Thích Viên Định
Vừa qua, Công an Sài gòn đã mời tôi đến trụ sở làm việc, hạch xách việc tôi đọc bản Thông Điệp Phật Đản 2553 của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất (GHPGVNTN) trong Lễ Phật Đản tại chùa Giác Hoa. Công an cho rằng, trong bản Thông Điệp đó có lồng vào một đoạn “Lời Kêu Gọi Bất Tuân Dân Sự Bảo vệ Tổ Quốc” của Đại Lão Hòa thượng Thích Quảng Độ, Xử Lý Viện Tăng Thống kiêm Viện trưởng Viện Hóa Đạo, GHPGVNTN, mà nội dung “Lời kêu Gọi” có tính cách chính trị, Thông Bạch Phật Đản không được dính vào chuyện thời sự đất nước…
Nghe Công an nói rằng – Lời Kêu Gọi có tính cách chính trị. Tôi rất bất ngờ, nên hỏi lại : – Tại sao các anh cho rằng Lời kêu Gọi Bất Tuân Dân Sự, Bảo Vệ Tổ Quốc của GHPGVNTN là chính trị ? Trung cộng sợ mất miếng mồi, nên nói xấu, xuyên tạc Lời Kêu Gọi của GHPGVNTN đã đành, chứ các anh là người Việt nam mà cũng nói như vậy à ? Theo ý tôi, việc lập đảng phái, tranh cử, giành chính quyền, điều hành đất nước, mới là làm chính trị, còn việc biểu tình, chống xâm lăng, bảo vệ đất nước của người dân, sao các anh lại cho là làm chính trị ? Đất nước đã bị Trung cộng bành trướng, xâm chiếm biên giới phía Bắc và các hải đảo Trường sa, Hoàng sa ở biển Đông, nay lại bày chuyện khai thác bau-xít, âm mưu chiếm cứ Tây nguyên của Việt nam, các anh không thấy hay sao ? Vừa qua, tôi nói tiếp : – Các tướng lãnh, các nhà trí thức cũng đã lên tiếng phản đối việc Nhà cầm quyền Việt Nam cho Trung cộng vào Tây nguyên khai thác bau-xít, gây ra nhiều nguy hại về môi trường, văn hóa, xã hội, không có lợi về kinh tế, và nhất là rất nguy hiểm cho quốc phòng. – Các Dân biểu họp Quốc Hội cũng cho rằng, nhà nước “lách luật” để khỏi phải hỏi ý kiến Quốc Hội, trong việc cho Trung cộng khai thác bau-xít ở Tây nguyên. – Các anh không thấy hay sao ? Công an trả lời rằng : – Trung cộng chiếm Hoàng sa, Trường sa thì có, chứ Tây nguyên thì chưa, nhưng Trường sa thì Việt nam vẫn còn giữ một số… vài ba hòn đảo, còn việc khai thác Bau-xit là chính sách của Đảng và Nhà nước, tôn giáo không nên dính vào việc này…
Tôi giải thích cho họ biết rằng, Phật giáo Việt nam có truyền thống từ hai nghìn năm nay, lúc nào cũng gắn liền với vận mạng thịnh suy của dân tộc. Phật giáo Việt nam tuy không ra tranh giành quyền lực thế gian, nhưng không vì vậy mà chỉ lo tu hành cho riêng cá nhân mình, chỉ lo cho đạo giáo mình, mà bỏ mặc, không lo lắng đến sự tồn vong của dân tộc, đến sự đau khổ của dân sinh. Trái lại, Phật giáo luôn sát cánh cùng dân tộc trong việc dựng nước và giữ nước, cùng gánh vác, trang trải mọi sự thịnh suy, thăng trầm với dân tộc.
Trong Thư Chúc Xuân Ất Dậu, năm 2005, gửi đến quí vị nhân sĩ, trí thức, văn nghệ sĩ và đồng bào, Đại Lão Hòa thượng Thích Quảng Độ đã minh định : “Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất và trong cương vị Tăng sĩ, chúng tôi không làm chính trị, không tham gia chính trị. Nhưng chúng tôi phải có thái độ chính trị. Thái độ này thể hiện giáo lý nền tảng của đạo Phật, là cứu chúng sinh ra khỏi mọi nạn ách, khổ đau để tạo điều kiện giác ngộ. Hẳn nhiên thái độ ấy tùy thuộc các chính sách của Nhà nước có phục vụ quảng đại quần chúng nhân dân hay không”. Hòa thượng nhấn mạnh thêm : “Tuy không làm chính trị, nhưng Giáo hội ủng hộ mọi nỗ lực chính trị nhằm bảo vệ đất nước, bảo vệ truyền thống văn minh nòi giống, âu lo cho mỗi con người được sống đời no ấm, tự do, được hưởng trọn các quyền ghi trong Công ước quốc tế về Các quyền Dân sự và Chính trị mà Việt Nam tham gia ký kết tại LHQ từ năm 1982”. Trái lại, giới “nam nữ Cư sĩ Phật tử tại gia sống giữa xã hội có toàn quyền tham gia và đóng góp trên mọi lĩnh vực của đời sống như kinh tế, văn hóa, xã hội, khoa học, kỹ thuật, chính trị, v.v… với tinh thần lợi tha bình đẳng”.
Gần đây, cá nhân tôi, cũng như nhiều Ban Đại Diện GHPGVNTN các tỉnh, thành trong toàn quốc, đã phúc trình về, cho thấy rằng, công an thường đem các tội “chính trị”, “phản động”, “nói xấu, tuyên truyền chống xã hội chủ nghĩa” để gán ghép, đe dọa các thành viên, các Phật tử, tín đồ thuộc Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất. Các đảng phái, các nhân sĩ, trí thức, văn nghệ sĩ, sinh viên học sinh, những người biểu tình chống Trung cộng xâm lăng, những người vận động cho Tự do, Dân chủ, Nhân quyền cho Việt Nam cũng thường bị kết các bản án như vậy.
Ở Việt Nam, ai bị kết vào các tội “chính trị”, “phản động”, “tuyên truyền chống nhà nước xã hội chủ nghĩa”, bị bản án rất nặng. Từ khi Cộng sản nắm chính quyền, người dân trong nước, ai ai cũng khiếp sợ các bản án quái ác này.
Nhưng, tội “chính trị”, “phản động”, “tuyên truyền chống xã hội chủ nghĩa” là gì mà lại bị kết án nặng ?
1- Tội làm chính trị :
Làm chính trị tốt hay xấu ? Ai được quyền làm chính trị ?
Nếu cho chính trị là xấu, ai làm chính trị phải bị tù, thì các đảng viên Đảng cộng sản phải bị tù trước, vì đảng cộng sản, cũng là một đảng chính trị ?!
Hay là, đảng Cộng sản được đặc quyền làm chính trị ? Còn 85 triệu người dân Việt Nam, bị đảng khống chế, mất quyền công dân, không có quyền làm chính trị ? Như vậy là nhà cầm quyền cộng sản đã vi phạm Điều 50, Chương V của Bản Hiến Pháp năm 1992 : “Ở nước CH/XHCN Việt Nam, các quyền con người về chính trị, dân sự, kinh tế, văn hóa và xã hội được tôn trọng, thể hiện ở các quyền công dân và được qui định trong Hiến Pháp và luật”.
Đã hơn 2 thế kỷ nay, tất cả các nước văn minh, người dân đã có Tự do, Dân chủ, Nhân quyền, được ứng cử, bầu cử người lãnh đạo đất nước một cách công khai, hợp pháp. Trong khi đó, Việt Nam, suốt 100 năm bị thực dân đô hộ, rồi tiếp đến 60 năm bị cộng sản cai trị, người dân vẫn không có tự do, dân chủ, nhân quyền, không có quyền ứng cử, bầu cử, lựa chọn người lãnh đạo cho đất nước mình. Người dân Việt nam không có quyền phát biểu chính trị ?!
2- Tội “Tuyên truyền chống xã hội chủ nghĩa”.
– “Xã hội chủ nghĩa” là gì ?
Sau khi cưỡng chiếm miền Nam, năm 1975, Nhà cầm quyền cộng sản hô khẩu hiệu : “Tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc lên Xã hội chủ nghĩa”. Ở nông thôn, tiến hành cải cách ruộng đất. Tất cả ruộng đất đều phải vào hợp tác xã, không ai được phép làm riêng lẻ như trước. Ở thành thị, cải tạo công thương nghiệp, đánh tư sản, tư thương. Các nhà máy, xí nghiệp, cơ sở buôn bán tư nhân đều bị tịch thu, nhà cầm quyền quản lý tất cả mọi dịch vụ từ sản xuất đến buôn bán, giao dịch. Những ai chống đối thì bị tù tội, tử hình. Sau hết đến chiến dịch đổi tiền, mỗi nhà chỉ được đổi một số tiền giới hạn rất ít. Không ai còn làm ăn buôn bán gì được nữa. Toàn dân bỗng chốc trở thành vô sản.
Nhưng cũng vì làm tập thể, cha chung không ai khóc, không ai có trách nhiệm, kinh tế cả nước dần đi đến chỗ kiệt quệ. Suốt trong 10 năm, từ 1975-1985, người dân cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc, bệnh tật không có thuốc thang, cả dân tộc chìm đắm trong cảnh cơ hàn, tuyệt vọng.
Sau 10 năm “ Tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc lên Xã hội chủ nghĩa”, thất bại về kinh tế, đưa đất nước đến chỗ kiệt quệ, nhà cầm quyền cộng sản đành “đổi mới”, xét lại, trở về cách làm ăn theo kinh tế thị trường tư bản như trước năm 1975, kinh tế dần được hồi phục. Nhưng vì độc tài, độc đảng, không có cơ chế kiểm soát, nên đất nước lại sinh ra nạn tham nhũng, cắt xén, hối lộ tràn lan, trở thành quốc nạn, làm cho kinh tế chậm phát triển, văn hóa, đạo đức suy đồi, xã hội băng hoại, đất nước càng ngày càng tụt hậu, tất cả mọi mặt đều thua kém các nước trong khu vực, làm sao theo kịp các quốc gia văn minh trên thế giới ?
Trải qua 34 năm, qua hai giai đoạn, hai đường hướng kinh tế khác nhau, đối lập nhau. Giai đoạn đầu, theo vô sản, từ 1975-1985 và giai đoạn sau, theo kinh tế thị trường tư bản, từ 1986 đến nay. Không biết “ Nhà nước Xã hội chủ nghĩa” là nhà nước nào ? ứng vào giai đoạn nào ? Nhà nước vô sản ? hay Nhà nước tư bản ? Nhà nước nào là “Nhà nước Xã hội chủ nghĩa” ? Không ai biết được “Nhà nước Xã hội chủ nghĩa” là gì, thì làm sao biết được tội danh “Tuyên truyền chống Nhà nước Xã hội chủ nghĩa” là tội gì ?
Một tội danh rất mờ ám, không rõ ràng ! Nhưng rất nhiều người bị tù tội vì cái tội danh ác độc này. Trong thế giới văn minh, không người nào phải chịu tội mà mình không biết là tội gì.
3- Tội “phản động”
Phản là ngược lại, động là làm, hoạt động, nghĩa là làm ngược lại, ngăn cản xu thế tiến hóa của nhân sinh, của vũ trụ, hoặc làm trái với chủ thuyết, tôn chỉ, mục đích của đảng phái, tổ chức, đoàn thể mình đề ra. Ví dụ như :
Đảng Cộng sản Việt Nam theo chủ thuyết vô sản Mác-Lênin, chủ trương kinh tế tập trung, nhưng ngược lại, các đảng viên làm kinh tế theo kiểu tư bản, đó là một hành vi phản động ?!
Đảng Cộng sản Việt nam chủ trương xóa bỏ giàu nghèo, mọi người đều bình đẳng, nay đảng viên cộng sản tham nhũng, hối lộ, giàu kếch xù, trở thành những nhà Tư bản đỏ, trong khi dân chúng vẫn đói rách, nghèo nàn, đó chính là phản động ?!
Đảng Cộng sản chủ trương không có người bóc lột người, nay lại mời các nhà tư bản vào làm ăn, nhưng lại không cho công nhân thành lập công đoàn độc lập để tự bảo vệ quyền lợi của mình, tạo cơ hội, điều kiện cho các nhà tư bản dễ dàng bóc lột công nhân, đó là hành vi phản động ?!
Tự do, Dân chủ, Nhân quyền là nguyện vọng, là mục đích theo duổi của toàn dân Việt trên một thế kỷ nay, đó cũng là xu thế chung của các dân tộc văn minh trên thế giới, vậy mà đảng Cộng sản Việt Nam lại viện lý do khác nhau về văn hóa, dân tộc, địa phương để phản đối, ngăn cản các ước mơ của dân tộc, đó chính là một hành vi phản động ?!
Chưa có một cuộc trưng cầu dân ý nào để tìm hiểu xem dân tộc Việt nam có muốn đi theo chủ thuyết vô sản, độc tài toàn trị hay không. Tuy nhiên, qua 10 năm áp dụng hợp tác xã, làm chung, ăn chung, kinh tế xuống thấp rất rõ ràng, vì bị nhân dân tẩy chay, không hợp tác, việc đó là bằng chứng cho thấy, 85 triệu người dân Việt nam, trừ 3 triệu đảng viên cộng sản, không ai muốn theo vô sản, độc tài cả. Con người, ai cũng muốn giàu có, muốn tự do, dân chủ, nhân quyền. Đó là xu thế chung của các dân tộc văn minh ngày nay. Ước muốn đó là tự nhiên, là đúng đắn, là đúng qui luật, không thể gọi là phản động. Đảng phái nào, tổ chức nào cản trở tiến trình tự do, dân chủ, nhân quyền, hạnh phúc, văn minh của Dân tộc mới là đảng phái hay tổ chức phản động.
Gần 3 trăm triệu dân của Liên xô cũ, 100 triệu dân các nước Cựu Cộng sản Đông Âu đã từ bỏ chế độ độc tài, độc đảng, vô sản, vô thần, để đi theo con đường Tự do, Dân chủ, Nhân quyền, văn minh, tiến bộ, đều là phản động cả hay sao ?
Với hệ thống thông tin tối tân, nhanh chóng ngày nay, thế giới quần tụ thân tình và gần nhau hơn. Tin tức, hình ảnh, thời sự hằng ngày trên khắp thế giới được trình chiếu trên truyền hình, trên mạng Internet, nên người dân đã hiểu biết thế nào là tự do, dân chủ, nhân quyền, thế nào là vinh quang, thế nào là tủi nhục.
Hoạt động chính trị của người dân, của các đảng phái trong các nước trên khắp thế giới là việc làm bình thường. Nhưng Việt Nam, nhà cầm quyền cộng sản, lại cho là có tội, tội làm “chính trị” !
Chuyện chỉ trích, phê bình, bất đồng về việc làm của chính phủ, của đảng cầm quyền là chuyện bình thường trên khắp thế giới, thế mà Cộng sản Việt Nam lại gán việc đó vào tội “phản động” !
Nhà cầm quyền độc tài Cộng sản Việt Nam, từ năm 1986, đã từ bỏ vô sản chuyên chính, đi theo con đường kinh tế thị trường, không những, mời tư bản vào khai thác, mà còn đưa nhân công đi làm thuê, làm mướn khắp thế giới, để cho tư bản mặc tình bóc lột, chẳng còn gì gọi là “Xã hội chủ nghĩa” nữa, sao lại bịa ra cái tội “Tuyên truyền chống nhà nước Xã hội chủ nghĩa” ?
Cho nên các tội “chính trị”, “phản động”, “tuyên truyền chống nhà nước Xã hội chủ nghĩa”, chỉ có trong 4 nước độc tài Cộng sản còn sót lại mà thôi. Những quyền, đương nhiên, của người dân ở các quốc gia dân chủ lại biến thành tội ở các nước độc tài Cộng sản.
Người dân Việt Nam vốn mang nặng tình đồng bào, đoàn kết, thương yêu, đùm bọc lẫn nhau. Đa số dân Việt lại là Phật tử, với lòng từ bi thương xót, cứu giúp chúng sanh, không thụ động ai lo phần nấy, bỏ mặc nhân sinh, bỏ mặc dân tộc, an phận riêng mình. Đó cũng là tinh thần Lục Độ Tập Kinh : “Bồ tát thấy dân kêu ca nên xông vào chốn lửa dữ để cứu chúng sanh thoát khỏi ách nạn lầm than”.