Home / Tài liệu / UBBVQLNVN : Lời phát biểu tại LHQ Genève của ông Võ Văn Ái

UBBVQLNVN : Lời phát biểu tại LHQ Genève của ông Võ Văn Ái

Download PDF
  

Thưa quý ngài Chuyên gia,

Chân thành cám ơn quý ngài cho tôi cơ hội nói lên sự quan tâm của tôi trước những vi phạm nghiêm trọng quyền phụ nữ tại Việt Nam ngày nay.

Điều quan tâm chính yếu của tôi, là đã 30 năm hơn, từ năm 1982 Việt Nam tham gia ký kết Công Ước Xóa bỏ mọi Hình thức Phân biệt đối xử với Phụ nữ (tức CEDAW (đọc là Xi-đo), thế mà đa số phụ nữ Việt Nam vẫn mù mịt về các quyền tự do và quyền phụ nữ. Là quốc gia thành viên Uỷ ban CEDAW, Việt Nam có nghĩa vụ phổ biến rộng rãi bản Công ước cùng những khuyến cáo của Uỷ ban. Điều này chưa bao giờ được thực hiện. Kết quả đưa tới là những phụ nữ bị ức chế vì sự lạm quyền không dám khởi tố, và Công Ước CEDAW chẳng bao giờ được dẫn chứng trước các toà án. Đặc biệt những phụ nữ chịu thiệt thòi thuộc dân tộc ít người, là khối người nghèo nhất và bị xúc phạm thường xuyên, vì bản Công ước không được dịch ra các thứ tiếng của dân tộc ít người. Như Việt Nam đã xác nhận qua bản phúc trình, ngay cả khái niệm xoá bỏ “phân biệt đối xử với phụ nữ” cũng không tồn tại trong thực tế Việt Nam.

Trái lại, những phụ nữ nào dám nói lên sự đòi hỏi các quyền hay bảo vệ quyền ấy cho kẻ khác, sẽ bị sách nhiễu, đánh đập và bắt giam. Công an bạo hành với phụ nữ hoạt động gia tăng một cách đáng lo ngại. Một người nữ đoạt giải nhân quyền, là bà Nguyễn Ngọc Như Quỳnh (biệt danh Mẹ Nấm), cùng những phụ nữ khác như Trần Thị Nga và Nguyễn Hoàng Vi đã bị công an chìm mặc thường phục bạo hành tấn công, chỉ vì họ phát tán các tài liệu nhân quyền hay biểu tỏ bằng những hành vi ôn hoà ; dân oan Hồ Thị Bích Khương và blogger Tạ Phong Tần phải lãnh án tù từ 5 đến 10 năm vì hoạt động bảo vệ quyền phụ nữ. Họ bị kết án dưới điều luật 88 mơ hồ trong bộ Luật Hình sự Việt Nam về “tuyên truyền chống phá Nhà nước”, là điều bị các thủ tục đặc biệt LHQ và cộng đồng quốc tế tố cáo thường xuyên. Nói tóm, nhà cầm quyền Việt Nam tạo ra một không khí sợ hãi nhằm ngăn chặn các hoạt động của người phụ nữ.

Mặc dù có sự gia tăng luật pháp được Việt Nam thông qua, nhưng các vấn nạn vẫn tồn tại y nguyên, kể cả sự bạo hành, bất bình đẳng xã hội, bệnh HIV/AIDS gia tăng trong giới phụ nữ, vi phạm quyền giới tính và quyền sinh nở. Nhưng nhà cầm quyền hoặc làm ngơ hoặc không trừng phạt thích đáng , khiến người phụ nữ không dám tố cáo, tưởng rằng các hình thức phân biệt đối xử như một vấn đề xã hội phải chấp nhận.

Đường dây bán dâm tại Việt Nam thường được các viên chức Đảng, Công an hay Quân đội bao che, nên chẳng bao giờ bị truy tố trước pháp luật. Giới bán dâm và phụ nữ nhiễm HIV/AIDS bị xếp hạng như “tệ nạn xã hội” và bị chế độ bêu xấu. Nguyên nhân người phụ nữ bị trừng phạt đến từ sự lạm quyền của giới cầm quyền và việc cưỡng chiếm đất đai, đặc biệt ở vùng nông thôn. Thêm vào đó, tác động tiêu cực của công trình “đổi mới” kinh tế ảnh hưởng giới phụ nữ, họ bị bóc lột với những điều kiện lao động tồi tệ, thiếu chăm sóc y tế và giáo dục, và những hình thức phân biệt đối xử khác.

Thưa quý ngài Chuyên gia,

Do cấu trúc chính trị độc đảng, với sự thiếu minh bạch và các tự do chính trị, cùng với sự kiểm soát toàn bộ của Đảng Cộng sản Việt Nam, việc thi hành Công ước CEDAW tại Việt Nam bị ngăn chặn nghiêm trọng. Không hề có các xã hội dân sự thực thụ và độc lập cho giới phụ nữ tại Việt Nam, không có các công đoàn tự do, không có tự do báo chí, không có nền tư pháp độc lập, cũng không có bất cứ cơ cấu nào khác ngoài đảng Cộng sản, để qua đó, người phụ nữ có thể biểu tỏ nỗi bất bình của họ để tìm phương sửa chữa.

Tôi xin kêu gọi Ủy ban LHQ Xóa bỏ mọi Hình thức Phân biệt đối xử với Phụ nữ thúc đẩy Việt Nam :

– Thứ nhất, Trả tự do cho tất cả những phụ nữ bị giam cầm vì biểu tỏ các Quyền Con Người của họ và chấm dứt ngay các sách nhiễu, bạo hành ;

– Thứ hai, Xét lại các điều luật mơ hồ trong bộ Luật Hình sự thường sử dụng để bắt giam giới phụ nữ biểu tỏ nhân quyền và tố cáo các vi phạm với những quyền nêu ra trong Công ước CEDAW ;

– Thứ ba, Nghiên cứu tức khắc những tác động tiêu cực của chính sách “đổi mới” đối với người phụ nữ trên các lỉnh vực y tế, giáo dục, cũng như kinh tế, xã hội và lĩnh vực chính trị ; và

– Thứ tư, Thông qua bằng sắc luật cho phép thiết lập các tổ chức phụ nữ độc lập để bảo vệ quyền phụ nữ. Các tổ chức quần chúng do Đảng Cộng sản kiểm soát, như Liên hiệp Phụ nữ, không thể được xem như là tổ chức đại diện duy nhất của người phụ nữ trong xã hội Việt Nam.

Xin cám ơn sự lắng nghe của quý Ngài.

Check Also

Bản Hiến chương GHPGVNTN tu chỉnh lần cuối ngày 4 tháng 12 năm 2015

  HIẾN CHƯƠNG GIÁO HỘI PHẬT GIÁO VIỆT NAM THỐNG NHẤT Bản tu chỉnh thông …

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *