Ðộc lập – Tự do – Hạnh phúc
KHÁNG THƯ
Kính gởi :
– Ông NÔNG ÐỨC MẠNH – Tổng Bí thư Ban Chấp hành
Trung ương Ðảng Cộng sản Việt Nam
– Ông TRẦN ÐỨC LƯƠNG – Chủ tịch nước CHXHCNVN
– Ông PHAN VĂN KHẢI – Thủ tướng Chính phủ nước CHXHCNVN
– Ông PHẠM THẾ DUYỆT – Chủ tịch Ủy ban Trung ương Mặt Trận TQVN
– Ông Bộ trưởng Bộ Công an
– Ban Tôn giáo Chính phủ
– Hòa thượng Chủ tịch Hội đồng Trị sự Trung ương GHPGVN
– Ông VŨ NGỌC HOÀNG – Bí thư Tỉnh ủy Quảng Nam
– Ông NGUYỄN XUÂN PHÚC – Chủ tịch Ủy ban Nhân Dân tỉnh Quảng Nam
– Bà Chủ tịch Ủy ban Mặt Trận TQVN tỉnh Quảng Nam
– Thiếu tướng Giám đốc Sở Công An Quảng Nam
– Ông Trưởng ban Tôn giáo tỉnh Quảng Nam
– Hòa thượng THÍCH THIỆN DUYÊN, Trưởng Ban Trị sự GHPGVN tỉnh Quảng Nam
Kính thưa quý NGÀI,
Tôi ký tên dưới đây là NGUYỄN SƯ NẾN, thường trú tại thôn Tịnh Ðông Tây, xã Ðại Lãnh, huyện Ðại Lộc, tỉnh Quảng Nam, là Phó Thư ký Ban Ðại diện Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN) Quảng Nam – Ðà Nẵng. Phó Tổng thư ký Ban Hướng dẫn Gia Ðình Phật tử (GÐPT) Quảng Nam – Ðà Nẵng. Tôi xin tường trình việc Giáo hội Phật giáo Việt Nam (GHPGVN) và chính quyền địa phương đã đàn áp, phá rối lễ tang của cha tôi như sau :
Cha tôi tên là Nguyễn Thứ, Pháp danh Thị Tự (đệ tử của Cố Hòa thượng THÍCH TRÍ MINH, Chánh Ðại diện GHPGVNTN tỉnh Quảng Nam). Cha tôi trút hơi thở cuối cùng vào lúc 14 giờ ngày 22-5-2005 (tức ngày 15.4 Âl.). Lễ nhập liệm tổ chức lúc 21 giờ ngày 23.5.2005 (tức 16.4 Ất Dậu). Tối ngày 24.5.2005 (tức 17.4 Âl.) lúc 20 giờ, Ban Ðại diện GHPGVNTN và Ban Hướng dẫn GÐPT Quảng Nam – Ðà Nẵng tổ chức lễ truy niệm công đức và phúng điếu cha tôi. Khi anh Ðoàn Thanh Thông (Phó Trưởng ban Hướng dẫn GÐPT QN-ÐN) tuyên bố lý do và cung thỉnh Thượng tọa Chánh Ðại diện GHPGVNTN Quảng Nam – Ðà Nẵng đốt nhang tưởng niệm và chia buồn cùng tang quyến, thì Ðại đức Thích Hạnh Thông (Phó Ban Ðại diện Phật giáo Ðại Lộc) nhảy lên giựt micro của anh Thông rồi la lên : “Thưa bà con, thưa bà con, ở đây không có Giáo hội Thống nhất, chỉ có Giáo hội Việt Nam mà thôi… Tôi là lãnh đạo của Phật giáo huyện Ðại Lộc nói cho bà con biết là ở đây không có Phật giáo Thống nhất, chỉ có Phật giáo Việt Nam mà thôi…” Tôi lấy micro trên tay thầy Hạnh Thông, nhưng thầy liền bẻ gãy micro, tôi dùng micro khác cảm tạ chư Tôn đức trong Ban Ðại diện GHPGVNTN và Ban Hướng dẫn GÐPT – QN-ÐN. Cùng lúc ấy, ông Phan Mẫn, Trưởng thôn la lên : “Hỡi đồng bào, hỡi đồng bào, ở đây không có Giáo hội Thống nhất, chỉ có Giáo hội Việt Nam mà thôi, bà con đừng nghe bọn hắn…” Ông ta la ré inh ỏi, còn ông Trùng là thôn phó nhảy vào giựt micro bẻ gãy, rồi đánh tôi liên tục vào ngực (thâm tím cả một vùng ngực), nhảy vào xé áo tang của Trương Thị Bảy (vợ của tôi). Trong lúc đó, ở ngoài sân có ông Nhạn là Công an thôn, ông Hòe là đội trưởng đội sản xuất, cùng với các bà phụ nữ la ré tạo nên một cảnh vô cùng hỗn loạn chưa từng có trong một đám tang. Trong lúc hỗn loạn, thì kẻ xấu đã chạy đến hôi toàn bộ bì thư đựng tiền đi điếu của Ban Ðại diện Giáo hội tỉnh, các huyện thị, Ban Hướng dẫn GÐPT tỉnh và các đơn vị trong tỉnh chạy mất, tôi chưa biết là ai chủ trương ăn cướp như thế.
Sau hơn một giờ đồng hồ hỗn loạn tôi ngồi dậy và tuyên bố : “Kính bạch Thượng tọa Chánh Ðại diện và thưa tất cả bà con, lẽ ra ngày mốt (tức 19.4 Âl.) mới tổ chức an táng cho cha tôi, nhưng hiện giờ chú tôi đang cấp cứu và tình hình phá rối đám tang của cha tôi rất nguy hiểm, nên xin Thượng tọa Chánh Ðại diện cho phép gia đình chúng tôi được an táng cho cha tôi ngay vào sáng mai, tức 18.4 Ât Dậu, và Thượng tọa Chánh Ðại diện đã đồng ý.
Thậm chí các anh chị em huynh trưởng GÐPT ở các huyện xa xôi như : Ðiện Bàn, Duy Xuyên, Thăng Bình, Núi Thành cũng không được ở lại để tụng kinh cho cha tôi, mà phải đi về trong đêm khuya, bởi vì chính quyền không cho đăng ký tạm trú, ông Thôn trưởng đã tuyên bố rằng : “Thôn chúng tôi mất an ninh, những người ở ngoài thôn không được ở lại đây…”
Chưa hết, đến chiều ngày 20.4 Ất Dậu, sau khi tôi đi cúng mở cửa mả về và đi công chuyện, thì Ban Dân chính vào nhà gọi là đốt nhang, nhưng thực tế là đi quan sát các trướng liễn của Giáo hội chúng tôi đi điếu, bởi vì chính quyền xã, thôn đầy đủ các ban ngành, đoàn thể đã đi đốt nhang vào chiều ngày 17.4 Âl. rồi, hơn nữa Hội Cựu Chiến binh đã vào trước và gây gỗ : “Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất ai công nhận ? Giáo hội này là bất hợp pháp, v.v…” Mặc dù cha tôi đã có công trong kháng chiến và đã được Nhà nước tặng thưởng huy chương (đính kèm bản sao) mà đám tang của cha tôi như vậy đó ?
Kính thưa quý NGÀI,
Sự việc xảy ra trong đám tang cha tôi như vậy, tôi yêu cầu quý NGÀI trả lời cho chúng tôi biết :
1. Ðài, báo thường nói : “Phát huy nền văn hóa Việt Nam, đậm đà bản sắc dân tộc”, hoặc “nghĩa tử là nghĩa tận”, v.v… Văn hóa dân tộc là như vậy ư ? Ai chỉ đạo đập phá lễ tang của cha tôi ? Hiến pháp đã ghi là : “Ðảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo toàn dân và tuyệt đối”. Như vậy có phải Ðảng chịu trách nhiệm không ?
2. Bảo rằng : “Thôn chúng tôi mất an ninh…”. Mất an ninh thì tại sao thôn Tịnh Ðông Tây này được Nhà nước cấp bằng THÔN VĂN HÓA ? Mất an ninh thì công an thôn, xã, du kích ở đâu ?
3. Phải chăng gia đình chúng tôi theo GIÁO HỘI PHẬT GIÁO VIỆT NAM THỐNG NHẤT cho nên chính quyền đang tâm đàn áp phải không ? Như vậy tự do tôn giáo ở chỗ nào ? Nếu Nhà nước chống người dân theo GHPGVNTN thì cứ mạnh dạn ra quyết nghị, chỉ thị hay thông báo đi, đừng đàn áp thô bạo như thế. Các Ngài nghĩ sao ? Hay các Ngài ngồi quá cao không thấy sự khổ đau của người dân như chúng tôi ?
4. Theo luật pháp của Nhà nước, thì những người nào gây rối trật tự an ninh thì đều phải bị phạt tù, còn ở đây đám tang của cha tôi đang trang nghiêm, thanh tịnh, thì chính quyền cùng với GHPGVN nhảy vào gây rối trật tự thì Nhà nước có phạt tù không ? hay được thăng cấp ?
5. Sự việc như vậy, ai bồi thường danh dự cho gia đình chúng tôi ? Từ cổ chí kim, không có một chế độ nào, một tập thể nào, một cá nhân nào dám phá rối một lễ tang như đám tang của cha tôi. Kỷ luật của Ðảng và Nhà nước có cho phép những cán bộ, đảng viên làm như vậy không ? Nếu không thì quý Ngài xử lý ra sao ? hay là đâu cũng vào đấy như từ trước tới nay ?
6. Chủ tịch Hồ Chí Minh đã dạy cán bộ, đảng viên : “Người cán bộ là người lãnh đạo, là người đầy tớ thật trung thành của nhân dân”. Như thế, người dân là chủ đất nước. Nếu người chủ bị đầy tớ đánh phá thì có đúng theo quy luật tự nhiên hay không ? Thời kỳ phong kiến thì “QUAN LÀ PHỤ MẪU CHI DÂN”, nhưng lúc bấy giờ có cha mẹ của dân nào đi đập phá một lễ tang của ai đâu ? Quý Ngài nghĩ sao ? Như vậy những cán bộ, đảng viên đi phá lễ tang của cha tôi là phi dân tộc, phi đạo đức, phi truyền thống. Những người này Ðảng có nên sử dụng không quý Ngài ?
7. Bạch Hòa thượng Chủ tịch Hội đồng Trị sự Trung ương và Hòa thượng Trưởng ban Trị sự GHPGVN tỉnh Quảng Nam, Ngài có dạy cho đệ tử của mình làm như vậy không ? Với tư cách lãnh đạo cao nhất của Giáo hội Trung ương tỉnh, Ngài có chỉ thị cho Thầy Hạnh Thông là Phó Ban Ðại diện Phật giáo Ðại Lộc đi phá đám tang của cha con không ? Ngài có dạy cho đệ tử mình những oai nghi của một ông thầy không (oai nghi của một Tỳ kheo) ? Giáo hội Phật giáo Việt Nam là thành viên của Mặt Trận, như thế Mặt Trận tỉnh Quảng Nam có chỉ đạo cho Ngài bảo cán bộ cấp dưới của mình làm như vậy không ? Nếu không thì Ngài nghĩ sao về một Tỳ kheo mà đi phá đám tang là người đạo hữu ? bất kính trước một vị giáo phẩm (Thượng tọa Thích Thanh Quang) ? đi đứng không oai nghi, ăn ngủ không đúng nơi đúng chỗ (ăn ngủ ở nhà dân trong ngày 17.4 Âl.) hay là GHPGVN đã khế cơ, khế lý, cộng thêm khế thời phải không quý Ngài ? Là một Phật tử, chúng con đau lòng xót dạ cho một vị Tỳ kheo như vậy, các Ngài có đau xót không các Ngài ?
Kính thưa quý NGÀI,
Chúng tôi đã trình bày, đã đặt câu hỏi, xin quý Ngài trả lời sớm nhất theo thời gian luật định. Nếu quý Ngài chưa tin thì chúng tôi sẽ mời những Tăng Ni, Phật tử đã chứng kiến cảnh tượng hỗn loạn hôm ấy đến cơ quan, để quý Ngài trực tiếp chất vấn. Tôi cũng không lo sợ bị tù đày khi Kháng thư này đến tay quý Ngài và tôi lấy sinh mạng của tôi bảo đảm cho những lời trình bày trên.
Kính chúc quý NGÀI sức khỏe dồi dào.
Kính chúc nhị vị Hòa thượng pháp thể khinh an.
Làm tại Ðại Lãnh, Ðại Lộc ngày 29-5-2005
ký tên
Nguyễn Sư Nến
SAO KÍNH GỞI :
– Hòa thượng Viện trưởng Viện Hóa Ðạo
GHPGVNTN “kính thẩm tường” ;
– Chư Tôn Hòa thượng, chư Thượng tọa trong Hội đồng Viện “để kính tường” ;
– Ban Ðại diện GHPGVNTN Quảng Nam – Ðà Nẵng “để kính trình và nhờ giúp đỡ” ;
– Ban Hướng dẫn GÐPT, QN-ÐN và các huyện, thị trong tỉnh “để kính tường” ;
-Ban Ðại diện Giáo hội và GÐPT trong tỉnh “để biết” ;
– Chư TT., ÐÐ. Tăng Ni và Phật tử chứng kiến cảnh hỗn loạn đêm 17.4 Ất Dậu “để biết và giúp đỡ” ;
– Tòa soạn báo Ðại Ðoàn Kết ;
– Tòa soạn báo Tiền Phong ;
– Tòa soạn báo Tuổi Trẻ “để biết và xin giúp đỡ trong chức năng của người cầm bút”.