PARIS, ngày 22.8.2007 (PTTPGQT) – Viện Hóa Đạo vừa gửi đến Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế Thông Bạch Vu Lan của Hòa thượng Thích Quảng Độ, Viện trưởng Viện Hóa Đạo, Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất, để phổ biến.
Đại lễ Vu Lan, còn gọi Mùa Báo Hiếu, rơi vào ngày Rằm tháng Bảy âm lịch, dương lịch năm nay là ngày 27.8.2007. Từ nhiều đời còn gọi là ngày Rằm Xá tội Vong nhân. Xuất phát từ kinh Vu Lan bồn tiếng Phạn gọi là Ullambana, Tàu dịch âm là “Ô lam bà noa” có nghĩa là cứu nạn khổ hình treo ngược. Vu Lan là Việt hóa chữ “Ô lam” của Tàu và bồn đến từ “bà noa” có nghĩa là chậu đựng các thức ăn cúng dường chư Tăng xuất hạ sau mùa An cư.
Vu Lan bồn là pháp hội cứu khổ mà chư Tăng chủ trì để cầu siêu độ cho ông bà cha mẹ đã khuất và cầu phúc cho ông bà cha mẹ còn sống.
Kinh Vu Lan bồn do ngài Trúc Pháp Hộ (Dharmaraksa) dịch từ chữ Phạn sang Hán văn vào thời Tây Tấn (thế kỷ III Tây lịch). Kinh truyền tụng ở các nước Á châu và một hai thế kỷ sau mở ra truyền thống Báo hiếu cha mẹ và Xá tội vong nhân vào ngày Rằm tháng bảy âm lịch.
Mục Kiền Liên là đệ tử của đức Phật, khi đắc đạo liền nhớ tới công ơn cha mẹ. Ngó xuống địa ngục thấy mẹ đang bị khổ hình treo ngược, quá thương cảm ngài đem cơm dâng mẹ. Nhưng cơm vừa đến miệng hóa thành lửa không ăn được. Mục Kiền Liên đến thỉnh cầu Phật. Phật giảng kinh Vu Lan Bồn, khuyên vào ngày Rằm tháng Bảy nhân dịp chư Tăng vừa kết hạ xong, làm cơm chay cúng dường Tăng chúng, nhờ Tăng chúng chú nguyện, thí thực giải cứu mẹ. Nhờ vậy mẹ ngài Mục Kiền Liên được cứu. Tại các nước theo Phật giáo Bắc tông mỗi năm đều cử hành lễ Vu Lan như mùa Báo hiếu cho cha mẹ nhiều đời, nhiều kiếp.
Sau đây là toàn văn Thông bạch Vu Lan năm nay của Hòa thượng Thích Quảng Độ :
VIỆN HÓA ÐẠO
Thanh Minh Thiền Viện, 90 Trần Huy Liệu, P. 15, Quận Phú Nhuận TP Hồ Chí Minh
Phật lịch 2551 |
Số : 07/VHÐ/TB/VT
|
Kính gửi Chư Tôn đức Giáo phẩm Hòa Thượng, Thượng Tọa, Đại Đức Tăng Ni
và toàn thể Phật tử trong và ngoài nước
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Thưa chư liệt vị,
Giải trừ cái khổ bị treo ngược vừa là ý nghĩa thâm diệu của Vu Lan nhưng cũng vừa là sứ mệnh thiêng liêng trọng đại của hàng đệ tử đức Như Lai.
Mùa Vu Lan là mùa báo hiếu. Báo hiếu chỉ có ý nghĩa đích thực khi đại nguyện cứu khổ độ sanh được thể hiện trọn vẹn, bởi thế, ở đâu có khổ đau, ở đó cần đến năng lực từ bi cứu độ.
Giữa bối cảnh đầy khổ đau phiền lụy hiện nay, mỗi chúng ta hãy gắng là Bồ Tát Địa Tạng, không ngại có mặt ngay tại ngục tối A tỳ. Với hạnh nguyện lớn lao như thế, chúng ta mới thắp sáng tinh thần cứu độ, mới thắng lướt mọi sự áp chế và mới đáp ứng nhu cầu tâm linh của mọi giới quần chúng.
Thế giới mỗi ngày một tiến bộ nhưng Giáo Hội chúng ta thì luôn gặp bao hiểm luân, chướng nạn ; tuy nhiên, trong sứ mệnh độ sanh cao cả, người Phật tử luôn ý thức rằng, không có bất cứ thế lực nào có thể triệt hạ được ước vọng thể hiện chân lý của toàn thể Phật Giáo đồ trong và ngoài nước. Cái gì thuộc về chân lý thì hằng vĩnh bất biến, và đã là chân lý thì dù chỉ có một, chân lý vẫn cứ là chân lý, vì chân lý không tính bằng con số.
Chúng ta đang trực diện với vô vàn khó khăn, nhưng vấn đề ở đây không phải là khó hay dễ, vấn đề đặt ra ở đây là, ý lực của chúng ta có kiên vững, hạnh nguyện của chúng ta có sâu dày và quyết tâm của chúng ta có đủ mạnh để hàng phục mọi chướng duyên nghịch cảnh ?
Mùa Vu Lan cũng là mùa siêu độ, ý nghĩa siêu độ ở đây không là ý nghĩa tiêu cực của một tâm thức kiến chấp hạn hẹp. Với dụng lực của bồ đề tâm, không luận là thân hay sơ, cũng không phân biệt là địa phương này hay quốc gia nọ, mà pháp giới tứ sanh, lục đạo, thập loại cô hồn, nguyện cho tất cả, trượng thừa tịnh lực, siêu sanh lạc quốc.
Hiếu đạo là Phật đạo, hiếu tâm là Phật tâm, hiếu hạnh là Phật hạnh, thế nhưng chỉ bạt độ oan hồn uổng tử, nhưng không phát tâm cứu hộ người sống lâm cảnh đọa đày, đó cũng chưa phải là hiếu đạo, cũng chưa phải là hạnh nguyện xuất trần.
Bài học hiếu để sống thực mà ta có thể truyền đạt đó là, tích cực dấn thân, dấn thân chứ không là vong thân, chỉ có dấn thân theo lý tưởng của Bồ Tát đạo, chúng ta mới thật sự cứu mình, giúp người. Mặt khác, nếu vì lợi dưỡng, đánh mất bồ đề tâm, thì dù làm bất cứ điều gì ngay cả những việc mà mình cho là thiện cũng chỉ là công cụ của thế quyền, tiếp tay tục hóa Phật giáo, làm phân rã hàng ngũ Tăng già, đây là bài học bất hiếu với Phật, với Tổ, với các bậc tiền bối hữu công.
Xin đừng ai trong chúng ta quên rằng, nếu không có quá khứ thì chẳng có cái gọi được là tương lai, chính thế, hướng đến tương lai, nhưng cũng đừng quên quá khứ, nhất là quá khứ đa sanh phụ mẫu, đặc biệt một quá khứ mà ở đó bao nhiêu công đức đã được huân tu, bao nhiêu thành tựu đã là chiếc nôi bảo lưu bản sắc đặc thù của quốc gia dân tộc.
Nhân mùa Vu Lan Báo Hiếu, thay mặt Hội Đồng Lưỡng Viện, tôi khuyến thỉnh chư vị nỗ lực hơn nữa trong sự nghiệp hoằng truyền chánh pháp, hết lòng gìn giữ tổ ấn tôn phong, sách tấn hàng hậu học bước theo dấu chân của chư lịch đại Tổ sư, kiên vững trước mọi nguy khốn, bảo vệ năng lực hòa hợp thanh tịnh, một lòng vì đạo, vì sự khổ đau của tất cả muôn loài để mãi là ngọn hải đăng giữa đêm dài lịch sử.
Bằng tất cả lòng tri ân và báo ân sâu xa lên đức Phật, tôi nhất tâm cầu nguyện nền văn minh từ bi luôn tăng triển, chánh pháp trường tồn, thế giới nhân loại chung sống hòa bình, dân tộc tự do, bình đẳng và quyền con người mãi được tôn trọng.
Nam Mô Đại Hiếu Mục Kiên Liên Tôn Giả.
Sài Gòn, ngày 01 tháng 8 năm 2007
Viện Trưởng Viện Hóa Đạo
ấn ký
Sa Môn Thích Quảng Độ