Qui Gia Đình Phật tử Việt Nam, ai làm mất thanh danh GĐPT thì phải bị khai trừ, cho nên Viện Hóa Đạo không thừa nhận Ban Hướng dẫn Trung ương là hoàn toàn đúng đắn phải không Như Thuyết ?
GHI CHÚ QUAN TRỌNG
Một số Huynh Trưởng thắc mắc với tôi rằng : Ban Hướng Dẫn Hoa Kỳ của anh Bạch Hoa Mai bị Văn phòng II Viện Hóa Đạo giải nhiệm, Ban Hướng Dẫn Thừa Thiên của Anh Nguyễn Sĩ Thiều bị Ban Đại Diện Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất Thừa thiên – Huế giải nhiệm (5). Nhưng không có một văn thư nào của Viện Hóa Đạo giải nhiệm Ban Hướng Dẫn Trung Ương của anh Nguyễn Châu, cho nên Ban Hướng dẫn Trung ương vẫn tồn tại hợp pháp.
Xin đọc kỹ thư của Anh Thiều : “Ban Hướng dẫn Trung ương phải lập một danh sách đầy đủ đệ trình xin Viện Hóa Đạo phê chuẩn thừa nhận, để Ban Hướng Dẫn chính thức hợp pháp”.
Nhưng Ban Hướng dẫn Trung ương không làm, nghĩa là Ban Hướng dẫn Trung ương không muốn Viện thừa nhận, không chịu thống thuộc vào GHPGVNTN. Do đó Viện xem như không có tổ chức nầy. Không có thì làm sao mà giải nhiệm được. Giả sử Viện ra văn thư giải nhiệm xong, họ la làng lên : tôi có phải của GHPGVNTN đâu, tôi là của Gíao hội Nhà nước mà, biên bản Hội Nghị Cấp Dũng sờ sờ đây nầy, Viện không thấy sao ?
Hiểu chưa, hỡi các anh em của Như Thuyết.
– Đến đây là mảnh thứ ba, mảnh của Lê Công Cầu :
Thưa Như Thuyết ! Trước hết xin xác nhận với Như Thuyết, chúng tôi không phải là một mảnh bị cắt xé ra từ thân thể nguyên vẹn của nó như Như Thuyết đã lầm lẫn. Xin Như Thuyết đừng đồng hoá chúng tôi là một mảnh như bao mảnh khác. Chúng tôi là một cánh tay nguyên vẹn từ cơ thể GHPGVNTN vì chúng tôi đang sống bởi dòng máu GHPGVNTN, không nguyên vẹn thì làm sao mà máu truyền sang được.
Đến đây tôi xin lỗi Như Thuyết vì tôi đã nói quá dài dòng, nhưng phải dài dòng Như Thuyết mới thấy rõ là Gia Đình Phật Tử đã tự bức xé mình ra khỏi thân thể của người mẹ Thống Nhất chứ người mẹ Thống Nhất đâu có xé xác con mình ra 7 mảnh. Như thuyết đã thấy mình nói ngược chưa ?
3. GIA ĐÌNH PHẬT TỬ TỰ GHÉP MÌNH VÀO TỘI LĂNG TRÌ
Như Thuyết viết tiếp : “Một thân thể dù chỉ bị một cây gai đâm vào cũng đã thấy đau, huống gì phải chịu nạn cắt xé ra làm 7 mảnh. Thảm nạn này có khác chi cách trừng phạt của tội lăng trì trong các chế độ quân chủ với những ông vua độc hại ngày xưa”. Như Thuyết đừng có chặt ra nhiều mảnh cho thêm thảm thiết nhé, Như Thuyết đừng giả vờ không biết mảnh Bạch Hoa Mai ở Hoa Kỳ, mảnh Nguyễn Châu ở Quốc Nội và mảnh Gia Đình Phật tử Việt Nam Trên Thế Giới chỉ là một chứ.
Rồi Như Thuyết đặt câu hỏi : “Gia Đình Phật tử Việt Nam vì tội gì mà phải chịu sự trừng phạt đau đớn khốc liệt như vậy ?”
Thưa Ông Như Thuyết, Ông hãy nhìn xem những mảnh GĐPT của Ông có bị trừng phạt đau đớn khốc liệt như ông rên rỉ không nhé :
– Mảnh Phân Ban đã được cưng chiều hết cỡ vì có công với đảng với nhà nước.
– Mảnh Trần Tư Tín, Bạch Hoa Mai thong dong tự tại đi đi về về Việt Nam vì đã ly khai GHPGVNTN.
– Mảnh HTr Nguyễn Châu cũng thong dong đi Thái Lan, thong dong khắp các tỉnh thành để họp hành trại mạc, vì họ không còn bị ràng buộc bởi GHPGVNTN.
Chỉ còn lại chúng tôi, những người thuỷ chung với GHPGVNTN đang thọ án lăng trì của nhà nước Việt Nam đây. Cho nên những điều Như Thuyết nói là hoàn toàn ngược ngạo.
Nhân đây tôi cũng xin nói cho Như Thuyết biết rằng : thời phong kiến bản án lăng trì là gì Như Thuyết có biết không ? Đó là cắt da xẻo thịt tội nhân rồi xô tội nhân xuống ao cho cá tôm rúc rỉa, tội nhân sẽ đau đớn tột cùng mà chết. Vậy bản án lăng trì giành cho loại tội nhân nào Như Thuyết có biết không ? Đó là những kẻ bất trung, cấu kết với kẻ thù, bán đứng tổ quốc, phản bội dân tộc, đó là những kẻ bất hiếu cấu kết với tổn hữu ác đảng giết cha hại mẹ để mưu cầu danh lợi. Những loại người nầy không chịu án lăng trì của thế gian thì cũng sẽ bị lăng trì bởi toà án lương tâm nhân loại. Lê Công Cầu không độc miệng đâu, xin Như Thuyết đừng hiểu lầm.
4. THÁI ĐỘ ĐEN RA ĐEN TRẮNG RA TRẮNG CỦA GHPGVNTN
Trước khi đi vào chi tiết, chúng ta hãy thẳng thắn minh định 2 điều :
Gia Đình Phật tử Phân Ban và Gia Đình Phật tử Truyền Thống đen trắng đã rõ ràng :
Huynh Trưởng Phân Ban thấy rõ nguy cơ theo GHPGVNTN là một mối nguy hiểm cho bản thân mình, cho gia đình mình, họ không thể chống trả nổi sự đàn áp, sự khủng bố của nhà nước nên họ đã nhanh chân nhảy vào Giáo hội Nhà nước. Với tinh thần phục vụ Giáo hội Nhà nước họ được chia sẻ những quyền lợi mà nhà nước ban cho Gíao hội nầy, cho nên năm 1995, khi thành lập Phân Ban, Huynh Trưởng Nguyễn Lam – Trưởng Ban Hướng Dẫn GĐPT Tỉnh Quảng Trị đã công khai tuyên bố “GHPGVNTN đã sang trang, Gia Đình Phật tử hãy phục vụ Giáo hội Phật giáo Việt Nam (tức Giáo hội Nhà nước)”.
Câu tuyên bố nầy tuy cay đắng nhưng minh bạch, đen ra đen trắng ra trắng.
(Nói cho Như Thuyết nghe nhé : Cách đây mấy năm tôi không nhớ rõ, HTr Nguyễn Lam chết, Ban Hướng dẫn Trung ương của anh Nguyễn Châu ra tấn phong cho Nguyễn Lam lên cấp Dũng, tiếc thay Tổng Thư Ký Ban Hướng dẫn Quảng Trị là Nguyễn Thường đã vày vò tờ Quyết Định vứt đi. Nguyên Lam La Thành Tỵ và Nguyên Xuân Lê Mai đã lượm đem vào trình Anh Thiều (có mặt tôi). Anh Thiều nói : Ban Hướng Dẫn Trung Ương thưởng công cho thằng Lam vì hắn đem GĐPT Quảng Trị dâng cho Gíao hội nhà nước đó phải không ? Anh Thiều giao tờ Quyết định nhăn nheo đó cho tôi , hiện tôi đang cất giữ)
Vậy Như Thuyết đã thấy rõ là Ban Hướng dẫn Trung ương luôn luôn tìm cách thoả hiệp với Phân Ban chưa ? Thoả hiệp với Phân Ban tức là tự xé xác mình ra khỏi GHPGVNTN để đầu phục Gíao hội nhà nước chứ Gíao hội nào có xé xác con mình. Nói ngược vừa thôi nghe Ông.
Truyền Thống lập lờ :
Đây là Gia Đình Phật Tử tại Quốc Nội do Anh Nguyễn Châu điều khiển và GĐPT Hoa Kỳ do Anh Bạch Hoa Mai điều khiển.
Cho đến bây giờ họ vẫn thường xuyên hô hào trung kiên, trung trinh, hiếu thảo với GHPGVNTN, với Nhị Vị Lãnh Đạo Tối Cao của Gíao hội.
Thế nhưng trong quá khứ họ đã làm ngược lại, họ nhân danh GHPGVNTN phong cấp cho người phản bội GHPGVNTN như Nguyễn Lam, phong cấp cho người tố cáo Nhị Vị Lãnh Đạo Gíao hội cấu kết với Cộng sản như La Thành Tỵ, họ nhân danh GHPGVNTN mà mời sư nhà nước đến để chứng minh họ tố cáo lại GHPGVNTN như Hội Nghi Diên Hồng…
Trong hiện tại họ vẫn nhân danh GHPGVNTN nhưng Giáo Chỉ của Đức Tăng Thống họ bất khâm tuân, thậm chí còn phỉ báng. Quyết định của Viện Hoá Đạo họ không thi hành lại còn ngang nhiên phản đối. Họ tham gia vào các tổ chức ly khai Giáo Hội như Về Nguồn, Thân Hữu Già Lam, Tăng Ni Việt Nam Hải Ngoại và bây giờ là các Giáo Hội tiếm danh.
Họ theo ai, làm gì là quyền của họ, bởi vì Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất và Gia Đình Phật Tử Việt Nam là những tổ chức hoàn toàn tự nguyện.
Họ tiếp tay với những tổ chức ly khai chống phá lại GHPGVNTN cũng là quyền của họ.
Nhưng họ chống phá GHPGVNTN mà lại núp dưới danh nghĩa GHPGVNTN mới là điều tối nguy hiểm.
Tại sao họ lại núp dưới danh nghĩa GHPGVNTN bởi vì họ biết rằng GHPGVNTN là Chính Nghĩa, cho nên họ mượn danh Chính Nghĩa để che đậy hành vi Bất Nghĩa của mình.
Loại người nầy có thể ví như câu nói của Ông Tổng Thống VNCH Nguyễn Văn Thiệu trước năm 1975 : Ăn cơm Quốc Gia thờ ma Cọng Sản để chỉ những ông Việt Cộng nằm vùng. Như Thuyết thấy có đúng không ?
Như Thuyết viết : “Hoà Thượng Viện Trưởng muốn “đen là đen, trắng là trắng” vậy nếu như Hoà Thượng Viện Chủ Thanh Minh Thiền Viện (nơi ở của Hoà Thượng Viện Trưởng) nhân danh GHPGVNTN thì có trùng tu được chùa to Phật lớn nguy nga tráng lệ như ngày hôm nay không”.
Câu nói của Như Thuyết giúp cho việc chứng minh hai điều trái ngược :
– Một là những thành viên GHPGVNTN vì sợ không có chùa to Phật lớn, không có quyền lợi vật chất cho nên bao nhiêu người phản bội GHPGVNTN, phục vụ thế quyền để mưu cầu danh lợi.
– Ngược lại, Hoà Thượng Viện Chủ Thanh Minh chưa bao giờ nhân danh GHPGVNTN cả. Ngài không hề lạm dụng danh nghĩa GHPGVNTN để phục vụ quyền lợi cá nhân của Ngài hay của Thanh Minh Thiền Viện. Nhưng dù không nhân danh GHPGVNTN mà Ngài lại cưu mang Hoà Thượng Viện Trưởng và cả cơ đồ GHPGVNTN hiện nay.
– Vậy những người nhân danh GHPGVNTN mà chống phá GHPGVNTN để mưu cầu danh lợi, khi nhìn vào Ngài Viện Chủ Thanh Minh Thiền Viện họ không thấy xấu hổ sao Như Thuyết. Như Thuyết đã thấy ngược đời chưa ?
Như Thuyết lại dẫn chứng : “Hoà Thượng Viện Trưởng muốn “đen là đen, trắng là trắng” vậy xin Ngài hỏi Thượng Toạ Viên Lý, Tổng Thư Ký Văn phòng II Viện Hóa Đạo, xem lập trường của Gia Đình Phật tử Chánh Đạo đang sinh hoạt tại chùa Diệu Pháp như thế nào ? Đây là một trường hợp điển hình đau đớn của sự việc các Gíao hội xé xác đứa con GĐPT để giành về mình”.
Thưa Như Thuyết, Ông nói và Ông đã tự trả lời ngược lại khi Ông viết : Huynh Trưởng Lê Văn Chiếu là Trưởng Tràng GĐPT Chánh Đạo nằm trong Ban Hướng dẫn Trung ương Gia Đình Phật tử Việt Nam tại Hoa Kỳ và Miền Quảng Đức, nhưng vì sinh hoạt trong Chùa Diệu Pháp lại có ơn với TT Viên Lý cho nên đã xin đứng ngoài tất cả chức vụ trong các Ban Hướng dẫn của hai bên. TT Viên Lý cũng biết vậy nên cho đến giờ còn để yên.
Việc Anh Chiếu xin đứng ngoài Ban Hướng dẫn cả 2 bên đó là thái độ của anh do anh tự chọn. Việc TT Viên Lý để yên là Thượng tọa tôn trọng thái độ của anh, điều nầy chứng tỏ Gíao hội không hề xé xác giành con mà chính là do Như Thuyết vu cáo mà thôi (Như Thuyết à, một lần nữa tôi thấy rõ Ông là một đặc tình tôn giáo rồi đấy, vì Ông chỉ nhắm mắt đánh phá GHPGVNTN nên không thấy rằng Gia Đình Phật tử Việt Nam không có chức trưởng tràng)
Thưa Như Thuyết, tôi xin nói để Ông biết rằng Trường hợp của GĐPT Chánh Đạo không phải là trường hợp duy nhất đâu nhé. Tại quốc nội, GĐPT Từ Hiếu đang sinh hoạt tại chùa của Thầy Nguyên Lý, Tổng Thủ Qũi Viện Hóa Đạo GHPGVNTN. Ban Hướng Dẫn Khánh Hoà Nha Trang đang sinh hoạt tại Chùa Thầy Tâm Trí, Chánh Đại Diện GHPGVNTN Tỉnh Khánh Hoà. Ban Hướng Dẫn Tỉnh Đồng Nai đang sinh hoạt tại Chùa của Thầy Chánh Niệm, Phó Đại Diện GHPGVNTN Tỉnh Đồng Nai….Đây là tinh thần bao dung của GHPGVNTN, Giáo Hội không hề bức tử ai hết, Giáo Hội tin tưởng là các anh chị Huynh Trưởng sẽ trở về sau thời gian giao động tình cảm ổn định. Điều duy nhất mà Gíao hội yêu cầu là không sinh hoạt với GHPGVNTN thì xin đừng nhân danh GHPGVNTN để đánh lận con đen. Đen ra đen trắng ra trắng là vậy. Điều nầy khẳng định Như Thuyết đã vu cáo Gíao hội xé xác giành con, đúng không ?
5. GIÁO DỤC GIA ĐÌNH PHẬT TỬ
Ông viết : “Gia Đình Phật tử uyển chuyển và khôn khéo hành xử để có thể tiếp tục tồn tại, phát triển và giữ gìn mục đích giáo dục tuổi trẻ của mình”.
Thưa Ông Như Thuyết :
Mục đích thứ nhất của GĐPT là giáo dục thanh thiếu nhi thành Phật Tử chân chính :
Chân chính thì không thể phản bội GHPGVNTN để xin đặt mình vào pháp lý của Giáo hội nhà nước.
Chân chính thì không thể vì nịnh nhà nước mà phải đưa những nhân vật Hồ Chí Minh, Võ Nguyên Giáp, Nguyễn Thị Bình….vào trong chương trình tu học của Gia Đình Phật tử.
Chân chính thì không thể dối trá khi nhân danh GHPGVNTN để tổ chức Hội Nghị mà lại đặt dưới sự chứng minh của Sư Nhà Nước.
Phản bội, nịnh hót, dối trá để tồn tại thì không thể là chân chính được, đây không phải là “uyển chuyển khôn khéo hành xử để tồn tại” mà là tồn tại trong khiếp nhược đê hèn, tồn tại để phá hoại mục đích giáo dục GĐPT chứ không phải giữ gìn mục đích giáo dục GĐPT như Ông nói.
Ông viết tiếp : “Nếu không, họ bị cấm sinh hoạt, thậm chí bị loại trừ hoàn toàn ra khỏi sinh hoạt xã hội”.
Thưa Ông Như Thuyết
Mục đích thứ hai của GĐPT là góp phần cải tạo xã hội. Có những trường hợp bị loại trừ hoàn toàn ra khỏi sinh hoạt xã hội mà vẫn góp phần cải tạo xã hội một cách oanh liệt như trường hợp Trần Bình Trọng trong lịch sử Việt Nam ; khi sa vào tay giặc Ông khảng khái quát vào mặt quân thù : Ta thà làm quỉ nước Nam còn hơn làm vương đất Bắc. Ông chết, thân mạng của Ông cũng không còn chứ đừng nói chi môi trường hoạt động. Thế nhưng lời nói của Ông là tiếng trống trận thúc giục ba quân kiên cường bất khuất, góp phần chiến thắng Nguyên Mông giữ yên bờ cõi. Lời nói của Ông là một bài học lịch sử vĩ đại cho các thế hệ thanh niên Việt Nam dù Ông không còn hiện hữu.
Gia Đình Phật Tử Việt Nam vì trung nghĩa kiên cường mà phải chết, phải bị loại trừ ra khỏi sinh hoạt xã hội thì tấm gương ấy vẫn góp phần vào việc giáo dục nhân cách cho các thế hệ mai sau.
Còn nếu Gia Đình Phật Tử Việt Nam phải bất trung bất nghĩa để được sống, để được tồn tại trong sinh hoạt xã hội thì tấm gương bất trung bất nghĩa ấy sẽ làm bại hoại xã hội, phá hoại nhân cách của các thế hệ đàn em.
Cho nên GĐPT sống hay chết không phải là vấn đề quan trọng mà quan trọng là GĐPT góp phần xây dựng xã hội hay góp phần vào việc phá hoại xã hội hiện nay.
6. TỔ CHỨC GIA ĐÌNH PHẬT TỬ VIỆT NAM TRÊN THẾ GIỚI :
Thưa Ông Như Thuyết :
Cũng như Thích Viên Giáo, Ông khẳng định việc thành lập Gia Đình Phật Tử Việt Nam Trên Thế Giới là hợp Hiến bởi vì có sự Chứng Minh của Thượng Toạ Thích Viên Lý Tổng Thư Ký Văn Phòng II Viện Hoá Đạo cùng một số Giáo Phẩm thuộc GHPGVNTN Châu Âu và Hoa Kỳ Như Thượng Toạ Như Điển, Thượng Toạ Nguyên Siêu… Đồng thời Ông căn cứ vào Hai Bản Quyết Nghị do Phòng Thông Tin Phật Giáo Quốc Tế phổ biến để khẳng định rằng việc thành lập Gia Đình Phật Tử Việt Nam Trên Thế Giới là hợp Hiến
Xin Ông hãy đọc kỹ nhé :
1. Cả hai bản Quyết Nghị đều ghi rõ ràng : Toàn thể Đại Biểu của “Lễ Hội Gia Đình Phật Tử Việt Nam Trên Thế Giới” đồng thanh quyết nghị. Đúng không ?
Ông lại viết : Lễ Hội Gia Đình Phật Tử Việt Nam Trên Thế Giới được tổ chức dưới sự chứng minh của Thượng Toạ Thích Viên Lý… Đúng không ?
Vậy Ông có phân biệt được “Lễ Hội Gia Đình Phật Tử Việt Nam Thế Giới” và “Gia Đình Phật Tử Việt Nam Trên Thế Giới” nó khác nhau như thế nào không ?
Ông hãy nghe đây : Lễ Hội GĐPTVN Trên Thế Giới là một sinh hoạt Phật Sự nó giống như một buổi Du Ngoạn, một buổi Văn Nghệ hay một buổi Liên Hoan trong chương trình sinh hoạt của Gia Đình Phật Tử Việt Nam. Nó linh động để đáp ứng nhu cầu tu học của Đoàn Viên Gia Đình Phật Tử. Lễ Hội chỉ có tính nhất thời chứ không có tính bền vững.
Còn Gia Đình Phật Tử Việt Nam Trên Thế Giới là một Cơ cấu Tổ Chức, nó giống như một ban ngành của Giáo Hội cho nên nó phải tuân thủ Hiến Chương. Trong Hiến Chương không có Tổ Chức nầy cho nên nó hoàn toàn bất hợp Hiến.
Vì là cơ cấu tổ chức cho nên nó không có tính thời gian mà nó có tính vĩnh cửu tất nhiên chỉ là tương đối.
Nếu Ông chưa phân biệt được thì tôi xin giải thích thêm Lễ Hội GĐPTVN Trên Thế Giới giống như là một buổi tiệc đám cưới, một buổi lễ cầu an trong nhà Ông, xong việc ai về nhà nấy.
Còn GĐPTVN Trên Thế Giới nó giống như là trong nhà Ông xây thêm một căn phòng cho con cái ở. Căn phòng đó sẽ tồn tại mãi mãi cùng ngôi nhà. Ông phân biệt được sự khác nhau của 2 vấn đề chưa ?
2.Thượng Toạ Thích Viên Lý chứng minh Lễ Hội Gia Đình Phật Tử Việt Nam Trên Thế Giới chứ Thượng Toạ không hề chứng minh Đại hội thành lập Gia Đình Phật Tử Việt Nam Trên Thế Giới. Phòng Thông Tin Phật Giáo Quốc Tế phổ biến Quyết Nghị của Toàn Thể Đại Biểu tham dự Lễ Hội GĐPTVN Trên Thế Giới chứ không hề phổ biến một Quyết Nghị nào của Tổ Chức Gia Đình Phật Tử Việt Nam Trên Thế Giới cả.
Xin Ông Như Thuyết đừng đồng hoá hai sự việc nầy để lừa bịp mọi người.
Như Thuyết viết tiếp : “Xin hỏi ngài trong Hiến Chương của GHPGVNTN có chức Xử Lý Thường Vụ Hội Đồng Lưỡng Viện, có Văn phòng II Viện Hóa Đạo, có Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế, có Phát ngôn nhân Viện Hóa Đạo ?”
– Trước hết xin minh định với Như Thuyết rằng : không có cái chức nào gọi là “Xử Lý Thường Vụ Hội Đồng Lưỡng Viện” cả, Như Thuyết đừng ấm ớ để lừa thiên hạ. Hiện tại GHPGVNTN có chức “Xử lý Thường Vụ Viện Tăng Thống” do Hoà Thượng Viện Trưởng Viện Hoá Đạo kiêm nhiệm. Hoà Thượng Viện Trưởng chấp chưởng chức vụ nầy căn cứ theo Di Chúc của Đức Cố Đệ Tứ Tăng Thống GHPGVNTN.
– Điều 20 Chương thứ II của Hiến Chương GHPGVNTN : Văn Phòng Viện Hoá Đạo do Viện Trưởng chịu trách nhiệm và vị Tổng Thư Ký Văn Phòng Viện Hoá Đạo điều hành. Văn Phòng nầy sẽ tuỳ nhu cầu mà thiết lập các Ban hay Phòng.
– Điều 5 trong Nội quy Viện Hóa Đạo ấn định : “Viện trưởng Viện Hóa Đạo điều khiển và thi hành các quyết định của Ban Chỉ đạo, Hội đồng Viện Hóa Đạo. Viện trưởng Viện Hóa Đạo thay mặt Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất trên phương diện pháp lý liên quan đến sự hoạt động của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (…) Viện trưởng Viện Hóa Đạo bổ nhiệm tất cả nhân viên văn phòng Viện Hóa Đạo, tất cả các chức vụ quan trọng thuộc phạm vi các Tổng vụ, Viện trưởng Viện Đại học Phật giáo, Đại diện Miền, Tỉnh, Thị xã, Quận và các Đại diện tại ngoại quốc, sau khi được Ban Chỉ đạo chấp thuận”.
– Điều 8 trong Nội quy Viện Hóa Đạo quy định có 14 Phòng. Trong số 14 Phòng này có Phòng Báo chí và Phòng Phật tử Việt Nam Hải ngoại.
– Điều 15 trong Nội quy Viện Hóa Đạo quy định về Phóng Báo chí như sau : “Phòng báo chí do một Trưởng phòng điều khiển. Phòng này có nhiệm vụ :
– Thông tin đường lối, hoạt động của GHPGVNTN.
– Kiểm soát và đệ trình Viện trưởng các tin tức, báo chí trong và ngoài nước liên quan đến GHPGVNTN.
– Liên lạc với báo chí trong và ngoài nước.
– Kiểm soát các tờ báo chính thức hoặc bán chính thức của Giáo hội.
– Thừa ủy nhiệm Viện trưởng phát ngôn những tin tức cần thiết”.
– Căn cứ vào Điều 20 trong Hiến chương và các Điều 5, 8 và 15 trong Nội quy Viện Hóa Đạo, mà Văn Phòng II Viện Hoá Đạo, Phòng Thông Tin Phật Giáo Quốc Tế, Phát Ngôn Nhân Viện Hoá Đạo được thành lập với sự nhất trí của Chư Tôn Giáo Phẩm trong Ban Chỉ đạo Viện Hóa Đạo cho nên nó hoàn toàn hợp Hiến.
Như Thuyết hỏi :
“Vậy tất cả những chức vụ đó là do Chư Tôn Giáo Phẩm trong Hội Đồng Viện đồng ý tạo ra để làm Phật Sự tuỳ theo hoàn cảnh ?”
Vâng ! hoàn toàn đúng.Vì Chư Tôn Giáo phẩm trong Hội Đồng Viện Hóa Đạo và Ban Chỉ đạo Viện Hóa Đạo đồng ý có nghĩa rằng đây là quyết định tập thể của Giáo hội và nó thi hành đúng theo Hiến chương GHPGVNTN và Nội quy Viện Hóa Đạo.
Từ chỗ đó Như Thuyết suy ra rằng : “Hiến Chương có điều khoản nào không cho phép thành lập GĐPTVN Trên Thế Giới ? Nếu Chư Tôn Đức trong Hội Đồng Viện cũng đồng thuận lập ra để làm Phật Sự thì không vi phạm Hiến Chương”.
Điều biện bác của Như Thuyết lại hoàn toàn sai, mà còn phản Hiến chương và Nội quy Viện Hóa Đạo : Chư Tôn Đức trong Hội Đồng Viện không bao giờ làm cái việc trái Hiến Chương như vậy cả. Lý do :
– Tổ chức Gia Đình Phật Tử Việt Nam Trên Thế giới không thể căn cứ vào Điều 20 nầy, vì GĐPT không trực thuộc Văn phòng Viện Hóa Đạo mà trực thuộc Tổng Vụ Thanh Niên. Điều 19 Chương thứ Năm của Nội Qui GĐPTVN qui định rằng : Mọi sự thay đổi Nội Qui GĐPT phải do Đại Hội GĐPT Toàn Quốc quyết định và do Viện Hóa Đạo duyệt y. Việc thành lập Gia Đình Phật Tử Việt Nam trên Thế Giới là một sự tuỳ tiện thay đổi Nội Qui của những người cầm đầu GĐPT, không có một Đại Hội GĐPT nào quyết định, cho nên nó hoàn toàn vi phạm Nội Qui GĐPT.
Nhân đây tôi cũng xin nói với Như Thuyết 2 điều :
1/. Các Gia Đình Phật Tử tiếm danh luôn hô hào Nội Qui là kim chỉ nam, là khuôn vàng thước ngọc của GĐPT, xin hỏi Như Thuyết : “Gia Đình Phật Tử Việt Nam Trên Thế Giới” có nằm trong cái khuôn vàng thước ngọc ấy không ? Hoàn toàn không. Vậy thì việc thành lập “GĐPTVN Trên Thế Giới” hoàn toàn sai Nội Qui. Đúng không ? Cho nên họ nói là trung thành với Nội Qui nhưng họ làm thì đạp lên Nội Qui. Nói một đường làm một nẻo là hành động của kẻ dối trá. Như Thuyết biện minh cho kẻ dối trá thì Như Thuyết là thầy của họ rồi đó nghe.
2/. Các GHPGVNTN tiếm danh cũng vậy, khi nào cũng tuyên bố GH sinh hoạt theo tinh thần Hiến Chương GHPGVNTN, nhưng rõ ràng họ không biết cái tinh thần ấy là gì và nó nằm ở đâu ? Nhờ Như Thuyết nói lại với họ rằng tinh thần ấy nằm gọn trong Điều Thứ 5 Chương Thứ Ba của Hiến Chương GHPGVNTN : “Thành phần của GHPGVNTN gồm Tăng sĩ và Cư sĩ thuộc Bắc Tông và Nam Tông chấp thuận bản Hiến Chương nầy”.
Khi chấp nhận Bản Hiến Chương nầy, họ trở thành thành viên của GHPGVNTN. Họ cùng sinh hoạt, cùng tu học, gắn bó với nhau tạo nên một sức mạnh đoàn kết. Sức mạnh đoàn kết đó chính là tinh thần của GHPGVNTN.
Việc thành lập các Gíao hội tiếm danh, Thân Hữu Già Lam, Về Nguồn làm phân tán sức mạnh đoàn kết của Gíao hội. Chính họ là thủ phạm phá hoại tinh thần Hiến Chương GHPGVNTN, cho nên khi họ tuyên bố sinh hoạt theo tinh thần Hiến Chương rõ ràng họ đã lừa bịp quần chúng Phật Tử. Như Thuyết thấy ra sự thật đó chưa ?
7. KHIÊU KHÍCH PHÒNG THÔNG TIN PHẬT GIÁO QUỐC TẾ
Điều thứ nhất, Như Thuyết viết : “Ông Võ Văn Ái không muốn có bất cứ ai nhúng tay vào chuyện đại diện cho GHPGVNTN trong và ngoài nước để vận động và thông tin cho quốc tế”.
Thưa Ông ! Phòng Thông Tin Phật giáo Quốc tế là cơ quan hợp pháp, hợp hiến của Viện Hoá Đạo. Ông hãy đọc lại Điều 15 trong Nội quy Viện Hóa Đạo mà tôi dẫn trên đây về nhiệm vụ và vị trí của Phòng Báo Chí Viện Hóa Đạo để hiểu quy tắc làm việc của một Giáo hội lớn, chứ không thể lý luận hồ đồ của kẻ không rành chuyện. Thầy Tuệ Sỹ phát tán thông tin qua những người thân cận mà không qua Phòng Thông Tin Phật giáo Quốc tế là phá hoại nguyên tắc làm việc của Gíao hội, gây rối cho Giáo Hội. Không phải là Ông Ái muốn độc quyền, mà cái quyền ấy Viện Hoá Đạo đã giao cho Ông Ái thì Ông Ái phải tuân thủ, nếu không thì Ông Ái phải chịu hoàn toàn trách nhiệm trước Gíao hội, cho nên Ông Ái phản ứng là chuyện tất nhiên.Việc Ông Ái phản ứng là bảo vệ nguyên tắc làm việc, gìn giữ kỷ cương cho Gíao hội, xin Ông đừng tiểu nhân.
Điều thứ hai Như Thuyết viết : “Hiện nay 98% Tăng Ni và cư sĩ Phật Tử trong và ngoài nước, trong GHPGVNTN và ngoài GHPGVNTN đều không còn tin tưởng một chút nào nữa vào Ông Võ Văn Ái”.
Thưa Ông Như Thuyết : Ở một xứ sở Cộng sản ngày nay không hề có cơ quan thống kê và thăm dò dư luận, chẳng biết ông Như Thuyết đào đâu ra con số chắc nịch 98% Tăng Ni, Phật tử ? Một mình ông không đủ khả năng thăm dò, thống kê đâu, vì đây là một ngành hoạt động khoa học, nhưng nếu ông thuê cơ quan thăm dò nào, xin công bố để mọi người biết ông không dối gạt theo kiểu “khi thương trái ấu cũng tròn, khi ghét bồ hòn cũng méo” ? Thêm nữa, Thông Cáo Báo Chí vẫn nằm trong email của ông đấy chứ. Nếu không chấp nhận, không tin tưởng sao ông không xoá nó đi, mà ông đọc đi đọc lại, nghiền ngẫm từng câu từng chữ để tìm cách viết bài phản biện đó sao. Không lẽ Ông lại nằm ngoài 98% hạng người nầy sao ?
Ông nói tiếp : “Nhiều vị Giáo Phẩm trong Hội Đồng Viện Tăng Thống và Viện Hoá Đạo GHPGVNTN đã trực tiếp hay gián tiếp đặt vấn đề ông Võ Văn Ái với Hoà Thượng Viện Trưởng…”
Thưa Ông Giáo Phẩm đó là ai : Ông Trần Quang Thuận phải không ? Ông Bùi Ngọc Đường và Bạch Hoa Mai phải không ? Ông thử nhìn các ông Trần Quang Thuận, Bùi Ngọc Đường, Bạch Hoa Mai bây giờ ở đâu, có phải các ông ấy đang ở trong cái Giáo hội tiếm danh ở Hoa Kỳ hay không ? Mà mấy ông này đâu phải giáo phẩm ?!
Giáo Phẩm đó là ai, có phải Hoà Thượng Đức Chơn hay không ? Xin Ông hãy nhìn Hoà Thượng Đức Chơn đang nuôi dưỡng Gia Đình Phật tử của Huynh Trưởng Nguyễn Châu để chống phá lại GHPGVNTN hay không.
Vậy thì việc đề nghị của các vị Giáo Phẩm nầy không phải để thăng tiến Phòng Thông Tin Phật Giáo Quốc Tế mà nhằm loại trừ ÔngVõ Văn Ái để cho PTTPGQT tê liệt và dần dần tan rã. Rõ như ban ngày phải không Ông Như Thuyết.
8 . GIÁO HỘI PHẬT GIÁO VIỆT NAM THỐNG NHẤT NHÀ NƯỚC SẼ ĐƯỢC THÀNH LẬP
Như Thuyết viết : “Hoà Thượng nêu ra cái gọi là “GHPGVNTN nhà nước” trong Đạo Từ tại Chùa Giác Hoa để đánh phủ đầu”.
Thưa Ông Như Thuyết, trước khi đi vào vấn đề tôi xin xác nhận với ông rằng đây là một nguồn tin chưa kiểm chứng. Nhưng ca dao Việt Nam ta có câu : Nghe gió lao xao lo kêu nhau phòng bão.
Vì thế việc Hoà Thượng Viện Trưởng cảnh báo một Giáo Hội Thống Nhất Nhà Nước có thể sẽ ra đời là hoàn toàn có cơ sở như sau :
– Một là nhà nước cho rằng GHPGVNTN bất hợp pháp cho nên phải đăng ký mới được phép sinh hoạt. Điều nầy đã được Thượng Toạ Tuệ Sỹ đề nghị lên Hoà Thượng Viện Trưởng nhưng Hoà Thượng Viện Trưởng không chấp nhận. Sau đó Ông Đại Sứ Na Uy đã gợi ý nhưng Hoà Thượng Viện Trưởng đã giải thích rõ trong Đạo Từ là : GHPGVNTN đã có pháp lý rồi. Pháp lý ấy đã bị nhà nước tước đoạt thì nhà nước phải trả lại chứ Gíao hội không xin.
– Hai là kể từ khi Hoà Thượng Viện Trưởng không đồng ý đăng ký với nhà nước thì Thượng Toạ Tuệ Sỹ bắt đầu tỏ thái độ bất hợp tác bằng cách xin hoán chuyển chức vụ, không tham dự họp Hội Đồng Viện và kết cuộc là nghỉ hẳn.
– Gần đây nhất Thượng Toạ Tuệ Sỹ đã mời một số Tăng Ni họp tại Nha Trang với mục đích thành lập một Giáo Hội mới (tôi xin nhấn mạnh đây chỉ là nguồn tin nhưng là nguồn tin đáng tin cậy)
– Ba là cùng trong thời gian nầy Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Liên Châu của Hoà Thượng Minh Tâm được thành lập ở Hải Ngoại để điều hợp các GHPGVNTN tiếm danh Canada, Hoa Kỳ, Úc Đại Lợi và Châu Âu.
– Bốn là Hoà Thượng Tâm Châu sẽ về Việt Nam. Hoà Thượng xin về hay nhà nước mời về, chúng tôi không biết. Hoà Thượng về để đòi lại Việt Nam Quốc Tự hay về để nhà nước giao lại Việt Nam Quốc Tự chúng tôi cũng chưa hay, nhưng rõ ràng Việt Nam Quốc Tự đang được nhà nước để chờ.
Chúng ta thấy các tổ chức tiếm danh GHPGVNTN được thành lập là để chống phá lại GHPGVNTN, cho nên nguồn tin Giáo Hội Liên Châu của HT Thích Minh Tâm, Giáo Hội Mới của Thượng tọa Tuệ Sỹ và Giáo hội Phật giáo Việt Nam Trên Thế giới của Hoà Thượng Tâm Châu sẽ kết hợp lại với nhau và nhân danh khối đa số của GHPGVNTN để xin đăng ký với nhà nước là điều có thể xảy ra vì nhà nước đang mong muốn GHPGVNTN đăng ký. Nếu điều nầy thành hiện thực thì GHPGVNTN sẽ đối đầu với 2 vấn đề :
– Một là nhà nước không thể giải tán GHPGVNTN được cho nên nhà nước cho ra đời một GHPGVNTN thứ hai giống như Ấn Quang và Việt Nam Quốc Tự như trước đây, để 2 Giáo Hội xung đột nhau, nhà nước sẽ ở thế ngư ông đắc lợi.
– Hai là nhà nước chỉ chấp nhận Giáo Hội Phật giáo Việt Nam Thống Nhất Mới vì họ cho rằng đây là khối đa số và dùng pháp lý của Giáo Hội nầy để phủ nhận GHPGVNTN của chúng ta một cách công khai và hợp pháp.
Thưa Ông Như Thuyết ! Không phải Hoà Thượng Viện Trưởng phủ đầu mà Hoà Thượng cảnh báo cho Phật Tử biết nguy có thể xảy ra. Điều đó cũng giống như Trung Cọng chưa chính thức xâm lăng Việt Nam nhưng những biểu hiện Hoàng Sa, Trường Sa, Bô Xít Tây Nguyên là những nguy cơ mất nước mà những người có trách nhiệm phải cảnh báo cho toàn dân chuẩn bị tinh thần ứng phó.
9. GIẢI NOBEL HOÀ BÌNH KHÔNG THỂ LÀ MỘT MÓN QUÀ ĐỀN ƠN ĐÁP NGHĨA
Ông viết : “Để bênh vực cho Ông Võ Văn Ái nên Ngài đã lên tiếng trong Đạo Từ như vậy. Đối lại, Ông Võ Văn Ái để đền ơn đáp nghĩa Hoà Thượng nên đã tiếp tục vận động giải Nobel Hoà Bình cho Ngài…”
Trước hết, xin Như Thuyết hãy đọc lại Thông cáo báo chí của Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế ngày 03.10.2008 nhé :
Năm nay có 197 ứng viên được đề cử. Trong tâm cảnh con người Việt khổ đau, bị đàn áp, hiển nhiên ai chẳng mong cho một người Việt được lãnh giải để chữ Việt Nam thoát ly khỏi hai danh từ hắc ám của định mệnh, là Chiến tranh và Cộng sản. Tuy nhiên, dù được hay không, chúng tôi đã quá đỗi tự hào khi Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ được chọn trong số 3 người có hy vọng nhất. Trong dân số trái đất 6,7 tỉ người, có 197 người được thế giới chọn lọc đề cử làm ứng viên. Nay chỉ còn lại ba người chói danh mà cả thế giới hồi hộp nhìn về và trông đợi kết quả trong một tuần lễ tới. Trong ba người ấy có một người Việt Nam. Không kỳ diệu lắm sao !
(trích TCBC ngày 03.10.2008)
Thưa Như Thuyết, chắc Ông biết rõ giải Nobel Hoà Bình là một giải thưởng cao quí nhất hành tinh, vì thế người được đề nghị giải Nobel Hoà Bình cũng phải là con người cao quí nhất hành tinh, nó không thể là món quà đền ơn đáp nghĩa như Ông tưởng tượng vì nó không phải là gói trà hay hộp bánh, phải vậy không thưa Ông. Thực tế Hoà Thượng Viện Trưởng của chúng tôi chưa được giải Nobel Hoà Bình nhưng ngài đã là một trong 3 người xứng đáng nhất hành tinh để được chọn trao giải. Phòng Thông Tin Phật Giáo Quốc tế đã gọi sự kiện nầy là một điều kỳ diệu. Vì sao ông biết không :
– Trước hết, Hoà Thượng Viện Trưởng là tinh hoa của nhân loại vì Ngài đã vượt lên 6,7 tỷ người trên hành tinh để trở thành ứng viên giải Nobel Hoà Bình.
– Việc chọn ngài vào giải Nobel Hoà Bình tức là hội đồng Nobel đã công khai thừa nhận đạo đức, nhân cách của Ngài nhất là công cuộc đấu tranh vì nhân quyền, vì tự do, dân chủ cho dân tộc Việt Nam nói riêng và nhân loại nói chung của Ngài trong suốt cả cuộc đời tu hành của -Việc thừa nhận ấy đã mở ra cho dân tộc Việt Nam một sinh lộ trong bối cảnh hiện nay, đó là xác nhận con đường đấu tranh cho tự do, dân chủ của dân tộc Việt Nam hiện nay là một công cuộc đấu tranh chính nghĩa.
– Việc chấp nhận Hoà Thượng là một trong những ứng viên cao nhất có thể nhận được giải Nobel Hoà Bình trong năm 2008 là một cái tát vào mặt những thế lực vô minh độc tài toàn trị, những thế lực đã tìm mọi cách vu hãm, bôi nhọ, hạ nhục để phá hoại nhân cách của Ngài, triệt phá GHPGVNTN và thui chột tinh thần yêu chuộng tự do, dân chủ của nhân dân Việt Nam.
Bên cạnh đó, khi Ông viết : “Ông Võ Văn Ái để đền ơn đáp nghĩa Hoà Thượng cho nên đã tiếp tục vận động giải Nobel Hoà Bình cho Ngài trong năm 2009” Ông lại đàm tiếu một chuyện ngược đời nữa đấy.
Viết như vậy là chính Ông đã thừa nhận Ông Võ Văn Ái là một người có đầy đủ nhân cách, đầy đủ uy tín và phẩm chất của một nhà hoạt động cho nhân quyền, cho chính nghĩa tự do của nhân loại, thừa nhận công cuộc đấu tranh cho quyền sống con người nói chung và quyền sống cho người Việt Nam nói riêng mà Ông Võ Văn Ái đã lăn lộn suốt bao nhiêu năm qua nơi đất khách quê người. Nếu không đủ những yêú tố ấy thì Ông Vỏ Văn Ái nói ai tin. Làm sao mà các Nguyên Thủ Quốc Gia, các Nghị Sĩ, Dân Biểu và các Thành Viên Giải NoBel Hoà Bình nghe lời vận động của Ông Võ Văn Ái để đề cử Hoà Thượng Viện Trưởng làm ứng viên Giải Nobel Hoà Bình được nêu Ông Ái là một “thằng cha cò mồi chính trị” như các Ông rêu rao lên án.
Vậy Ông giải thích thế nào khi Ông viết : “Có thể nói hiện nay 98% Tăng, Ni và cư sĩ Phật tử trong và ngoài nước, trong GHPGVNTN và ngoài GHPGVNTN đều không còn một chút tin tưởng nào nữa đối với Ông Võ Văn Ái”.
Có phải chính Ông đã lộn ngược điều Ông viết không hở Như Thuyết ?
Nếu không tin những lời tôi nói, Như Thuyết cứ làm thử đi thì sẽ rõ : Như Thuyết thử đứng ra vận động đi, Như Thuyết đề nghị những người mà Như Thuyết tôn sùng vào giải Nobel Hoà Bình đi, xem thử Hội Đồng Giải Nobel có chấp thuận lời đề nghị của Như Thuyết và nhân vật do Như Thuyết đề cử không thì sẽ rõ.
10. AI HY SINH CHO AI ?
Ông viết : “Lệ thường của thế giới tự nhiên là nước từ nguồn chảy xuống, chứ không chảy ngược trở lên. Cha mẹ thương con cho nên hy sinh trước mà không bắt con mình phải hy sinh cho mình. Người mẹ thế gian còn có thể hy sinh cho con cái, không lẽ người xuất gia như Hoà Thượng Viện Trưởng lại không làm được ?”
Thưa Ông, thật là lâm ly. Với lý luận nầy ông tưởng sẽ làm cho thiên hạ mủi lòng vì Ông cho rằng thiên hạ đui điếc hết chăng ?
Xin Ông nghe đây :
– Cả Thế Giới đều biết cố Hòa thượng Thiện Minh, Cố Vấn Tối Cao của Viện Hoá Đạo bị tra tấn đến chết trong nhà tù Cọng Sản, đến nay GHPGVNTN đang đòi hỏi nhà nước phải công khai sự kiện. Thượng Toạ hy sinh vì ai thế ? Có phải vì Dân Tộc Việt Nam, vì Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN) và Gia Đình Phật tử Việt Nam (GĐPTVN) không Như Thuyết ?
– Cả Thế Giới đều biết Đại Lão Hoà Thượng Thích Huyền Quang Đệ Tứ Tăng Thống GHPGVNTN bị quản chế hết Hội Phước Quảng Ngãi đến Quang Phước Nghĩa Hành, lúc hấp hối vẫn còn bị quản thúc tại Bệnh Viện Qui Nhơn vì một lý do duy nhất là đòi hỏi nhân quyền và tự do cho 85 triệu dân Việt trong đó có Huynh Trưởng Gia Đình Phật Tử Việt Nam, đòi hỏi quyền sống cho GHPGVNTN trong đó có Gia Đình Phật Tử Việt Nam. Đại Lão Hoà Thượng chịu khổ nhục lao lý như vậy là hy sinh cho ai thế Như Thuyết ?
– Hoà Thượng Viện Trưởng Thích Quảng Độ đói khổ trong trại tù Nam Hà rồi đến Vũ Đoài thụ án lưu đày biệt xứ, rồi chịu thân phận quản thúc tại Thanh Minh Thiền Viện là vì ai ? Có phải vì dân tộc Việt Nam trong đó có anh chị em Huynh Trưởng và GHPGVNTN trong đó có GĐPTVN hay không Như Thuyết ?
Thưa Ông Như Thuyết đó có phải là hành động của người mẹ hy sinh vì con cái không ông ?
Ngược lại người con GĐPT đã hy sinh gì để bảo vệ mẹ mình ? Ông chứng minh tôi xem nào ? Ông nói ngược quá tài.
Vậy bây giờ Ông đòi hỏi cha mẹ phải hy sinh gì nữa đây. Không lẽ cha mẹ phải hy sinh bằng cách im lặng để cho nó phá nát GHPGVNTN chăng ? hay giao GHPGVNTN cho nó để nó đem dâng cho thế quyền ?
Xin Ông suy nghĩ kỹ trước khi nói.
Thưa Ông Như Thuyết.
Tôi nói trên tinh thần trách nhiệm, tôi không nói trên tinh thần bút chiến, bởi vì trong tôi thấm đẫm lời dạy của cha ông ta : “khôn ngoan đóng cửa dạy nhau” nhưng khốn nỗi ông với tôi không hề ở chung một nhà thì làm sao mà đóng cửa dạy nhau được cho nên tôi phải viết.
Sở dĩ tôi nói ông với tôi không ở chung một nhà nghĩa là ông không phải là thành viên của GHPGVNTN, ông là cán bộ đặc tình tôn giáo vì hành vi của ông là hành vi “ xúi giặc ” để lũng đoạn GHPGVNTN.
Là thành viên GHPGVNTN dù có những bất đồng với Lãnh Đạo Giáo Hội mà vẫn còn tấm lòng xây dựng thì chắc chắn họ sẽ hưởng ứng lời kêu gọi của Hoà Thượng Viện Trưởng Viện Hoá Đạo và Hoà Thượng Chánh Thư Ký Viện Tăng Thống, họ sẽ tìm đến quí Ngài để san sẻ nỗi lòng của mình bởi vì “Hội Đồng Lưỡng Viện sẵn sàng gặp bất cứ vị nào cần đối chất” như tôi đã công bố cách đây 3 tháng .
Do đó,
Viên Giáo thách thức, nhưng Viên Giáo không đến, chứng tỏ không có Viên Giáo nào hết.
Như Thuyết kêu oan, nhưng Như Thuyết không kêu trực tiếp mà kêu bằng truyền thông đại chúng, chứng tỏ Như Thuyết cũng vô hình.
Những bài viết công kích GHPGVNTN của Viên Giáo và Như Thuyết nếu tinh tế thì ta thấy ngay là nó giống như một cái khuôn được đúc ra từ một văn phòng, một cơ quan chuyên môn đánh phá GHPGVNTN.
Tôi khẳng định Như Thuyết là cán bộ đặc tình tôn giáo cũng vì thế. Xin Như Thuyết hoan hỷ, nếu như Thuyết thấy là những phân tích của tôi không thoả đáng, xin mời Ông hãy đến gặp Chư Tôn trong Hội Đồng Lưỡng Viện để phân bua. Tôi cũng sẽ chờ 3 tháng như chờ Thích Viên Giáo, sau 3 tháng mà Ông không đến thì chắc chắn Ông là ma cà rồng.
LÊ CÔNG CẦU
154 Phan Bội Châu-Huế
Kính Thưa Anh Chị Em Huynh Trưởng
Tôi chỉ có một tâm nguyện duy nhất là ai đã mặc áo Lam đeo Hoa Sen Trắng thì hãy tôn trọng 5 Điều Luật Của Gia Đình Phật Tử, trong đó điều luật Thứ Ba : “Phật tử trau dồi trí huệ, tôn trọng sự thật” là điều luật quan yếu trong giai đoạn hiện tại. Với điều luật nầy, ai không xem GHPGVNTN là cha mẹ của GĐPT là một sự dối trá, ai xem GHPGVNTN là cha mẹ thì hãy sống cho tròn chữ Hiếu.
Những điều tôi nói với Như Thuyết cũng nằm trong tâm nguyện ấy mà thôi, xin anh chị em hoan hỷ vì tôi vẫn không thể vượt ra ngoài ngôn từ thế gian mà thực hành ái ngữ với loại người nầy.
Hãy tin tưởng vào Giáo Hội của chúng ta,
– 34 năm Giáo Hội không hề thay đổi chí hướng, lập trường dân tộc, những khó khăn mà GH liên tục gánh chịu chỉ đến từ những vọng động của một số Chư Tăng và Phật Tử vì thấy “ Sóng cả mà ngã tay chèo ”.
– 34 năm qua, Hiến Chương GHPGVNTN không hề thay đổi, chứng tỏ đường hướng của Giáo Hội trước sau như một, không bị chi phối bởi một thế lực chính trị nào hết.
– 34 năm lãnh đạo, Giáo Hội được kế thừa trên nguyên tắc và hệ thống, chứng tỏ Giáo Hội không bị lũng đoạn bởi thế quyền.
– 34 năm, khuôn dấu của Giáo Hội vẫn được bảo vệ như một pháp khí thiêng liêng, chứng tỏ sự chính thống của Giáo Hội trong pháp lý của cộng đồng dân tộc.
Nay mai, một “Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Nhà Nước” ra đời hay một “Gia Đình Phật Tử Việt Nam Trên Thế Giới” được thừa nhận cũng không thể thay đổi được nền tảng của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất và Gia Đình Phật Tử Việt Nam cho dù được bao biện bởi hằng trăm Như Thuyết để lung lạc nhận thức và tấm lòng son sắc của đồng bào Phật Tử.
Mong Anh Chị Em cảnh giác.
PL 2552, Giác Minh, Ngày 01.3.Kỷ Sửu – 26.3.2009
Vụ trưởng Gia Đình Phật tử Vụ
Gia Đình Phật tử Việt Nam
NGUYÊN CHÁNH LÊ CÔNG CẦU
– VP Viện Hoá Đạo GHPGVNTN đồng thời kính xin VP chuyển trình :
– Hoà Thượng Viện Trưởng VHĐ/GHPGVNTN
– VP II Viện Hoá Đạo/GHPGVNTN
– Phòng Thông Tin Phật Giáo Quốc Tế (kính xin phổ biến)
– HT Chánh Thư Ký Viện Tăng Thống GHPGVNTN
– TT Tổng Vụ Trưởng TVTN/VHĐ/GHPGVNTN
– Chư Tôn Cố Vấn Giáo Hạnh GĐPT/VN
– Lưu./.