PARIS, ngày 9.12.2008 (PTTPGQT) – Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế vừa nhận được “Giác thư số II” của Huynh trưởng Lê Công Cầu, Vụ trưởng Gia Đình Phật tử vụ thuộc Tổng vụ Thanh niên, Viện Hóa Đạo, Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN) để nhờ phổ biến.
Giác thư số 2 nhằm hồi đáp một bài viết của một người ký tên Thích Viên Giáo có tựa đề “Nội gián trong Viện Hóa Đạo, GHPGVNTN”. Mục đích của bài viết gửi đến toàn thể Anh Chị Em Huynh trưởng và đoàn sinh Gia Đình Phật tử Việt Nam để cảnh báo những bài viết nặc danh nhằm bôi nhọ, vu cáo GHPGVNTN và những nhân sự của Giáo hội.
Trong danh sách các thành viên GHPGVNTN chẳng có ai tên Thích Viên Giáo. Dưới bài viết của Thích Viên Giáo không ghi địa chỉ, chức vụ… chứng tỏ sự giấu mặt ném đá như các tên viết nặc danh Thích Viên Thành, Thích Siêu Phương, Trần Đại Lĩnh, Như Thuyết, Tâm Nguyên, Trần Lý, Tâm Không, Thấu Tâm Can, Áo Giáp, Nhóm Áo Lam, Nhóm Phật giáo Việt Nam vì Dân tộc, Atula Giới, Võ Văn Hàm, v.v… qua một loạt bài viết vu hãm GHPGVNTN hơn một năm qua, mà thực tế chỉ là sự thác loạn, hoảng hốt, sợ hãi của bọn chúng trước Giáo chỉ số 9 của Đức cố Đệ tứ Tăng thống Thích Huyền Quang.
Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế xin đăng tải sự đối chất rạch ròi của tác giả Nguyên Chánh Lê Cồng Cầu qua Giác thư số II dưới đây để rộng đường dư luận, đồng thời chận đứng sự dối gạt dư luận của những kẻ ác tâm ném đá giấu tay :
VIỆN HÓA ÐẠO
TỔNG VỤ THANH NIÊN
GIA ĐÌNH PHẬT TỬ VIỆT NAM
VP : GĐPTV- Chùa Giác Minh – K 356/42 đường Hoàng Diệu – Thành phố Đà Nẵng
Phật lịch 2552 |
Số……/GĐPTV/VT
|
SỐ II
******
VỤ TRƯỞNG GIA ĐÌNH PHẬT TỬ VỤ
GIA ĐÌNH PHẬT TỬ VIỆT NAM
Gia Đình Phật Tử Việt Nam Quốc Nội và Hải Ngoại
Trích yếu : Nêu rõ 8 cái Ác tâm và giải thích 8 điều vấn nạn qua bài :
NỘI GIÁN TRONG VIỆN HÓA ĐẠO GIÁO HỘI PHẬT GIÁO
VIỆT NAM THỐNG NHẤT của THÍCH VIÊN GIÁO
Mục đích :
Kính thưa Anh Chi Em Huynh Trưởng GĐPT Quốc Nội và Hải Ngoại.
Gần đây một số người giấu mặt dùng danh nghĩa Tu Sỹ Phật Giáo viết bài công kích, đánh phá Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN) mà mục tiêu trực tiếp là Phát Ngôn Nhân Viện Hóa Đạo Võ Văn Ái, Phòng Thông Tin Phật Giáo Quốc Tế, và Văn Phòng II VHĐ. Để Anh Chị Em Huynh Trưởng nắm rõ một số sự kiện liên quan, tôi xin gởi đến Anh Chị Em bức thư GỞI THẦY THÍCH VIÊN GIÁO, kính mong Quí Anh Chi Em đọc kỹ để có một cái nhìn nhất quán trên tinh thần Bi Trí Dũng của chúng ta trong tiến trình Phục Hoạt Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất đầy gian khó và hy sinh hiện nay. LCC
Vụ Trưởng Gia Đình Phật Tử Vụ – Gia Đình Phật Tử Việt Nam
Kính Gởi :Thầy Thích Viên Giáo
Kính Bạch Thầy.
Vì thiếu phương tiện nên con đã đọc bài NỘI GIÁN TRONG VIỆN HÓA ĐẠO GHPGVNTN của Thầy viết quá trễ. Con không biết Thầy là ai cũng như Thầy không biết Lê Nguyễn Minh Đức là ai. Nhưng Thầy ký tên là THÍCH VIÊN GIÁO nghĩa là một vị Trưởng Tử Như Lai, Thầy viết sắc sảo quá, nhưng cứ mỗi cái sắc sảo của Thầy lại lộ ra một cái ác tâm mà một vị Trưởng Tử Như Lai không thể nào có được. Đồng Bào Phật Tử rất sáng suốt, họ sẽ nhận chân được Thầy là ai, họ sẽ biết động lực nào buộc Thầy phải viết nên chẳng ai lên tiếng làm gì. Tuy nhiên khi đọc thêm bài NHỮNG PHIÊN TÒA THÔ BẠO THỜI ĐẠI, con thấy Thầy đang múa gậy rừng hoang mà Thầy cứ tưởng mình đang thừa thắng xông lên, nên con xin chỉ rõ cái ác tâm của Thầy để Thầy khỏi sa chân thêm vào tội lỗi :
Thưa Thầy, BÀI NỘI GIÁN TRONG VIỆN HÓA ĐẠO Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN) có 2 phần rất rõ rệt :
8 Ác tâm của Thầy được bộc lộ cụ thể qua tựa đề :
THÔNG TIN VÀ PHÁT NGÔN DỐI TRÁ CỦA VIỆN HÓA ĐẠO GHPGVNTN
ÁC TÂM THỨ NHẤT :
Thầy viết : …Cơ quan Thông tin và Phát ngôn của Viện Hóa Đạo GHPGVNTN hít thở bằng cái mũi của Quê Mẹ, tức là của ông Võ Văn Ái. Ông nầy muốn dựng chuyện, chửi bới, công kích, mạ lỵ ai theo vận hành thất tình lục dục của ông, thì cơ quan phát ngôn VHĐ làm theo y hệt.
Thưa Thầy :
– Chắc Thầy biết rằng, cái mũi để mà thở, không có cái mũi để thở người ta sẽ chết. Trong lúc Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN) trong nước đang bị nhà cầm quyền Cọng Sản bức tử, sắp chết, vậy mà có người Cư sĩ như Ông Võ Văn Ái dám đem cái mũi của mình để cho Viện Hóa Đạo thở, hơi thở đó góp phần vào việc hồi sinh GHPGVNTN, đó là một nghĩa cử rất đáng trân trọng phải không Thầy. Lại nữa, cơ quan Thông tin và Phát ngôn của Viện Hóa Đạo nhờ cái mũi Quê mẹ ấy tiếp sức, cho nên nó mới đủ sức mạnh để kêu gọi các quốc gia yêu chuộng tự do dân chủ, các tổ chức nhân quyền và nhân đạo trên thế giới phản đối chính sách đàn áp Tôn Giáo của nhà cầm quyền Hà Nội, kêu gọi trả tự do cho các nhà Lãnh đạo GHPGVNTN, các nhà đấu tranh cho tự do và nhân quyền. Nhờ thế mà GHPGVNTN mới tồn tại cho đến hôm nay, và cũng nhờ thế mà 2 vị học giả lừng danh Thích Tuệ Sỹ và Trí Siêu Lê Mạnh Thát mới thoát khỏi bản án tử hình của chế độ Cọng Sản phải không Thầy ?
– Vậy mà Thầy biết không, có những người trong cuộc đã đang tâm bóp mũi Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế cho nó sớm chết đi, để Nhà nước mặc tình thao túng, mà cụ thể nhất là khi TT Tuệ Sỹ làm Phó Viện Trưởng kiêm Tổng Thư Ký Viện Hóa Đạo, TT đã không gởi các thông tin của Giáo Hội qua Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế để loan tải mà chỉ gởi đến cho các thân hữu của mình phổ biến, đây có phải là một hành động nhằm cô lập Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế không Thầy ? Và cách đây vừa đúng một năm, Hòa Thượng Đức Chơn đến Thanh Minh Thiền Viện yêu cầu Hòa Thượng Viện Trưởng thay Ông Võ Văn Ái. HT Viện Trưởng trả lời : thay cũng được thôi, nhưng xin Ôn kiếm cho một người không hơn Ông Ái thì bằng Ông Ái cũng được, tôi sẽ thay liền. Hòa Thượng Đức Chơn im lặng ra về. Sau nầy còn có nhiều người đến gặp HT Viện Trưởng, cũng yêu sách thay Ông Ái như HT Đức Chơn, HT Viện Trưởng đều trả lời như cũ, nhưng chẳng ai tiến cử được người nào thay thế. Cho nên việc yêu cầu HT Viện Trưởng thay Ông Ái chỉ có một mục đích duy nhất là tách Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế ra khỏi Quê mẹ, để Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế thiếu phương tiện hoạt động mà chết đi, khi đó Nhà Nước mặc sức mà đàn áp, mà khủng bố, bên ngoài có biết chăng thì cũng qua những thông tin bán chính thức, còn cơ quan thông tin chính thức của Viện Hóa Đạo là Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế đã bị bóp mũi rồi, còn đâu nữa.
ÁC TÂM THỨ HAI :
Thầy viết : Ông nầy (Ông Võ Văn Ái) muốn chửi bới, công kích, mạ lỵ ai theo vận hành thất tình lục dục của Ông thì cơ quan phát ngôn Viện Hóa Đạo làm theo y hệt.
– Thưa Thầy !
– Khi Thầy viết câu trên, có lẽ Thầy không biết rằng : điều thứ 5, chương thứ hai của Hiến Chương GHPGVNTN qui định : thành phần GHPGVNTN là những Tăng Sĩ và Cư Sĩ thuộc Bắc Tông và Nam Tông chấp nhận bản Hiến Chương nầy.
Cho nên GHPGVNTN là của Tứ Chúng (Tăng, Ni, nam Cư sĩ và nữ Cư sĩ, PTTPGQT chú), trong đó giới Cư Sĩ chúng con vẫn còn bị chi phối bởi thất tình lục dục chứ đâu có thanh tịnh như Chư Tăng Ni phải không Thầy. Vì vậy mà lời lẽ của Ông Võ Văn Ái, Phát ngôn nhân của Viện Hóa Đạo, đã phản ảnh đúng tâm trạng của Đồng Bào Phật Tử trong giai đoạn hiện tại, nghĩa là có hỷ, nộ, ái, ố, sầu, bi trước những kẻ manh tâm giết chết Giáo Hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất. Nếu Ông Ái gọt dũa cho hoa mỹ, cho ngọt bùi để lôi kéo Phật Tử thì đâu còn trung thực nữa hả Thầy, mà không trung thực thì ai tin, cho nên Đồng Bào Phật Tử chấp nhận cách hành hoạt của Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế, có ai lên tiếng gì đâu ngoài Thích Viên Giáo !
Nếu lấy câu trên đây của Thầy Viên Giáo cọng thêm với những lời lẽ mà Thầy dùng trong bài Nội Gián…nầy thôi thì cũng đủ để thấy Ông Ái chưa đáng là “học trò” của Thầy Viên Giáo. Bởi vì qua các Thông Cáo Báo Chí, Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế chưa hề dùng đến những chữ “mặt dày”, “ láo khoét”… như Thầy đã dùng để miệt thị Văn Phòng I và Văn Phòng PII Viện Hóa Đạo.
– Thưa Thầy !
Đọc các văn bản của Thầy, con thấy Thầy rất kính ngưỡng Đức Đệ Tứ Tăng Thống GHPGVNTN Thích Huyền Quang, đúng không ? Vậy Thầy biết rằng Phòng Thông Tin Phật giáo Quốc tế do Đức Đệ Tứ Tăng Thống thành lập khi ngài đang còn giữ chức vụ Viện Trưởng Viện Hóa Đạo GHPGVNTN chứ, Ngài thành lập tức là Ngài chịu trách nhiệm về sự hành hoạt của Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế, cho dù sau nầy Ngài được suy tôn Tăng Thống thì tất cả sinh hoạt GHPGVNTN cũng đều do Ngài chịu trách nhiệm cho đến ngày viên tịch. Cho nên khi Thầy viết : “ông nầy muốn dựng chuyện, chửi bới, công kích mạ lỵ ai theo vận hành thất tình lục dục của ông thì cơ quan phát ngôn Viện Hóa Đạo làm theo y hệt”.
Câu nói nầy Thầy đã vô tình hay cố ý phỉ báng Đức Tăng Thống, cho rằng Đức Tăng Thống chỉ là một con bù nhìn để cho Ông Ái mặc tình thao túng. Thầy có biết Thầy đã xúc phạm Đức Tăng Thống như thế nào chưa ? Phật Tử sẽ thấy sự qui kính Đức Tăng Thông của Thầy là một sự giả dối để làm chiêu bài đánh phá GHPGVNTN đang do Hòa Thượng Thích Quảng Độ đang kế tục lãnh đạo mà thôi.
ÁC TÂM THỨ BA :
Thầy viết : …Những năm qua “ mẹ con ” Quê Mẹ đã gây biết bao sóng gió, phân ly trong GHPGVNTN trong nước,và hải ngoại, đến nỗi hôm nay, hầu hết các thành viên của giáo hội này không muốn nhìn nhận nó nữa. Nhưng nó vẫn hiện hữu và đưa lý do tồn tại là “đã được Viện Hóa Đạo ủy nhiệm làm phát ngôn nhân”.
Thầy à :
– Qua câu nói nầy con cứ đắn đo không biết Thầy có phải là một tu sỹ Phật Giáo không ? Nếu là một tu sỹ Phật Giáo thì sao Thầy không hiểu định luật nhân quả nhỉ. Có nhân mới có quả chứ. Nếu không có những tu sỹ, những cư sỹ của GHPGVNTN muốn thỏa hiệp với nhà nước Cọng Sản gây nên những biến động, phân ly trong GHPGVNTN thì Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế lên tiếng làm gì. Cho nên việc những tu sỹ, cư sỹ vọng động phản bội lại GHPGVNTN là nhân. Việc Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế lên tiếng chỉ là quả. Sao Thầy qui tội một cách ngược ngạo như thế.
– Thầy nói tiếp “cho đến nỗi hôm nay, hầu hết các thành viên trong giáo hội nầy không muốn nhìn nhận nó nữa”
Thưa Thầy, Thầy lại nói bừa nữa rồi. Ngay cả Thích Viên Giáo cũng phải nhìn nhận nó đây mà. Nếu không nhìn nhận nó thì Thích Viên Giáo lấy đâu ra những tư liệu để viết “Nội Gián Trong Viện Hóa Đạo GHPGVNTN” và “Những Phiên Tòa Thô Bạo Thời Đại”. Rõ ràng Thích Viên Giáo đã truy cập những Thông Cáo Báo Chí của Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế, những tài liệu của Trang nhà Quê Mẹ để làm chứng từ phải không Thầy. Cho nên khi Thầy nói thì không thừa nhận Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế, nhưng khi Thầy làm thì Thầy phải nhờ nó. Thầy có thấy là Thầy đã tự dối mình và dối người rồi không ?
ÁC TÂM THỨ TƯ :
Thầy viết : Không ai thấy văn kiện “ ủy nhiệm ” nầy mặt mũi ra sao, có ấn ký của Hội Đồng Lưỡng Viện hay không, được ký vào ngày tháng năm nào, và nhiệm kỳ của phát ngôn nhân nầy là mấy năm hay là vĩnh viễn. Tôi nghĩ là quí vị lãnh đạo Giáo Hội trong và ngoài nước, dù bênh vực hoặc không tán đồng cương vị phát ngôn nhân của Ông Võ Văn Ái, cũng nên làm sáng tỏ về việc “ ủy nhiệm ” nầy trước công luận.
Thưa Thầy,
Kể từ khi được thành lập (1992) cho tới bây giờ, có khi nào công luận đòi hỏi phải làm sáng tỏ về việc “ ủy nhiệm ” nầy đâu ? Bởi vì công luận tin tưởng vào sự ủy nhiệm của Viện Hóa Đạo, tin tưởng vào sự hành hoạt rất hiệu quả của Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế nên họ không cần phải thắc mắc, vì vậy chúng tôi không công bố làm gì. Chỉ có Thầy Thích Viên Giáo vạch lá tìm sâu để đánh phá nên đòi hỏi phải làm sáng tỏ thì xin mời Thầy Thích Viên Giáo chịu khó đến trụ sở Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế xin một bản sao văn kiện ủy nhiệm là thầy hết thắc mắc ngay chứ ngồi một chỗ mà la làng làm gì thế. Hoặc Thầy cho một địa chỉ thực, con sẽ gởi cho Thầy một bản sao văn kiện “ủy nhiệm ”. Thầy khỏi cần lạm dụng danh nghĩa công luận bởi vì công luận không hề ủy nhiệm cho Thầy đứng ra đòi hỏi bao giờ. (Tuy nói thế nhưng con cũng xin đính kèm các văn kiện liên hệ, nếu ai biết Thầy Viên Giáo ở đâu thì xin gởi giúp để Thầy đọc cho thỏa mãn).
ÁC TÂM THỨ NĂM :
Thầy viết : Bởi vì sẽ thật là phi lý khi các chức vụ lãnh đạo giáo hội trong và ngoài nước, từ Viện Trưởng Viện Hóa Đạo xuống đến các Tổng Vụ Trưởng, các Chánh Đại Diện Miền, Tỉnh… đều theo nhiệm kỳ mà lên xuống, không lẽ một người thế tục mới gia nhập giáo hội từ hơn 10 năm nay tại hải ngoại (1) lại được ủy nhiệm làm phát ngôn nhân “ trọn đời ” như Tăng Thống và Phó Tăng Thống hay sao ?
Thưa Thầy
– Ở trên, Thầy đã thú nhận là chưa hề thấy văn kiện ủy nhiệm mặt mũi ra làm sao, có ấn ký của Hội Đồng Lưỡng Viện hay không, được ký vào ngày tháng năm nào, nhiệm kỳ của phát ngôn nhân nầy là mấy năm hay là vĩnh viễn.
Vậy thì Thầy căn cứ vào đâu để qui kết Ông Ái được ủy nhiệm làm phát ngôn nhân “ trọn đời” như Tăng Thống và Phó Tăng Thống ? Cái điều nầy Thầy nêu ra mới thật là phi lý và buồn cười. Rõ ràng là Thầy đã tưởng tượng ra, Thầy đã bịa đặt ra để xuyên tạc, để gieo cái ác cảm của quần chúng vào Ông Ái, vào Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế. Nhưng Thầy đâu dễ đánh lừa quần chúng như thế ! Bởi vì :
– Ai cũng biết rằng Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế được Hòa Thượng Quyền Viện Trưởng Viện Hóa Đạo Thích Huyền Quang thành lập năm 1992 căn cứ vào điều 20 chương thứ tư của Hiến Chương GHPGVNTN. Như vậy sự ra đời của Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế là hợp hiến. Đúng không Thầy !
– Nó hợp hiến vì nó là một PHÒNG của Viện Hóa Đạo cho nên nó phải tuân thủ điều 27 chương thứ tư của Hiến Chương GHPGVNTN qui định nhiệm kỳ của Viện Hóa Đạo chứ.
– Ngoài ra Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế được thành lập để đáp ứng với thời cuộc, khi thời cuộc không cần nữa thì nó đương nhiên được giải thể.
– Hơn thế nữa, Viện Hóa Đạo thành lập Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế thì Viện Hóa Đạo có quyền giải tán nó khi cần thiết. Vậy thì nhiệm kỳ của nó trọn đời ở đâu ? Sao Thầy ác khẩu thế.
ÁC TÂM THỨ SÁU :
Thầy viết : Ông Võ Văn Ái nói “ Do Thượng Tọa Tuệ Sỹ có những hành động chống phá đường lối cố hữu của GHPGVNTN và do Thượng tọa viết đơn từ chức nên Thượng Tọa không còn trong thành phần nhân sự của Giáo Hội trong Giáo chỉ số 2”.
Rồi Thầy đặt vấn đề :
Những hành động chống phá đường hướng cố hữu của GHPGVNTN là hành động nào, có bằng chứng gì không ?
Xin trả lời Thầy :
– GHPGVNTN đã có đầy đủ tư cách pháp lý, cho nên trên 30 năm qua Nhà Nước CS không thể giải tán Gíao hội được. Thượng Tọa Tuệ Sỹ đề nghị Gíao hội phải đăng ký lại để được sinh hoạt tức là Thượng Tọa Tuệ Sỹ đã phủ nhận pháp lý của Gíao hội. Hành động đó không phải là đi ngược đường hướng cố hữu của Gíao hội sao Thầy ?
– GHPGVNTN được phục hoạt dưới sự lãnh đạo của Nhị Vị Hòa Thượng Thích Huyền Quang và Thích Quảng Độ. Thượng Tọa Tuệ Sỹ đề nghị thành lập một GHPGVNTN không Huyền Quang, không Quảng Độ để được Nhà nước cho sinh hoạt, tức phủ nhận cấp lãnh đạo của mình theo ý đồ của Nhà nước. Hành động đó có phải là đi ngược lại đường hướng của GH không hở Thầy ?
– GHPGVNTN cực lực lên án Nhà nước CS thành lập Gíao hội Phật giáo Việt Nam (tức Gíao hội Nhà nước) để biến Phật Giáo thành công cụ của đảng. Thượng Tọa Tuệ Sỹ cọng tác với Gíao hội Nhà nước (qua Viện Nghiên cứu Phật Học) cùng với Ông Lê Mạnh Thát (Phó Viện Trưởng) tổ chức Hội thảo Phật Giáo Cơ Hội và Thách Thức (2). Vậy có phải là Thượng Tọa Tuệ Sỹ đã đi ngược đường hướng cố hữu của Gíao hội không Thầy ?
– Trong công cuộc phục hoạt Gíao hội cần những người hy sinh, tâm huyết. Thượng Tọa Tuệ Sỹ đang làm Phó Viện Trưởng kiêm Tổng Thư Ký Viện Hóa Đạo lại yêu sách hoán chuyển công việc. Hoán chuyển qua việc gì đây ? Tại Viện Hóa Đạo các chức Tổng Vụ Trưởng là cấp dưới, đương nhiên Thượng Tọa không bằng lòng, vậy thì chỉ còn chức Viện Trưởng thôi chứ còn chức nào khác ? Tại Viện Tăng Thống thì dưới Đức Tăng Thống chỉ có chức vụ Chánh Thư Ký Viện Tăng Thống. Hòa Thượng Thích Thiện Hạnh đã nhường chức nầy cho Thượng Tọa rồi mà Thượng Tọa cũng không bằng lòng. Vậy Thượng Tọa muốn cái gì đây ? Muốn làm Viện Trưởng Viện Hóa Đạo hay muốn làm Tăng Thống ?
Chừng nấy thôi đã đủ chưa Thầy.
ÁC TÂM THỨ BẢY :
Thầy viết : Ông Võ Văn Ái nói “ nan đề của nhóm người tranh chấp nói trên được Hòa Thượng Thích Minh Tâm nêu ra trong buổi họp của GHPGVNTN Hải Ngoại tại Hoa Kỳ ở Chùa Diệu Pháp ngày 16.3.2006 là :
– Tại sao Giáo Chỉ Số 2 ban hành mà không hỏi ý kiến họ (tức là ý kiến của Hội Đồng Giáo Phẩm Trung Ương). Nói theo ngoài đời cho dễ hiểu, chẳng khác chi câu hỏi của một vị Tỉnh Trưởng nói rằng : Thông Điệp của Tổng Thống tại sao không hỏi ý kiến tôi trước khi ban hành.
Thầy đặt vấn đề : Nói vậy là ngụy biện một cách trơ trẽn kém thông minh, để dối gạt những ai không nắm vững nội tình và qui chế sinh hoạt Giáo Hội.
Thưa Thầy
Ở đây cái người ngụy biện một cách trơ trẽn kém thông minh, để dối gạt những ai không nắm vững nội tình và qui chế sinh hoạt Giáo Hội là Thầy Viên Giáo chứ không phải là Ông Võ Văn Ái đâu Thầy nhé.
– Trước hết Thầy phải hiểu Giáo Chỉ là gì ? Theo giải thích thông thường mà một người vô học cũng hiểu được rằng Giáo Chỉ là Chỉ Thị của Vị Giáo Chủ. Tượng trưng cho vị Giáo Chủ ở đây là Đức Tăng Thống. Vậy thì Giáo Chỉ nó mang tính chất thiêng liêng, tất cả Phật Tử phải khâm tuân vì tất cả Phật Tử đã đặt trọn niềm tin vào ngôi vị của Ngài. Thầy hiểu chứ ?
– Rồi Thầy đem Hiến Chương ra Thầy viện dẫn vòng vo lung tung để qui kết rằng :
* Từ đại Hội Bất Tường tại Nguyên Thiều ngày 01.10.2003, Hội Đồng Lưỡng Viện đã cung thỉnh 14 vị trong nước và 11 vị ngoài nước vào Hội Đồng Giáo Phẩm Trung Ương, vậy mà khi ban hành Giáo Chỉ số 2 có đến 9 vị ngoài nước không được hỏi ý kiến trước, cho nên Giáo chỉ số 2 là hoàn toàn phi pháp, bất hợp lệ, trái Hiến Chương.
Vậy con xin hỏi Thầy có điều nào trong Hiến Chương GHPGVNTN qui định là mỗi khi Đức Tăng Thống Ban Hành Giáo Chỉ thì phải hỏi các vị trong Hội Đồng Giáo Phẩm Trung Ương không ? Và theo Thầy thì Giáo Chỉ của Đức Tăng Thống chỉ hợp pháp, hợp lệ, hợp Hiến Chương khi nào có sự đồng thuận của 2/3 thành viên Hội Đồng Giáo Phẩm Trung Ương, xin hỏi Thầy, Thầy căn cứ vào đâu, trong Hiến Chương hoàn toàn không có điều nào qui định như thế cả.
* Thầy phải nhớ rằng Giáo Chỉ mà phải được hỏi Hội Đồng Giáo Phẩm Trung Ương và phải được 2/3 thành viên Hội Đồng Giáo Phẩm Trung Ương đồng ý mới là hợp pháp, hợp hiến. mới được ban hành như Thầy nói thì nó trở thành cái Tuyên cáo của Hội Đồng Giáo Phẩm Trung Ương rồi chứ đâu có phải là Giáo Chỉ nữa hả Thầy.
ÁC TÂM THỨ TÁM :
Thầy lại trích Hiến Chương : “Vì trách nhiệm và quyền hạn của Hội Đồng Giáo Phẩm Trung Ương được qui định trong Hiến Chương như sau :
1/. Trình Đức Tăng Thống phê chuẩn và ban hành Hiến Chương GHPGVNTN.
2/. Trình Đức Tăng Thồng tấn phong Ban Chỉ Đạo Viện Hóa Đạo
3/. Điều hành Văn Phòng Viện Tăng Thống
4/. Phối hợp các Hội Đồng Giám Luật, Nghi lễ, và Phiên dịch Tam Tạng.
5/. Qui lập Danh Sách Giáo Phẩm Tăng Ni.”
(Hiến Chương, chương 4, mục nhiệm vụ và quyền hạn của Hội Đồng Giáo Phẩm Trung Ương)
Thưa Thầy Viên Giáo ! Thật là hết chỗ nói, đây là điều 17 chương thứ tư của Hiến Chương GHPGVNTN, qui định nhiệm vụ và quyền hạn của VĂN PHÒNG VIỆN TĂNG THỐNG chứ không phải của Hội Đồng Giáo Phẩm Trung Ương.
Thầy lấy râu ông nọ chắp cằm bà kia với ác ý gì đây. Thầy đem những nhiệm vụ trên để gán cho Hội Đồng Giáo Phẩm Trung Ương, để các vị thành viên trong Hội Đồng Giáo Phẩm Trung Ương hời hợt tưởng lầm rằng mình bị xâm phạm quyền hạn mà sinh ra chống đối lại Viện Hóa Đạo. Thật là một đòn khích động thâm độc.
Nói tóm tại là Thầy không biết gì cả. Không biết đến văn kiện thành lập Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế, không biết nhiệm kỳ của Phát ngôn nhân Viện Hóa Đạo, không biết mưu đồ của Thầy Tuệ Sỹ, không biết Giáo Chỉ là gì, không biết nguyên tắc phân quyền trong GHPGVNTN, không biết rành mạch Hiến Chương GHPGVNTN,
Vậy nên con xin nhắc Thầy một câu ngạn ngữ của Tiền nhân :
Xin Thầy cẩn trọng, đừng múa gậy rừng hoang, bởi vì rừng hoang nhiều khi vẫn có cọp đấy.
PHẬT TỬ LÊ NGUYỄN MINH ĐỨC LÀ AI
Vấn đề thứ nhất :
Trước hết Thầy đặt câu hỏi : Không ai biết Lê Nguyễn Minh Đức là ai, ngoại trừ Ông Võ Văn Ái.
Rồi Thầy tự trả lời : Đây chỉ là một người vô danh, dù có tên, vì không có chức vụ hay trách nhiệm chính thức trong GHPGVNTN. Giả như có là thành viên của Ban đại diện Huyện, Tỉnh hay Miền nào của Giáo Hội được cấp tốc nhận vào trước hay sau khi đăng bài viết ấy cũng không có tư cách để bàn nói chuyện của ban Chỉ Đạo Viện Hóa Đạo.
Thầy lại đặt câu hỏi : Tại sao chuyện nội bộ của Trung Ương Giáo Hội lại được một Phật tử bình thường ngoài Giáo Hội biết hết, từ những đối thoại của Hòa Thượng Viện trưởng ở Sài Gòn đến Quí Ngài ở Huế. Từ Viện Tăng Thống đến Viện Hóa Đạo, từ trong nước ra hải ngoại…
Rồi Thầy kết tội : Nếu Ông Võ Văn Ái không minh danh xác thực được con người Lê Nguyễn Minh Đức trước Hội Đồng Lưỡng Viện cũng như công luận, thì Lê Nguyễn Minh Đức chính là nội gián, là tình báo từ thế lực bên ngoài cài vào GHPGVNTN thông qua Ông Võ Văn Ái.
Thưa Thầy :
– Việc làm của Thầy quá vô duyên, vô duyên bởi vì Hội Đồng Lưỡng Viện cũng như công luận có ai đòi hỏi minh danh xác thực con người Lê Nguyễn Minh Đức đâu. Và Hội Đồng Lưỡng Viện cũng như công luận không hề ủy nhiệm cho Thầy đứng ra kêu gào đòi Ông Võ Văn Ái phải minh danh xác thực con người Lê Nguyễn Minh Đức, vậy Thầy có thấy việc làm của Thầy là vô duyên không.
– Việc làm của Thầy là quá hồ đồ, hồ đồ bởi vì :
Thưa Thầy ! Ngay cả Công An Cọng Sản trước khi kết tội ai họ cũng điều tra xác minh huống hồ Thầy là một Tu Sỹ Phật Giáo, Tu Sỹ của Đạo Như Thật mà Thầy kết tội Lê Nguyễn Minh Đức và Võ Văn Ái hồ đồ thế. Thầy đã bỏ một chút thì giờ nào để tìm hiểu, điều tra xác minh Lê Nguyễn Minh Đức là ai chưa ? Chắc chắn là chưa. Vậy sao Thầy dám quả quyết Lê Nguyễn Minh Đức là người ngoài Gíao hội, là nội gián do các thế lực bên ngoài cài vào Viện Hóa Đạo thông qua Ông Võ Văn Ái ? Sao Thầy ác thế !
Vậy bây giờ đây con xin thưa với Thầy rằng Lê Nguyễn Minh Đức là con đây, là Nguyên Chánh Lê Công Cầu, Vụ Trưởng Gia Đình Phật Tử Vụ, Gia Đình Phật Tử Việt Nam đây. Thầy tính sao ?
Vấn đề thứ hai :
Thầy lại đặt câu hỏi : Còn nếu nói rằng Lê Nguyễn Minh Đức là bí danh của một thành viên Ban Chỉ Đạo Viện Hóa Đạo hoặc Viện Tăng Thống thì lại càng không thể chấp nhận vì một trong 3 lý do sau :
1. Những điều viết ra chỉ là vu khoát, là dối trá không thực, không có bằng chứng nên không thể để tên thật.
2. Những điều viết ra không phải là chủ trương của Viện Hóa Đạo, và chưa được thông qua ý kiến của Hội Đồng Lưỡng Viện.
3. Người viết muốn được tiếp tục “ ẩn tích ” để làm nội gián cho Ông Võ Văn Ái trong lòng Viện Hóa Đạo trong nước.
Thưa Thầy Viên Giáo,
– Thầy nói : những điều viết ra chỉ là vu khoát, là dối trá không thực, không có bằng chứng. Vậy muốn có sự thật, muốn có bằng chứng thì phải làm thế nào Thầy nhỉ ? Chỉ có một con đường duy nhất là phải tìm gặp Hòa Thượng Viện Trưởng, gặp Hòa Thượng Thiện Hạnh, gặp Hòa Thượng Như Đạt để xác minh phải không Thầy. Vậy Thầy đã làm việc đó chưa ? Chắc chắn là chưa ? Vậy sao Thầy lại kết luận bừa bãi thế. Ngược lại Lê Nguyễn Minh Đức thì đã được tận tai nghe Quí Ngài nói, được tận mắt dự họp với Quí Ngài, vậy thì lời của Thầy nói, và lời của Lê Nguyễn Minh Đức ai thật hơn ai hả Thầy. Thầy cứ đi xác minh đi chứ, cứ ngồi một chỗ mà suy luận, mà xuyên tạc, thì ai tin được Thầy ?
– Còn Thầy muốn biết vì sao từ trước đến nay Lê Công Cầu viết bài nào cũng để tên thật nhưng nay lại để tên Lê Nguyễn Minh Đức phải không Thầy.
(Trước khi trả lời xin được đính chính một chút là LÊ NGUYỄN ĐỨC MINH chứ không phải MINH ĐỨC – PTTPGQT đã đánh nhầm.)
Thưa Thầy : Lê Công Cầu là tên cha mẹ đặt cho, Nguyên Chánh là pháp danh Cố Bổn Sư Thích Mật Nguyện đặt cho, nó chỉ có tính cách gia đình và cá nhân.
Lê Nguyễn là họ cha và họ mẹ, Đức Minh là pháp tự do Hội Đồng Thập Sư ban cho Lê Công Cầu khi Lê Công Cầu thọ giới Thập Thiện tại Giới Đàn Phước Huệ.
Vì bài “Âm Mưu của Thầy Tuệ Sỹ đối với GHPGVNTN” là đụng chạm đến một vị cao tăng mà mình đã một thời kính ngưỡng, giờ đây vì sự sống còn của GHPGVNTN mình đành phải dẹp tình riêng, nó đau lắm chứ Thầy, cho nên Lê Công Cầu phải đem cả họ cha cả họ mẹ, cả niềm tin của Hội Đồng Thập Sư để xác tín trước Tam Bảo là vì thế đó Thầy. Thầy đã hết thắc mắc chưa ?
– Thầy nói : Những điều viết ra không phải là chủ trương của Viện Hóa Đạo, và chưa được thông qua ý kiến của Hội Đồng Lưỡng Viện. Thưa Thầy, Thầy nói rất đúng. Bài viết của Lê Nguyễn Minh Đức không phải do Viện Hóa Đạo chủ trương vì Viện Hóa Đạo không có đơn đặt hàng như Nhà Nước cọng sản đâu Thầy. Và những người như Lê Nguyễn Minh Đức cũng không phải viết theo đơn đặt hàng như bọn bồi bút. Những bài viết ấy là một chút tâm tư, một chút tâm huyết chia xẻ với Giáo Hội trong cảnh khốn cùng, Hội Đồng Lưỡng Viện biết như vậy, cho nên Hội Đồng Lưỡng Viện đâu có bắt buộc phải thông qua. Tuy nhiên khi những bài viết ấy được gởi đến văn phòng Viện Hóa Đạo để biết, Văn Phòng Viện Hóa Đạo vì tôn trọng quyền tự do ngôn luận cho nên gởi qua Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế đăng tải để rộng đường dư luận. Thế thôi thưa Thầy
– Thầy nói : Người viết muốn được tiếp tục ẩn tích để làm nội gián cho Ông Võ Văn Ái trong lòng Viện Hóa Đạo trong nước. Điều nầy nghe mới lạ tai chứ Thầy, một Ông Thầy tu sao lại đi vu khống người khác như thế : Ông Ái hiện nay là thành viên của Viện Hóa Đạo, GHPGVNTN, có thể nói là một yếu nhân của Viện Hóa Đạo, như vậy GHPGVNTN là ngôi nhà tâm linh của Ông Ái, vậy thì có ai lại đi cài ăn trộm vào ngôi nhà của mình không Thầy. Thầy ác quá.
Vấn nạn thứ nhất :
Thầy viết : Ngày 17.8.2008. Viện Hóa Đạo trong nước ủy nhiệm Văn Phòng II công bố Chúc Thư và Giáo Chỉ tại Chùa Pháp Luân, nhưng Văn Phòng II Viện Hóa Đạo đã ra thông tư vào ngày 23.7.2008, cho biết là đã được sự ủy nhiệm này rồi. Điều nầy có nghĩa là thế nào ? Phải chăng là sự láo khoét và đồng lõa cho sự láo khoét nầy của cả hai văn phòng Viện Hóa Đạo.
Thưa Thầy,
Thầy thắc mắc là tại sao ngày 17.8 Viện Hóa Đạo trong nước mới ủy nhiệm Văn Phòng II công bố Chúc Thư và Giáo Chỉ, mà Văn Phòng II lại ra thông tư trước đó 25 ngày (23.7), rồi Thầy kết luận là cả 2 Văn Phòng láo khoét.
Thầy à,
Nếu là một người bình thường mà đặt câu hỏi nầy chắc con phải mắng một tiếng “đồ ngu !” quá, nhưng Thầy thì con không dám, Thầy biết vì sao không ?
Bất cứ một buổi lễ hay một tổ chức gì cũng phải có bàn bạc có sắp xếp trước chứ. Ta gọi nôm na là phải có tiền hội nghị.
Do đó, Viện Hóa Đạo phải bàn bạc trước với Văn Phòng II để cho Văn Phòng II chuẩn bị chứ. Văn Phòng II phải phân công nhân sự, phải chuẩn bị địa điểm, chương trình, lễ vật, vận động kinh phí và nhất là phải thông báo cho Đồng Bào Phật Tử biết ngày giờ, địa điểm để đến tham dự chứ Thầy. Cho nên Văn Phòng II ra thông tư ngày 23.7 thì có gì lạ đâu.
Rồi đến ngày lễ đã ấn định là ngày Chung Thất Đức Tăng Thống 17.8.2008, Viện Hóa Đạp gởi quyết định chính thức ủy quyền cho Văn Phòng II công bố Chúc Thư và Giáo Chỉ ngay trong buổi Lễ thì là chính đáng rồi, Thầy thắc mắc vào đâu nữa hở Thầy.
Vấn nạn thứ hai :
Thầy viết : Có thực là Hòa Thượng Viện Trưởng đề bạt TT Tuệ Sỹ vào Giáo Hội và bị Cố Đại Lão Hòa Thượng Thích Huyền Quang bác hay là ngược lại : chính HT Viện Trưởng đã bác ý kiến của cố Đại Lão HT Thích Huyền Quang, không cho TT Tuệ Sỹ vào Ban Chỉ Đạo VHĐ trong Đại Hội Bất Thường tại Tu Viện Nguyên Thiều tháng 10.2003 ?
Thưa Thầy !
Một lần nữa Thầy lại lấy râu Ông nọ chắp cằm bà kia để đánh lừa dư luận :
Thầy hãy xem lại bài của Lê Nguyễn Minh Đức để nhớ rằng việc HT Viện Trưởng đề bạt TT Tuệ Sỹ mà bị Đức Cố Tăng Thống bác là xảy ra vào năm 1999. Còn Đại Hội Bất Thường tại Nguyên Thiều là năm 2003. Thầy lấy một sự kiện của 4 năm về trước để cố ý ghép vào Đại Hội Nguyên Thiều, nhưng Thầy không biết gì về Đại Hội Nguyên Thiều cả cho nên Thầy ghép vụng về quá. Thầy hãy nghe đây nhé :
Trước Đại Hội Nguyên Thiều, Viện Hóa Đạo đã cử 3 Thầy : Thái Hòa, Phước Viên, Hải Tạng đi gặp chư vị Tôn Túc có lòng với GHPGVNTN để thỉnh mời vào Hội Đồng Lưỡng Viện và được Chư Vị Tôn Túc hứa khả. Danh sách nầy do Thượng Tọa Tuệ Sỹ đề nghị. Khi đưa danh sách ra Đại Hội tất cả mọi người đều hoan hỷ. Vậy Thầy căn cứ vào đâu để Thầy bịa chuyện là đa số thành viên tham dự Đại Hội Bất Thường đã thỉnh nguyện HT Viện Trưởng nên thuận ý Cố Đại Lão HT Thích Huyền Quang để công cử TT Tuệ Sỹ vào chức vụ Phó Viện Trưởng VHĐ và HT Viện Trưởng đã miễn cưỡng chấp thuận ? Thầy cứ đi gặp các vị hiện diện trong Đại Hội Nguyên Thiều để hỏi đi. Lê Công Cầu không nói ngoa đâu.
Vấn nạn thứ ba :
– Thầy viết : Sau sự biến Lương Sơn, HT Viện Trưởng im lặng, giao khoán công việc cho TT Phó Viện Trưởng.
Thưa Thầy Viên Giáo ! Thầy căn cứ vào đâu để nói bừa bãi thế.
Sau sự biến Lương Sơn, dù bị quản thúc chặc chẽ nhưng HT Viện Trưởng vẫn trực tiếp lãnh đạo GHPGVNTN, mà bằng chứng cụ thể nhất là chính tay Ngài đã lần lượt ký Quyết Định thành lập 21 Ban Đại Diện GHPGVNTN tại các Tỉnh Thị trên Toàn Quốc. Ngay cả Thượng Tọa Thanh Huyền Tổng Vụ Trưởng Thanh Niên vẫn phải đến xin Ngài phê chuẩn danh sách Ban Hướng Dẫn “Gia Đình Phật Tử Việt Nam Trên Thế Giới” nhưng Ngài không chấp nhận [vì danh xưng này không có trong Hiến chương GHPGVNTN]. Nếu giao khoán cho Thầy Tuệ Sỹ thì Thầy Thanh Huyền đâu cần đến gặp HT Viện Trưởng để xin phê chuẩn phải không Thầy ? Những sự kiện ấy chắc Thầy biết chứ ?
– Thầy lại viết tiếp :
Từ đó mới có quyết định bổ nhiệm Huynh Trưởng Nguyễn Châu làm Vụ Trưởng Vụ Gia Đình Phật Tử với sự đồng thuận thông qua của Ban Chỉ Đạo Viện Hóa Đạo. Đây không phải là quyết định của cá nhân TT Phó Viện Trưởng, HT Viện Trưởng có thực sự là không am hiểu hành chánh hay không khi trách TT Phó Viện Trưởng không “thừa ủy nhiệm Viện Trưởng” mà lại “thừa ủy nhiệm Ban Chỉ Đạo VHĐ” ? Không lẽ Ngài Viện Trưởng không biết là Ban Chỉ Đạo VHĐ bao gồm luôn cả Viện Trưởng hay sao ?
Thưa Thầy Viên Giáo !
Chỉ một cái nguyên tắc TẬP THỂ LÃNH ĐẠO CÁ NHÂN PHỤ TRÁCH mà Thầy cũng không biết, lại còn dám lên mặt chê Hòa Thượng Viện Trưởng không am hiểu hành chánh.
Thưa Thầy,
– GHPGVNTN áp dụng nguyên tắc tập thể lãnh đạo, cá nhân phụ trách cho nên mới ban hành Hiến Chương để qui định quyền hạn và trách nhiệm của từng chức vụ.
Điều 19 chương Thứ Tư của Hiến Chương qui định rằng : Viện Trưởng Viện Hóa Đạo chiụ trách nhiệm trước pháp lý, cho nên Viện Trưởng có đủ thẩm quyền để ký các văn kiện pháp qui. Bởi vì quyền hạn của Viện Trưởng đã được tập thể giao phó thông qua Hiến Chương, cho nên khi ký một văn bản pháp qui Viện Trưởng không cần phải triệu tập ban Chỉ Đạo họp nữa. Vì thế khi Thầy Tuệ Sỹ triệu tập ban Chỉ Đạo họp để ký quyết định bổ nhiệm HTr Nguyễn Châu làm Vụ Trưởng Gia Đình Phật Tử là sai nguyên tắc của Hiến Chương, nói một cách khác là làm mà không dám chịu trách nhiệm một mình, phải mượn danh tập thể.
– Thầy cũng biết rằng Ban Chỉ Đạo Viện Hóa Đạo bao gồm luôn cả Viện Trưởng. Vậy thì Viện Trưởng đứng đầu Ban Chỉ Đạo hay Viện Phó đứng đầu ? Viện Trưởng đứng đầu Ban Chỉ Đạo Viện Hóa Đạo phải không Thầy. Do đó, cái quyền chủ tọa các phiên họp Ban Chỉ Đạo là quyền của Viện Trưởng. Chỉ khi nào Viện Trưởng vắng mặt với lý do bất khả kháng thì Viện Trưởng mới ủy quyền cho Phó Viện Trưởng thay mặt. Trong trường hợp nầy HT Viện Trưởng còn đó, HT Viện Trưởng không ủy nhiệm, mà TT Tuệ Sỹ tự ý triệu tập Ban Chỉ Đạo họp thì không những sai nguyên tắc mà còn là một sự tiếm quyền. Vì tiếm quyền cho nên TT Tuệ Sỹ không thể đề thừa ủy nhiệm Viện Trưởng được vì thực tế Viện Trưởng có ủy nhiệm đâu. Cho nên TT Tuệ Sỹ đề thừa ủy nhiệm Ban Chỉ Đạo VHĐ là lợi dụng tập thể để che đậy sự tiếm quyền của mình. Cứ ký một văn kiện mà phải triệu tập cả Ban Chỉ Đạo họp để chịu trách nhiệm chung thì thử hỏi một tháng, một năm Ban Chỉ Đạo phải họp bao nhiêu lần ?
– Ngoài ra trong quyết định bổ nhiệm HTr Nguyễn Châu làm Vụ Trưởng, TT Tuệ Sỹ lại đóng cái ấn riêng của mình chứ không phải là con dấu của Viện Hóa Đạo. Nếu Thầy cần con sẽ gởi cho Thầy một bản sao quyết định đó, nếu Thầy xác định được Thầy là ai, ở đâu.
Vì thế mà cái quyết định ấy không có giá trị gì cả. Thầy hiểu chưa ?
Vấn nạn thứ tư :
Thầy viết : Có thực HT Viện Trưởng cũng như Văn Phòng Viện Hóa Đạo I và II không hay biết gì về tổ chức Gia đình Phật Tử Việt Nam trên Thế Giới hay không ?
– Thưa Thầy Viên Giáo, câu hỏi của Thầy nghe thật là buồn cười : Một nhà lãnh đạo mà không biết những việc xảy ra chung quanh mình thì làm sao nắm vững tình hình mà lãnh đạo hở Thầy. Nhà lãnh đạo phải nghe ngóng, phải tìm hiểu mới kịp thời ứng phó với những diễn biến xảy ra liên quan đến bản thân mình, tổ chức của mình chứ.
– Cho nên Hòa Thượng Viện Trưởng phải biết nguyên nhân nào, động lực nào thúc đẩy người ta thành lập “Gia Đình Phật Tử Viết Nam Trên Thế Giới”, lập ra với mục đích gì, hậu quả của nó sẽ ra sao. Nhưng đó là CÁI BIẾT TRÁCH NHIỆM, cái biết của nhà lãnh đạo bắt buộc phải có.
– Nhưng, những người trực tiếp chịu trách nhiệm như TT Phó Viện Trưởng, TT Tổng Thư Ký VHĐ, TT Tổng Vụ Trưởng Thanh Niên không hề báo cáo cho HT Viện Trưởng biết việc tổ chức mới “Gia Đình Phật Tử Viết Nam Trên Thế Giới” và cũng không hề xin phép Viện Trưởng Viện Hóa Đạo chấp thuận cho tổ chức, đến khi xong việc mới đem danh sách lên xin phê chuẩn. Việc xin phép, báo cáo cho HT Viện Trưởng để HT Viện Trưởng biết rõ sự việc, đó là CÁI BIẾT NGUYÊN TẮC. Cái nầy không hề có, cho nên HT Viện Trưởng nói không biết là như vậy, Thầy hiểu chưa ?
Thầy viết tiếp :
Vậy Quí Ngài giải thích thế nào về việc tham dự chứng minh của TT Thích Viên Lý, Tổng Thư Ký Văn Phòng II Viện Hóa Đạo và TT Thích Nguyên Siêu, Tổng Vụ Trưởng Văn Hóa GHPGVNTNNH-HK trong Đại Hội thành lập Gia Đình Phật Tử Viết Nam Trên Thế Giới tại Ấn Độ ngày 07,08 và 09.11.2004 ?
Điều nầy xin Thầy Viên Giáo đọc kỹ lại các văn kiện của Đại Hội thành lập Gia Đình Phật Tử Việt Nam Trên Thế Giới để biết rằng : TT Thích Viên Lý, Tổng Thư Ký VPII Viện Hóa Đạo và TT Thích Nguyên Siêu, Tổng Vụ Trưởng Văn Hóa GHPGVNTNHN-HK được mời tham dự “Lễ Hội Gia Đình Phật Tử Việt Nam trên thế giới” chứ không phải tham dự “Đại Hội Thành Lập Gia Đình Phật Tử Việt Nam Trên Thế Giới” như Thầy đã dùng xảo ngôn để đánh lừa. Quí Thầy được mời đi để chứng minh, hướng dẫn hành hương Phật Tích, chứ không phải chứng minh việc thành lập “Gia Đình Phật Tử Việt Nam trên Thế Giới”. Vì thế mà phiên họp thứ 5 ngày 9.11.2004 để bàn về mô hình cơ chế và công cử Ban Hướng Dẫn Trung ương “Gia Đình Phật Tử Việt Nam Trên Thế Giới”, các Ngài đâu có tham dự ! (xin Thầy đọc cuốn “Đường Về Xứ Phật” của Tâm Tín Trần Hoàng Thơ – vợ của Huynh Trưởng Trần Đình Biên – đã tường trình rất rõ Lễ Hội Hành Hương nầy – phiên họp thứ 5 được đề cập ở trang 11).
Thầy viết tiếp :
Và giải thích thế nào về Thông Cáo Báo Chí ngày 10.11.2004 của Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế, cơ quan phát ngôn của Viện Hóa Đạo, qua đó ca ngợi tinh thần dũng mãnh và đoàn kết của tổ chức Gia Đình Phật Tử Việt Nam, cũng như đăng tải hai quyết nghi của Đại Hội nầy
Thưa Thầy Viên Giáo !
Con xin thưa với Thầy hai điều :
1) Cho đến giờ phút nầy Giáo Hội vẫn ca tụng tinh thần dũng mãnh và đoàn kết của tổ chức Gia Đình Phật Tử Việt Nam. Giáo Hội chỉ không thừa nhận và giải thể những người lãnh đạo Gia Đình Phật Tử Việt Nam của Giáo Hội mà phản bội lại Giáo Hội. Còn Gia Đình Phật Tử Việt Nam, Giáo Hội vẫn xác định là con đẻ của Giáo Hội, xác định là vẫn đứng uy nghi trong lòng Giáo Hội. Giáo Hội rất cảm kích và tán thán. (Xin Thầy Viên Giáo đọc kỹ văn thư của Viện Hóa Đạo gởi Anh Nguyên Tín Nguyễn Châu do TT Thích Viên Định, thừa ủy nhiệm HT Viện Trưởng Viện Hóa Đạo ký)
Thầy cũng nên biết rằng :
Việc Anh Nguyên Tín Nguyễn Châu gởi Trình Thư cho Giáo Hội ngày 11/10/2006 nói rằng : Giáo Hội không thừa nhận Ban Hướng Dẫn Trung Ương Gia Đình Phật tử Việt Nam là Giáo Hội đã vô hiệu hóa cơ cấu Gia Đình Phật Tử Việt Nam từ cấp Trung Ương đến cấp địa phương với hơn 40 ngàn Huynh Trưởng và hơn 1 triệu đoàn viên.
Qua Trình Thư nầy ta thấy Anh Nguyễn Châu đã đánh lừa Huynh trưởng, vu khống Giáo Hội, nhằm lôi kéo Đoàn Viên Gia Đình Phật Tử Việt Nam chống lại các quyết định của Viện Hóa Đạo. Ngoài ra nó hoàn toàn rập khuôn theo lập luận của Nhà Nước Cọng sản, bởi vì Nhà Nước cọng sản tự đồng hóa Đảng với Tổ Quốc với Nhân Dân là một, cho nên ai chống đối Đảng tức là chống đối Tổ Quốc, chống đối Nhân Dân. Ở đây cũng vậy : Ban Hướng Dẫn của Anh Nguyễn Châu tự đồng hóa mình với tổ chức Gia Đình Phật Tử Việt Nam, cho nên anh Nguyễn Châu cho rằng Viện Hóa Đạo không thừa nhận Ban Hướng Dẫn Nguyễn Châu tức là Viện Hóa Đạo không thừa nhận tổ chức Gia Đình Phật Tử Việt Nam. Đó là một lối tuyên truyền lừa bịp. Sở dĩ con nói dông dài như vậy để Thầy thấy họ đều một đường lối mà ra cả. Vì vậy mà Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế ca tụng tinh thần dõng mãnh và đoàn kết của “Gia Đình Phật Tử Việt Nam” chứ có phải ca tụng “Đại hội thành lập Gia Đình Phật Tử Việt Nam trên Thế Giới” đâu. Thầy đừng hiểu lầm chứ.
2) Xin Thầy Viên Giáo vui lòng vào Trang nhà Quê Mẹ, đọc kỹ lại 2 Quyết Nghị mà Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế đăng tải ngày 10.11.2004 nhé :
Một Quyết Nghị lên án nhà cầm quyền Hà Nội vi phạm tự do và nhân quyền đã ngăn chận không cho phái đoàn Huynh Trưởng Quốc Nội tham dự Lễ Hội Gia đình Phật tử Việt Nam trên thế giới, và một Quyết Nghị tuyên bố dù gian khổ vẫn luôn luôn trung kiên với GHPGVNTN. Hai Quyết Nghị nầy do Toàn Thể Huynh Trưởng Đại Biểu tham dự “Lễ Hội Gia Đình Phật Tử Việt Nam trên thế giới” đồng ký tên. Nội dung của 2 Quyết Nghị nầy không liên quan gì đến việc thành lập “Gia Đình Phật Tử Việt Nam Trên Thế Giới” cả.
Vì vậy Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế đăng tải là hoàn toàn khách quan, xin Thầy nghiên cứu kỹ đừng cởi ngựa xem hoa nghe Thầy.
Vấn nạn thứ năm :
Thầy viết : Có thư mời họp Hội Đồng Lưỡng Viện nhằm chấn chỉnh nhân sự và giải quyết những Phật Sự quan trọng của Giáo Hội không hay chỉ là lời mời dự Giỗ Tổ Nguyên Thiều vào giữa năm 2005, tiến đến việc ban hành Giáo Chỉ Số 2 (29.11.2005) ?
Thưa Thầy,
Không lẽ Thầy không biết là GHPGVNTN đang bị Nhà nước cọng sản bức tử ? nhất là sau Đại Hội Bất Thường tại Nguyên Thiều năm 2003 Nhà nước đã tạo nên Sự biến Lương Sơn để lấy cớ quản thúc Chư Tôn trong Hội Đồng Lưỡng Viện một cách khắc nghiệt. Nếu có thư mời họp liệu Nhà Nước có để yên cho không, hay là một lần nữa Hội Đồng Lưỡng Viện sẽ nhận chiếu chỉ lưu đày biệt xứ. Cho nên câu Thầy hỏi ngớ ngẩn như người ngoài hành tinh mới đến địa cầu. Thầy có biết rằng nguyên nhân chính mà Hội Đồng Lưỡng Viện phải quyền biến để họp nhân ngày Giỗ Tổ Nguyên Thiều với mục đích chấn chỉnh nhân sự là do đâu không ? Chính là do cái đơn xin hoán đổi chức vụ của Thầy Tuệ Sỹ đấy. Vậy mà Thầy Tuệ Sỹ tránh né không đến, viện cớ là nhập thất, có phải là Thầy bất kính với Hội Đồng Lưỡng Viện, xem vận mạng của Giáo Hội nhẹ hơn đám tang của Sư Bà Tâm Đăng không ?
Thầy lại viết :
TT Tuệ Sỷ nhập thất, có quyền từ chối dự Giỗ Tổ hằng năm không ? và có nên từ chối đi dự tang lễ trong đời chỉ xảy ra một lần của Sư Bà Tâm Đăng, người ân của Thượng Tọa hay không ?
Thưa Thầy
– Thượng Tọa Tuệ Sỹ có toàn quyền từ chối lời mời dự Giỗ Tổ Nguyên Thiều hằng năm, nhưng Thượng Tọa Tuệ Sỹ không thể từ chối tham dự phiên họp Hội Đồng Lưỡng Viện, bởi vì TT Tuệ Sỹ là Phó Viện Trưởng Viện Hóa Đạo, Thượng Tọa phải có trách nhiệm với sự tồn vong của Giáo Hội.
– Thượng Tọa Tuệ Sỹ có toàn quyền tham dự lễ tang của Sư Bà Tâm Đăng vì Sư Bà là người ân của Thượng Tọa, nhưng Thầy Viên Giáo phải nhớ rằng : phiên họp của Hội Đồng Lưỡng Viện chỉ vỏn vẹn có một buổi, mà đám tang Sư Bà Tâm Đăng kéo dài 10 ngày, họp xong rồi Thượng Tọa đi có được không.
Người lãnh đạo phải đặt nghĩa chung lên trên tình riêng chứ Thầy.
Vấn nạn thứ sáu và thứ bảy :
Thầy viết :
6) Thầy Tuệ Sỹ có thực sự viết đơn từ chức hay không ? nội dung thư nầy ra sao, viết vào ngày tháng nào, gửi cho ai, gởi bằng bưu điện hay email ? Thư viết tay hay thư dùng máy vi tính ? có đóng dấu và chữ ký hay không ? (thật chẳng khác chi một câu thẩm vấn của cán bộ chuyên nghiệp – LCC) Nếu Ông Võ Văn Ái không có cái gọi là “thư từ chức” này thì hãy thỉnh cầu HT Viện Trưởng cho công bố, chứ đừng có vu khống cho một người vì thể diện của Giáo Hội mà im lặng, nhập thất để phiên dịch đại tạng kinh từ mấy năm nay.
Thầy viết tiếp :
7) Phản ứng đối với Giáo Chỉ Số 2 bất công, vi hiến, trái giáo luật, quá bán thành viên Ban Chỉ Đạo Viện Hóa Đạo tỏ thái độ bằng cách viết thư đệ trình HT Viện Trưởng, qua đó nói rõ nguyên nhân nào dẫn đến việc từ chức, đồng thời đề nghị những ý kiến thành thực để cũng cố Giáo Hội….Những vị từ chức đang là nhân chứng sống, gồm TT Thích Đức Thắng, TT Thích Thái Hòa, TT Thích Thanh Huyền, TT Thích Phước An, TT Thích Phước Viên (3).
Thưa Thầy Viên Giáo !
Trước hết, ở câu số 6 Thầy đã thú nhận rằng Thầy chưa hề thấy đơn từ chức của Thầy Tuệ Sỹ cho nên Thầy yêu cầu HT Viện Trưởng công bố. Đúng không ?
Sau đó, chắc chắn là Thầy cũng chưa hề thấy đơn từ chức của vị nào trong Ban Chỉ Đạo Viện Hóa Đạo cả. Đúng không ? Bởi vì :
– Thầy Thanh Huyền không hề có đơn từ chức, Thầy Thanh Huyền là Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Thanh Niên, đồng thời là cố vấn Giáo Hạnh của Ban Hướng Dẫn Anh Nguyễn Châu kể từ khi mới thành lập. Nhưng qua những việc làm sai trái của Ban Hướng Dẫn nầy, thầy không hề có thái độ, như việc Anh Nguyễn Châu tham gia hội nghị với Thầy Thích Minh Châu và Anh Võ Đình Cường …để bán đứng Gia Đình Phật Tử Việt Nam cho Gíao hội quốc doanh, việc Anh La Thành Tỵ là ủy viên của Ban Hướng Dẫn nầy đã viết thư lên án Nhị Vị Hòa Thượng lãnh đạo Thích Huyền Quang và Thích Quảng Độ là “cấu kết với những thế lực thù địch nước ngoài và những phần tử phản động trong nước để chống phá Nhà nước, chống phá Giáo Hội Nhà nước” mà Thầy vẫn làm thinh…Việc thành lập “Gia Đình Phật tử Việt Nam Trên Thế giới” Thầy không báo cáo cho HT Viện Trưởng biết, v.v… Qua đó Hội Đồng Lưỡng Viện đánh giá là Thầy thiếu trách nhiệm nên đồng thuận để Thầy nghỉ việc, chứ Thầy có làm đơn từ chức đâu.
– Thầy Thái Hòa là Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Hoàng Pháp kiêm phó Đại Diện GHPGVNTN Tỉnh Thừa Thiên Huế. Vì nhiều lý do khách quan nên Hòa Thượng Chánh Đại Diện Thích Thiện Hạnh cùng Ban Đại Diện quyết định dời Văn Phòng Tỉnh Giáo Hội từ Chùa Thuyền Lâm về Chùa Phước Thành, Huế, đồng thời đưa các lớp Phật Học Sơ đẳng, Trung đẳng, Cao đẳng vào Chùa Quốc Ân thì Thầy Thái Hòa không bằng lòng, cho nên Thầy bỏ không sinh hoạt Ban Đại Diện, không bố tát, không tham dự Lễ Phật Đản. Đồng thời Thầy đứng ra bảo trợ cho tổ chức Gia Đình Phật Tử của Anh Nguyễn Châu, là tổ chức mà Giáo Hội không thừa nhận. Do đó Hội Đồng Lưỡng Viện đã đồng thuận để Thầy nghỉ việc chứ Thầy có đơn từ chức đâu.
Vậy Thầy Viên Giáo nói ở câu số 7 rằng : “Quá bán thành viên Ban Chỉ Đạo Viện Hóa Đạo tỏ thái độ bằng cách viết thư đệ trình HT Viện Trưởng, qua đó nói rõ nguyên nhân nào dẫn đến việc từ chức, đồng thời đề nghị những ý kiến thành thực để củng cố Giáo Hội”. Xin hỏi là Thầy căn cứ vào đâu để nói, khi mà Thầy chưa hề thấy đơn từ chức của TT Tuệ Sỹ, của TT Thanh Huyền, TT Thái Hòa. Vậy thì rõ ràng Thầy Viên Giáo đã bịa đặt ra để đánh lừa quần chúng. Thầy xuyên tạc sự thật để gây hoang mang cho đồng bào Phật Tử.Thầy có phải là một tu sỹ Phật Giáo không Thầy ?
Vấn nạn thứ tám :
Thầy viết : Hội Đồng Lưỡng Viện có dám tổ chức Đại Hội bất thường để luận tội và cho những vị bị loại trừ có cơ hội biện hộ hay không ?
Thưa Thầy Viên Giáo,
Chắc chắn là Giáo Hội không tổ chức Đại Hội bất thường rồi, vì không đáng để nhận hậu quả Sự biến Lương Sơn một lần nữa. Hơn nữa Hiến Chương GHPGVNTN cũng không qui định : hễ một vị chức sắc của Giáo Hội vi phạm thì phải tổ chức Đại Hội để luận tội và biện hộ.
Nhưng Thầy Viên Giáo nhìn lại xem đã có vị nào cho rằng mình bị oan ức mà tìm đến gặp Hòa Thượng Viện Trưởng, gặp Chư Tôn trong Hội Đồng Lưỡng Viện để trình bày cái oan ức của mình chưa ? Chưa hề có, ngay cả Thích Viên Giáo cũng thế. Họ chỉ dùng phương tiện truyền thông cộng cộng để công kích, để khích động quần chúng chống đối lại. Bản thân họ chưa hề có một động thái nào gọi là tôn trọng Hội Đồng Lưỡng Viện cả. Vậy việc đòi đối chất, biện hộ có phải là thực tâm của họ không hay là ý đồ khích động của Thích Viên Giáo ?
Thưa Thầy Viên Giáo !
Năm nay, nhân ngày Giỗ Tổ Nguyên Thiều con lại được cùng Quí Ngài trong Hội Đồng Lưỡng Viện dự bàn một số công việc của Giáo Hội. Con có trình bày nhận định của mình qua các bài viết của Thích Viên Giáo. Qua đó Hòa Thượng Viện Trưởng Viện Hóa Đạo và Hòa Thượng Chánh Thư Ký Viện Tăng Thống có nói với con rằng : Hội Đồng Lưỡng Viện sẵn sàng gặp bất cứ vị nào cần đối chất như Thầy Viên Giáo nêu ra.
Nhưng trước khi Hội đồng Lưỡng Viện tiếp kiến, con có 3 nhận xét xin Thầy Viên Giáo quan tâm :
1) Những vị liên quan như Thầy Tuệ Sỹ có trực tiếp đòi hỏi đối chất hay không, mà chỉ thấy Thầy Viện Giáo kêu gào ầm ỷ lên thôi. Nếu Thầy Tuệ Sỹ có ủy quyền cho Thầy Viên Giáo đứng ra phản đối, thách thức, biện hộ thì chắc chắn Thầy Viên Giáo đã đường đường chính chính đến gặp Hội Đồng Lưỡng Viện để bàn bạc rồi. Phải không ? Ở đây Thầy Viên Giáo cứ đứng trong bóng tối để đánh lén, thì Phật Tử có quyền cho rằng Thầy là một kẻ thừa lệnh Nhà nước cọng sản phá hoại GHPGVNTN.
2) Lại nữa văn bản của Thầy về nội dung thì có giọng điệu hách dịch của Công An thẩm vấn, lại có thái độ trịch thượng như của cán bộ đối với dân. Về hình thức thì cách trình bày, cách đánh máy, cho đến bố cục quá chuẩn, không hề sai sót một dấu chấm hay một dấu phẩy nào, chứng tỏ tác giả là một cán bộ văn phòng chuyên nghiệp, chứ không phải là một ông thầy tu bình thường. Do đó nhiều người đánh giá rằng Thầy là một cán bộ tôn giáo trá hình, lợi dụng tình thế để đục nước béo cò mà thôi.
3) Ngoài ra Thầy Viên Giáo lại quá nhiệt tình biện minh cho Thầy Tuệ Sỹ, biện minh quá hùng hổ, liên miên không mệt mỏi, cho nên nhiều người nghi ngờ rằng chính TT Tuệ Sỹ tự biện minh cho mình bằng cái tên Thích Viên Giáo.
Thưa Thầy Viên Giáo ! Thầy nghĩ sao ? Những việc làm của Thầy chỉ tổn hại thêm cho Thầy Tuệ Sỹ mà thôi, do đó xin Thầy suy nghĩ kỹ để việc đối chất, biện minh có thể khả thi.
Dù không biết Thầy Viên Giáo là ai, nhưng trên tinh thần Kiên Thệ như chúng ta đã dạy cho các em mà tôi viết thư nầy. Ngoài việc đối thoại với Thầy Viên Giáo, tôi mong Anh Chị Em hiểu rõ các sự kiện quan trọng được nêu trong thư mà một số không ít Huynh Trưởng đã gởi thơ chất vấn.
VỤ TRƯỞNG GIA ĐÌNH PHẬT TỬ VỤ
GIA ĐÌNH PHẬT TỬ VIỆT NAM
NGUYÊN CHÁNH LÊ CÔNG CẦU
GHI CHÚ : Theo yêu cầu của một số anh chị Huynh Trưởng chúng tôi sẽ đề cập đến NHỮNG PHIÊN TÒA THÔ BẠO THỜI ĐẠI và VẤN ĐỀ GIÁO QUYỀN trong Giác Thư số III và IV vì thư nầy đã quá dài. LCC
Chú thích của Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế :
(1) Chi tiết này chứng tỏ hai điều : Một là Thích Viên Giáo chưa bao giờ có mặt trong sinh hoạt của cộng đồng Phật giáo Việt Nam từ mấy chục năm qua ; hai là Thích Viên Giáo không phải là thầy tu, nếu có khoác áo Tăng sĩ thì chỉ để làm công tác công an đặc tình (tình báo đặc biệt về tôn giáo). Bởi vì trong giới hoạt động Phật giáo đều biết ông Võ Văn Ái không chỉ là “người thế tục mới gia nhập giáo hội từ hơn 10 năm nay tại hải ngoại” như ông Thích Viên Giáo võ đoán, mà ông Ái đã là đoàn sinh Gia Đình Phật hóa Phổ từ thập niên 1940 (sau này đổi danh xưng thành Gia Đình Phật tử Việt Nam). Năm 1963 ông là người sáng lập cơ sở Phật giáo Việt Nam đầu tiên tại hải ngoại dưới danh xưng Hội Phật tử Việt Kiều Hải ngoại với 11 chi bộ tại các quốc gia Âu, Mỹ, Á. Đầu năm 1964, vị Viện trưởng Viện Hóa Đạo đầu tiên đã ra Quyết định công nhận tổ chức này trực thuộc Viện Hóa Đạo, GHPGVNTN. Đến thời cố Thượng tọa Thích Thiện Hoa làm Viện trưởng Viện Hóa Đạo, Giáo hội vẫn tiếp tục công nhận Hội do ông Võ Văn Ái sáng lập như Chi bộ Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất tại Hải ngoại chiếu Điều thứ 36, Chương thứ 9, Hiến chương GHPGVNTN bản tu chính tại Đại hội khóa 5 ngày 12.12.1973.
(2) Hội thảo nầy được tổ chức từ ngày 15 đến 17.7.2006 tại Saigon. Trong một nước dân chủ, tự do việc tổ chức hội thảo học thuật là chuyện bình thường. Nhưng dưới chế độ độc tài toàn trị Công sản đang đàn áp khốc liệt Phật giáo, việc tổ chức này mang hậu ý chính trị quá rõ. Nhất là giao cho 2 Tăng sĩ đã từng bị chế độ kết án tử hình năm 1988 vì âm mưu lập mật khu quân sự. Hậu ý chính trị này cốt chứng minh cho thế giới Tây phương rằng : Các ông bà thấy không, 2 người bị chúng tôi kết án tử hình, mà nay lại trở về cộng tác với Nhà nước Cộng sản chúng tôi. Mặt khác, chúng tôi (CS) còn cho phép họ tổ chức hội thảo Phật giáo, thì làm sao công luận quốc tế lại cứ khăng khăng kết án chúng tôi đàn áp Phật giáo ? Hai người có ăn học và ở trình độ thông minh hơn người như TT Tuệ Sỹ và Giáo sư Lê Mạnh Thát hẳn không thể khinh suất để không thấy rằng Hà Nội đang sử dụng hai vị như lá bài chính trị phục vụ Đảng Cộng sản ? Cuộc hội thảo tháng 7 này cộng với chuyến Sư ông Nhất Hạnh và 200 Tăng thân Làng Mai về Việt Nam, năm 2005, đã đóng góp hữu hiệu giúp Hà Nội thoát ly khỏi danh sách đen CPC, là danh sách các quốc gia đàn áp tôn giáo với hệ quả bị chế tài kinh tế, mà Hoa Kỳ liệt Việt Nam vào danh sách này năm 2004.
Ngoài sự cho phép mặc nhiên một số cá nhân và phong trào dân chủ lên tiếng khá tự do trong suốt năm 2006, Hà Nội chuẩn bị thêm 3 lá bài Phật giáo thông qua Sư ông Nhất Hạnh, Giáo sư Lê Mạnh Thát và TT. Tuệ Sỹ, để van xin Tổng thống George W. Bush rút tên Việt Nam ra khỏi danh sách đen CPC trước khi Tổng thống Hoa Kỳ đến dự Hội nghị APEC 5 tại Hà Nội cuối năm 2006.
(3) TT Thích Phước Viên tu ở chùa Châu Lâm, Huế, nay đã ra đời lập gia đình.