Thời gian qua, một số người cầm đầu nhóm Giao Ðiểm, hoạt động tại bang California, Hoa Kỳ, lợi dụng danh nghĩa Phật giáo, toa rập với nhà cầm quyền Hà Nội trong công tác vu khống, mạ lỵ hàng Cao tăng Giáo phẩm thuộc Hội đồng Lưỡng Viện Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất. Nhiều vị nhân sĩ, trí thức Phật giáo trong và ngoài nước đã viết bài cảnh báo về hiểm họa sư tử trùng do nhóm Giao Ðiểm gieo rắc nhằm gây hoang mang và ly gián Cộng đồng Phật giáo nói riêng và Cộng đồng Dân tộc nói chung.
Vừa qua, 107 Tăng sinh Thừa thiên – Huế lên tiếng nhận định những quan điểm phi Phật pháp của giới có chức vị trong Giáo hội Phật giáo Việt Nam (Giáo hội Nhà nước) đang phụ họa với nhà đương quyền Cộng sản đánh phá Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất và hai Nghị quyết của Hạ viện Hoa Kỳ và Quốc hội Âu châu thông qua vào hạ tuần tháng 11.2003 (xem Thông cáo báo chí phát hành ngày 3.12.2003). Nay đến lượt Thượng tọa Thích Phước Viên lên tiếng về nhóm Giao Ðiểm, là bàn tay nối dài của Nhà nước Cộng sản trong chủ trương tiêu diệt Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất. Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế xin đăng tải dưới đây nguyên văn bài của Thượng tọa Phước Viên viết từ chùa Châu Lâm ở Huế, vào thời điểm nguy khốn nhất của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất. Thượng tọa là Tổng vụ trưởng Tổng vụ Giáo dục, Viện Hóa Ðạo (Văn phòng I ở Việt Nam).
VÀI LỜI VỀ NHÓM GIAO ÐIỂM
Nếu tôi không nhầm thì, trong suốt cả một chuỗi thời gian dài của quá khứ và cho đến tận nay, nhóm Giao Ðiểm có nhiều bài, nhiều tác phẩm nghiên cứu, nhận định, lên án Công Giáo, đặc biệt đối với Việt Nam ; phê phán gắt gao Cộng đồng người Việt tỵ nạn ; buộc tội các Tu sỹ thuộc Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất đã và đang lên tiếng đòi được tự do tôn giáo.
Qua số lượng cũng như nội dung của những tác phẩm, những bài viết đối với từng chủ đề mà tôi đã được đọc, khó lòng khiến người ta hiểu khác, rằng, Giao Ðiểm nếu không là cánh tay nối dài thì cũng là thân thiện với Nhà Nước Cộng Sản Việt Nam ; mặc dù, nhiều người cũng đã từng nghe nói Giao Ðiểm là một nhóm Trí thức Phật Giáo ; mặc dù trong bài viết “Lời tuyên bố chấm dứt… ” có dành một đoạn dài nhằm minh xác vị trí của mình là “công dân mới”….
Từ nhận định đó đưa đến một hệ quả là, đối với Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất, một Gíao hội bị Nhà Nước Cộng Sản Việt Nam đang đặt ra ngoài vòng pháp luật, chụp mũ, trấn áp, v.v… , hẳn nhiên, Giao Ðiểm không hề có một chủ trương nào khác. Cũng chỉ toàn là lên án và quy kết chụp mũ. Như đã thấy trong các bài viết ; đặc biệt là trong biến cố vừa qua tại Tu viện Nguyên Thiều. Trong đó,
Trần chung Ngọc đã trích dẫn một vài đoạn kinh luật của một vài vị Tu Sỹ dịch hoặc giảng đâu đó nhằm bác bỏ tư cách Tăng sỹ, cũng như để chỉ giáo cho quý Ôn quý Thầy trong Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất, như Hòa thượng Huyền Quang, Hòa thượng Quảng Ðộ, Thượng tọa Tuệ Sỹ,v.v…. Trần chung Ngọc đả kích gắt gao Cộng đồng người Việt tỵ nạn, cho rằng hầu hết là bát nháo, là theo gót ngoại bang ; có lẽ chỉ có Trần chung Ngọc và bạn bè của ông mới là những người yêu thương nòi giống, mới làm những công việc đem lại lợi ích cho đồng bào, cho xứ sở. Trần Chung Ngọc còn cho rằng 413 Dân biểu Hạ viện Hoa Kỳ và 624 Dân biểu Nghị viện Châu Âu là “…một vài chính khách quê mùa quốc tế, vì thiếu trí tuệ hay vì chính trị thời thượng, hay một vài dân biểu Mỹ kiếm phiếu của người Việt di cư ở Cali cũng lên tiếng phụ họa ….”.
Còn việc, Ông (Trần Chung Ngọc) cho rằng quý Hòa Thượng, Thượng Tọa trong Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất thiếu thông tin, thiếu thực tế ; bị người khác dựt dây sai sử ; nhưng thật ra, chính ông là người thiếu thông tin, thiếu thực tế và bị người khác sai sử. Về thiếu thông tin thì như ông đã nhìn nhận trong bài viết. Về thiếu thực tế thì tôi xin thưa rằng, mời ông về Huế, chúng tôi sẽ kể cho ông nghe, chỉ cho ông thấy ; đồng thời mời ông đến hỏi các Thầy trong Ban Trị Sự của Giáo hội Phật giáo Việt Nam tại Thừa Thiên về các sinh hoạt Phật sự để thấy rõ tự do tôn giáo là thế nào. Ông có biết không, chúng tôi đã nhiều lần bàn với quý Thầy trong Ban Trị sự, thậm chí có cả thư đề nghị triệu tập họp công khai để bàn về Phật sự nhưng đều không có kết quả. Ông biết vì sao không thưa ông ? Ông có biết Hòa Thượng Huyền Quang, tù tội suốt 21 năm, tuổi hơn tám mươi mà vẫn đã chịu khó lê thân ra Hà Nội gặp ngài Thanh Tứ ; vào T.P Hồ chí Minh gặp ngài Trí Tịnh và cả các vị nhỏ về cả tuổi đời tuổi đạo để thăm, để bàn việc Phật sự mà người ta đáp lại cách nào không ông ?! Ðúng là ông thiếu thực tế. Và đã thiếu thông tin, thiếu thực tế mà cứ lên tiếng thì có thể hiểu mà không sợ nhầm lẫn rằng đã được chỉ đạo hoặc đã bị ai đó dựt dây.
Thế rồi, sau hai tuần mở diễn đàn cho mọi người tha hồ đối thoại về Nghị quyết HR 427 về Sự việc tại Nguyên Thiều và Bạch Thư, bây giờ Giao Ðiểm tuyên bố là “chấm dứt sự đối thoại…”. nhưng vẫn có thêm mấy trang đính kèm của ông Nguyễn văn Hóa, người phụ trách mạng Giao Ðiểm.
Lời lẽ trong bài viết của ông Hóa có thể nói có vẻ rất chân thành, rất dễ thương, rất tình cảm; tuy vậy tôi không thể không suy nghĩ rằng, tại sao ? Và theo đó, tôi cũng có những luận giải như sau :
1. Có thể có lệnh phải ngừng lại vì càng nói nhiều càng thấy bất lợi ; nếu Giao Ðiểm là cánh tay nối dài.
2. Tạm thời ngừng lại vì có nhiều điều bất lợi trên các mặt bởi những bài viết ròng rả một giọng “chính sách chủ trương” ; hoặc phảng phất thấy rằng gió có thể xoay chiều đổi hướng ; nếu Giao Ðiểm chỉ là nhóm thân thiện.
3. Tôi khó lòng nhận ra, Giao Ðiểm là nhóm Phật tử trí thức. Bởi lẽ, nếu là Phật tử tất không thể có những lối nói năng hành xử như thế đối với tu sỹ, cho dù tu sỹ nào đó có những lỗi lầm, sai trái. Không lý ông Ngọc với tư cách là một Phật tử lại lập luận rằng, ai sai, tôi đều vạch tội. Nếu thế, giả dụ thân sinh của ông Ngọc có sai lầm e rằng ông cũng không tha!
Tôi cũng xin thưa, Hòa Thượng Quảng Ðộ dạy chúng tôi rằng, công việc của chúng ta là giáo dục, hoằng pháp, từ thiện xã hội.
Tất nhiên chúng tôi làm theo tinh thần của đạo Phật mà cụ thể là, trước mắt cần có một Giáo hội không nằm trong Mặt trận, không đặt dưới sự chỉ đạo trực tiếp của Ban tôn giáo ; không tham dự các sinh hoạt chính trị ở các Ủy ban Nhân dân hay ở Quốc hội ; không tham dự các cuộc họp bàn về kế hoạch sinh đẻ; không thể nhận lệnh của cán bộ trong việc tổ chức Giới đàn, cho ai thọ giới, không cho ai thọ giới.
Chúng tôi chỉ muốn như thế thôi mà đã không được ; không những không được mà còn phải gánh chịu vô vàn gian nan khổ cực ; nào có dám muốn gì thêm.
Cuối cùng, dù sao, nhóm Giao Ðiểm cũng đã đổi giọng, hòa dịu, không nói vung vít, vô tội vạ nữa, do đó theo tôi, với tư cách tu sỹ, không ai lại cố chấp ; chúng tôi rất hoan hỷ cảm thông.
Chỉ mong rằng, dù là ai, cũng hãy cố gắng xây dựng hạnh phúc yên vui của mình giữa mọi người ; nói cách khác, là phải chấp nhận sự có mặt của người khác với những cá tính của họ ; đừng cho rằng, không theo ta là chống ta ; không bạn là thù. Nếu không như thế thì chúng ta mãi mãi nô lệ cho những thiên kiến của mình, cho những bản năng thấp kém của mình ; dân tộc Việt nam vẫn phải tiếp tục nhận chịu nghèo nàn lạc hậu ; và hệ quả sẽ là nô dịch cho thiên hạ.
Trên đây chỉ là vài lời nhân đọc bài “Lời tuyên bố chấm dứt đối thoại …” của Nguyễn văn Hóa mà thôi.
Châu Lâm Huế, Ngày 27/12/2003
Tỳ kheo Thích Phước Viên