Home / Tin tức / Thông cáo báo chí / Tin PTTPGQT / Hoà thượng Thích Thiện Hạnh tiết lộ chuyến đi Hà Nội của Đức Tăng thống Thích Huyền Quang năm 2003 liên quan đến sức khoẻ ngày nay – Công an sách nhiễu Chùa Giác Hải ở Lâm Đồng – Giải thích về Tăng đoàn Dị đạo đang phá Yết ma Tăng và Pháp luân Tăng

Hoà thượng Thích Thiện Hạnh tiết lộ chuyến đi Hà Nội của Đức Tăng thống Thích Huyền Quang năm 2003 liên quan đến sức khoẻ ngày nay – Công an sách nhiễu Chùa Giác Hải ở Lâm Đồng – Giải thích về Tăng đoàn Dị đạo đang phá Yết ma Tăng và Pháp luân Tăng

Download PDF

PARIS, ngày 19.3.2008 (PTTPGQT) – Hoà thượng Thích Thiện Hạnh, Chánh Thư ký Viện Tăng thống, vừa gửi đến Paris cho Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế phổ biến bản Thông cáo của Viện về tình hình sức khoẻ cũng như cung cách gặp gỡ vấn an, bái yết Đức Tăng thống tại Tu viện Nguyên Thiều tỉnh Bình Định.

Qua Thông cáo, Hoà thượng Thích Thiện Hạnh cho biết tình trạng sức khoẻ của Đức Tăng thống kể từ chuyến đi Hà Nội chữa bệnh và sau đó gặp gỡ cựu Thủ tướng Phan Văn Khải năm 2003. Một tiết lộ chưa ai biết, là chuyến đi ấy do Trung tá Thanh thuộc Bô Công an sắp đặt và giao cho một phụ nữ có tên Hương, biệt hiệu Hạnh Mãn, phụ trách kiểm soát kề cạnh Đức Tăng thống suốt chuyến đi (cũng là người phụ nữ đến quấy phá Đức Tăng thống cuối tháng giêng vừa qua theo chi thị của Công an và Nhóm Tăng Ni Hải ngoại (xem Thông cáo báo chí ngày 28.1.2008, hoặc vào xem trong Trang nhà Quê Mẹ http://www.queme.net).

Hai tiết lộ quan trọng hơn cả, là trong số 5 chư Tăng tháp tùng chuyến đi, có Hoà thượng Thiện Hạnh. Nhưng sau đó đã bị bó buộc phải trở về Nam trước, nhằm cách ly Đức Tăng thống tại Hà Nội. Thời gian cách ly này việc ăn uống, chăm sóc sức khoẻ công an giao cho bà Hạnh Mãn chuyên trách. Hoà thượng Thích Thiện Hạnh đặt nghi vấn thời gian bị cô lập ấy phải chăng người ta đã hoặc chích thuốc, hoặc bỏ vào thức ăn, khiến Đức Tăng thống mất trí nhớ khi trở về Bình Định. May nhờ các thầy Đông y chữa trị, nên trí nhớ Đức Tăng thống mới từ từ hồi phục, nhưng không còn như trước.

Do sự quấy phá đời sống tịnh dưỡng và có nhiều bệnh vào tuổi gần 90 của Đức Tăng thống Thích Huyền Quang, nên Viện Tăng thống đã ra quyết định thủ tục thăm viếng phải thông qua Viện Tăng thống, Viện Hoá Đạo cùng chư Tăng quản viện ở Tu viện Nguyên Thiều sắp đặt trước, nếu tình trạng sức khoẻ Đức Tăng thống cho phép.

Chỉ riêng trong năm 2007 mà đã có hai Thượng tướng và một Thiếu tướng Công an đến gặp Đức Tăng thống nhằm lung lạc ngài tham gia Giáo hội Phật giáo Nhà nước để phục vụ chính trị cho Đảng Cộng sản. Chưa kể cuối tháng giêng vừa qua, công an hiệp đồng với Nhóm Tăng Ni Hải ngoại Về Nguồn sai tay chân đến quấy rầy Đức Tăng thống hòng mong áp lực Đức Tăng thống phủ nhận Giáo chỉ số 9 ban hành ngày 8.9.2007. Nhưng điều lý thú, cũng là lời đáp đanh thép nhất, là khi chúng ta biết rằng ngày 26.1.2008, người phụ nữ có tên Hạnh Mãn được công an hậu thuẫn đến quấy phá mong áp lực Đức Tăng thống phủ nhận Giáo chỉ số 9, thì ngày hôm sau, 27.1.2008 trả lời phóng viên Đài Á châu Tự do nhân dịp Tết, Đức Tăng thống đã ngỏ lời “chúc Xuân An lạc đến Cộng đồng người Việt tại Huê Kỳ, Canada, Âu Châu, Úc Châu, và khắp nơi trên thế giới” (…) “cám ơn chân thành và đặc biệt đến Cộng đồng Người Việt tại Úc châu, Cộng đồng Người Việt tại California và khắp Huê Kỳ đã công khai lên tiếng hậu thuẫn Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất trong công cuộc vận động giải trừ quốc nạn và pháp nạn”. Đặc biệt, khi nhắc tới chư Tôn đức Tăng Ni và Phật tử hải ngoại, Đức Tăng thống “gửi lời khen ngợi chư liệt vị đã chí thành khâm tuân và thi hành Giáo chỉ số 9 do tôi ban hành và các Thông tư, Thông bạch của Viện Hóa Đạo nhằm chấn chỉnh và phát huy Giáo hội trước tình thế mới, cũng như làm rạng danh hai nghìn năm Phật giáo Việt Nam, chư liệt vị Tổ sư, các Thánh tử đạo và những người đã hy sinh để bảo vệ dân tộc, bảo vệ lãnh thổ và bảo vệ chánh pháp”.

Xin xem toàn văn Thông cáo của Viện Tăng Thống dưới đây.

Nhà nước muốn đoạt chiếm phi pháp chùa Giác Hải, tỉnh Lâm Đồng :

Theo Thư Tố cáo của Thượng toạ Thích Trí Khải, Phó Đại diện Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN) tỉnh Lâm Đồng, thì ngày 17.3 vừa qua, Thượng toạ nhận được giấy của Ban Trị sự Giáo hội Phật giáo Nhà nước tại Lâm Đồng bãi chức Trụ trì của Thượng toạ và đòi chiếm đoạt chùa Giác Hải thuộc thị trấn Thạnh Mỹ, huyện Đơn Dương, tỉnh Lâm Đồng.

Đây là cuộc cưỡng chiếm phi pháp luật cũng như phi Pháp Phật. Bởi Thượng toạ không là thành viên của Giáo hội Phật giáo Nhà nước. Chùa Giác Hải thuộc cơ sở của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất từ trước năm 1975 và do công đức Thượng toạ quyên góp tạo lập ra.

Thư tố cáo và phản đối của Thượng toạ Thích Trí Khải kết luận rằng :

– “Cho nên dù trong hoàn cảnh nào, tôi cũng quyết bảo vệ tài sản cũng như chùa Giác Hải đến hơi thở cuối cùng.

– “Tôi nguyện sẽ đem thân mạng mình, hy sinh cùng chùa Giác Hải, để nói lên tiếng nói của công bằng và lẽ phải. Cũng như nói lên tính chân thật của Chánh Pháp Phật Đà”.

Đính chính về chức vụ ông Võ Văn Ái, và giải thích về “Tăng đoàn dị đạo đang phá Yêt ma Tăng và Pháp luân Tăng”

Trong mấy ngày qua nhiều điện thư và điện thoại gọi về Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế thắc mắc về chức vụ “Phó Viện trưởng Ngoại vụ” của ông Võ Văn Ái nêu qua Thông cáo báo chí ngày 17.3.2008 ở mục “Xin cảnh báo những tài liệu giả danh Viện Hoá Đạo nhằm gây hoang mang và chia rẽ Phật giáo”.

Chúng tôi xin được trả lời rằng chức vụ nêu trên do một tư liệu giả tung lên mạng Internet trong hai ngày 14 và 15.3.2008 từ hai địa chỉ E.mail tại Úc châu có tên thichgiactin@gmail.comvanphongcoigiua@gmail.com về thành phần nhân sự của GHPGVNTN Hải ngoại tại Úc châu và Tân Tây Lan. Do đó, bọn xấu đã không am tường chức vụ chính thức của ông Võ Văn Ái trong GHPGVNTN.

Chức vụ chính thức của ông Võ Văn Ái là Phát ngôn nhân của Viện Hoá Đạo, GHPGVNTN trong nước, chiếu theo Quyết định số 01/VHĐ/QĐ do Đại lão Hoà thượng Thích Quảng Độ ký ngày 27.8.1999, đồng thời điều hành Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế là Cơ quan Thông tin và Phát ngôn của Viện Hoá Đạo, GHPGVNTN. Trong tổ chức Phật giáo ở hải ngoại, ông Võ Văn Ái còn giữ chức Tổng Uỷ viên Ngoại vụ trong Văn phòng II Viện Hoá Đạo, GHPGVNTN kiêm Tổng vụ trưởng Ngoại vụ Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất Hải ngoại tại Hoa Kỳ.

Cách ghi không đúng như trên chứng tỏ kẻ giả mạo Quyết định của Đại lão Hoà thượng Thích Quảng Độ tại Úc châu không biết gì về cơ cấu tổ chức của Giáo hội. Trong Thông cáo báo chí phát hành hôm 17.3 vừa qua, chúng tôi ghi rõ 3 sự kiện giả mạo của tài liệu được tung ra nhằm gây hoang mang dư luận và phân liệt GHPGVNTN. Đó là : Một là ghi tên 52 chư Tăng Ni, không có thực trong Quyết định số 38 của Viện Hoá Đạo ban hành ngày 9.3.2008 mà Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế phát hành qua Thông cáo báo chí ngày 11.3.2008. Hai là nhiều tên tuổi trong danh sách giả mạo gồm 52 Tăng Ni có nhiều vị không được Viện Hoá Đạo trong nước công nhận, như trường hợp Thượng toạ Thích Quảng Ba là một. Thứ ba là tư liệu giả mạo ghi nhiệm kỳ “2007-2011” ; Quyết định ký ngày 9.3.2008, thì sao lại bắt đầu nhiệm kỳ từ “2007” ? Nay có thể thêm sự kiện giả mạo thứ tư, là việc ghi sai chức vụ của ông Võ Văn Ái.

Nhiều độc giả cũng gửi điện thư yêu cầu chúng tôi giải thích các thuật ngữ Phật giáo trong câu viết ghi liền trong hai Thông cáo báo chí phát hành ngày 11.3 và 17.3.2008 : “Kính xin đồng bào các giới và đồng bào Phật tử cảnh giác những Tăng đoàn dị đạo đang phá Yết ma tăng và Pháp luân tăng”.

Xin mời Bạn đọc xem bài “Vấn đề Tăng già Việt Nam” đăng tải cuối Thông cáo báo chí này. Bài nằm trong mục “Câu Chuyện Cuối Tuần” do Phóng viên Triều Thanh phụ trách trên Đài Phật giáo Việt Nam phát thanh về trong nước mỗi tối thứ sáu. Bài này phỏng vấn ông Võ Văn Ái, qua đó ông giải thích rõ các thuật ngữ Phật giáo trong câu thượng dẫn.

Ba tư liệu phụ lục : Thông cáo của Viện Tăng thống, Thư Tố cáo của TT Thích Trí Khải, và “Vấn đề Tăng già Việt Nam” của ông Võ Văn Ái :

Vien Hoa DaoGIÁO HỘI PHẬT GIÁO VIỆT NAM THỐNG NHẤT

VIỆN TĂNG THỐNG


Phật Lịch :2551
Số : 003 VTT/VP/CTK
THÔNG CÁO
Của Văn phòng Viện Tăng Thống GHPGVNTN

Kính gửi :
– Chư tôn Hoà thượng, chư Thượng toạ Đại đức Tăng ni.
– Phật tử các giới trong và ngoài nước.

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật

Kính bạch chư Tôn đức.
Kính thưa quí liệt vị

Năm 2003, đức Tăng Thống Thích Huyền Quang, được đưa từ chùa Quang Phước, quận Nghĩa Hành tỉnh Quảng Ngãi ra Hà Nội chữa bệnh, bởi một bộ phận Công an thuộc Bộ Nội vụ, gồm hai thành phần, một do Trung tá Thanh, thuộc Bộ Nội vụ điều khiển chỉ đạo giấu mặt đằng sau, một do Hạnh Mãn tu xuất và ni cô Hạnh Toàn tay sai của ông Thanh, xuất đầu lộ diện tiếp cận bên cạnh Đức Tăng Thống để thực hiện chỉ đạo của ông Thanh. Theo hầu cận Đức Tăng thống có 5 thầy, trong đó có Thiện Hạnh, và Đồng Thọ.

Sau thời gian nhập viện, chữa trị và tiểu phẫu khối U ở mé mắt bên phải, đức Tăng Thống Thích Huyền Quang được đưa về tịnh dưỡng tại Chùa Kim Liên, Hà Nội. Một tuần sau, đức Tăng Thống thấy khoẻ, đề nghị được trở về Sài Gòn. Nhưng không được nhà nước chấp thuận, do bà Hạnh Mãn thông báo và đề nghị để Hoà thượng ở lại Hà Nội, chuyền thuốc, chích thuốc bồi dưỡng, đưa đi thăm một vài thắng tích và chờ đợi gặp Thủ tướng Phan Văn Khải. Vài hôm sau, chúng tôi, những người theo hầu đức Tăng Thống đều bị đuổi về lại Sài Gòn, chỉ có bà Hạnh Mãn và ni cô Hạnh Toàn và thầy Đồng Thọ ở lại với đức Tăng Thống.

Chúng tôi lên máy bay về Sài Gòn, lòng nao nao lo sợ, không biết rồi đây, người ta sẽ chuyền, chích những thứ thuốc gì cho đức Tăng Thống ?

Sau cuộc gặp Thủ tướng Phan Văn Khải, đức Tăng Thống được đưa về quản chế tại Tu Viện Nguyên Thiều. Trong thời gian ở Chùa Kim Liên Hà Nội, sau khi chúng tôi bị đuổi về Nam, thì bà Hạnh Mãn và ni cô Hạnh Toàn được Công an giao nhiệm vụ chăm sóc sức khoẻ, ăn uống cho Đức Tăng Thống. Ở đây không biết người ta chích hay cho đức Tăng Thống ăn, uống những thứ thuốc gì mà sau khi về Tu Viện Nguyên Thiều, trí nhớ của đức Tăng Thống có phần giảm sút thấy rõ. Sau đó tăng chúng tại Tu viện Nguyên Thiều tìm đến danh y thuốc bắc, bổ 10 thang thuốc bắc, sắc để đức Tăng Thống dùng và từ đó trí nhớ của đức Tăng Thống được phục hồi dần dần khả quan.

Rồi vào giữa năm 2006, tại Tu Viện Nguyên Thiều đức Tăng Thống lâm trọng bệnh, phải đưa vào Bệnh viện Đa khoa tại Qui Nhơn. Tôi đã có mặt sau khi đức Tăng Thống nhập viện. Ở đây, ngay trong ngày đến Qui Nhơn, tôi đi thẳng vào Bệnh viện Đa khoa hầu đức Tăng Thống, thì thấy Ngài không nhận ra tôi (PTTPGQT nhấn mạnh). Tôi hỏi các vị thị giả vì sao đức Tăng Thống mất trí nhớ nhanh thế ? Các vị thị giả cho hay, vào buổi chiều thì Ôong hay quên lắm, nhưng buổi sáng thì tỉnh táo vô cùng, nói chuyện, cười vui vẻ như người chưa từng bệnh. Một chiều hôm đó tại Bệnh viện Đa khoa Qui Nhơn, đức Tăng Thống lên cơn sốt nặng, đòi về Tu Viện, đứng ngồi không yên rất khác thường. Tôi cho đi gọi Bác sĩ trưởng phòng. Bác sĩ trưởng phòng đến khám và cho biết “Hoà thượng sốt nặng, cho chích một liều thuốc hạ sốt là đỡ ngay”. Sau một đêm nghỉ ngơi sáng ra thấy đức Tăng Thống tươi tỉnh khác thường. Nhưng thỉnh thoảng, nhất là vào buổi chiều, thì đức Tăng Thống có trí nhớ không được tốt, từ sau khi đi chữa bệnh và tiểu phẫu khối U cạnh mắt phải ở Hà Nội về.

Trong thời gian ở Bệnh viện Đa khoa Qui Nhơn, các y tá đến tiêm thuốc hay đem thuốc cho đức Tăng Thống uống, tôi có xin được xem tên thuốc tiêm, thuốc uống nhưng các y tá đều từ chối và bảo “nội qui Bệnh viện không cho phép”.

Tình trạng sức khoẻ của đức Tăng Thống như vậy không an toàn chút nào, thật đáng quan tâm lo lắng cho tăng tín đồ Phật Giáo chúng ta. Đức Tăng Thống lại chưa được giải toả lệnh quản chế không đi đâu được. Công an lại đóng chốt ngăn chặn người thăm viếng vào ra nghiêm ngặt. Hoà thượng Viện trưởng Thích Quảng Độ thì bị quản chế ở Thanh Minh Thiền Viện Sài Gòn, không ra vào được. Còn chúng tôi thì ở Huế, cũng vô cùng khó khăn đi lại vào ra với đức Tăng Thống. Một mình đức Tăng Thống đơn độc tại Tu viện, không người chuyện trò tâm sự, không được đi lại các chùa thăm viếng, quanh quẩn suốt năm nầy sang năm khác hơn 30 năm qua, liệu còn chịu đựng cảnh nầy bao lâu nữa !

Đã vậy, còn bị chính quyền Công an tướng tá và tay sai luôn luôn đến Tu viện Nguyên Thiều náo loạn chốn trang nghiêm, hỗn láo quậy phá đời sống yên tịnh của đức Tăng Thống và tăng chúng Tu viện. Chẳng hạn, các sự kiện sau đây đã xẩy ra cho đức Tăng Thống, tại Tu viện Nguyên Thiều vào cuối năm 2007 và đầu năm 2008 :

1. Ông Thượng tướng Nguyễn Khánh Toàn, Thứ trưởng Bộ Công an, đã đến Tu viện Nguyên Thiều, thăm đức Tăng Thống với mục đích, yêu cầu đức Tăng Thống nghỉ tham gia sinh hoạt GHPGVNTN. Đức Tăng Thống không chấp nhận lời yêu cầu và khẳng khái trả lời : “Còn một hơi thở cuối cùng, tôi cũng vẫn phải phục vụ Gíao hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất”.

2. Sau đó ít lâu, ông Thượng tướng Nguyễn Văn Hưởng, Thứ trưởng Bộ Công an đến Tu viện Nguyên Thiều, gặp đức Tăng Thống, với chủ tâm vu cáo rằng : “Ông Quảng Độ làm di chúc giả và Thông điệp Phật Đản 2551 giả của đức Tăng Thống. Ông Quảng Độ luôn lợi dụng tôn giáo, để che đậy mục đích hoạt động chính trị của cá nhân,…Ông Quảng Độ bắt tay với Mỹ…”

Đức Tăng Thống mỉm cười, ghé tai nói nhỏ với thứ trưởng bộ Công An Nguyễn Văn Hưởng rằng : “Vậy chứ Nhà nước cũng bắt tay với Mỹ thì sao ?, chẳng lẽ lúc bắt lúc không hay sao ? ”

3. Gần đây ông Thiếu tướng Công an Trần Tư, cũng đến Tu viện Nguyên Thiều, mục đích vận động đức Tăng Thống đi Hà Nội tham gia Đại Hội 6 Gíao hội Phật giáo Việt Nam (Giáo Hội nhà nước) và mời đức Tăng Thống làm Pháp chủ Gíao hội Phật giáo Việt Nam (Giáo Hội nhà nước).

Đức Tăng Thống trả lời : “Tôi đang lãnh đạo Gíao hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất. Mà sao Gíao hội Phật giáo Việt Nam (Giáo Hội nhà nước) hết người rồi sao, mà ông Thiếu tướng phải đi mời tôi ?”

Sau đó, sắp đến ngày Đại Hội 6 Giáo Hội nhà nước, hai ông Đoàn Mươi và Trịnh Minh Ty, lãnh đạo Công an tỉnh Bình Định, đích thân đem thư đến mời đức Tăng Thống ra Hà Nội dự Đại Hội 6 GHPGVN (Giáo Hội nhà nước).

Đức Tăng Thống không tiếp. Hai ông đành nhờ Đại đức thị giả đức Tăng Thống đem thư vào trình đức Tăng Thống. Đức Tăng Thống hỏi : “Ai mang thư đến” Thị giả trả lời : Hai Ông Đoàn Mươi và Trịnh Minh Ty. Đức Tăng Thống bảo thị giả : “Nếu 2 ông có đến thì nói với họ rằng : Tại sao Đại Hội Phật Giáo mà Công an lại đi mời ? phải chăng dùng Công an đến áp lực doạ dẫm buộc tôi phải tham dự không” ? và đức Tăng Thống đã từ chối.

4. Hết tướng tá Công an, nay lại đến lượt cho một ni cô tu xuất tên Hương, tức Hạnh Mãn, đến Tu viện Nguyên Thiều quậy phá Tu viện và đức Tăng Thống.

Bà Hạnh Mãn chiều ngày 26.01.2008, nhận lệnh Công an mang theo máy ghi âm, đến Tu viện Nguyên Thiều, lớn tiếng hỗn xược, đòi gặp đức Tăng Thống để chất vấn về Giáo chỉ số 9.

Các vị Thị giả đức Tăng Thống mời bà vào phòng khách đợi xin thỉnh thị ý đức Tăng Thống. Bà ta không chịu vào phòng khách, đòi vào phòng đức Tăng Thống cho bằng được. Bà la lối ồn ào, đức Tăng Thống nghe ồn ào, mở cửa phòng bước ra hỏi việc gì. Bà Hạnh Mãn khóc lóc nói năng hỗn xược. Đức Tăng Thống cho thị giả dẫn vào phòng khách và đức Tăng Thống tiếp chuyện. Bà Hạnh Mãn thừa cơ hội mở máy để ghi âm. Đức Tăng Thống không bằng lòng cho bà ghi âm. Nhưng bà vẫn không nghe lời đức Tăng Thống, tiếp tục mở máy ghi âm. Vị Thị giả thấy bà hỗn xược bất kính đức Tăng Thống, nên bước tới dật máy ghi âm. Bà ta la lối khóc lóc đòi trả máy lại bà, rồi bà dùng di động gọi Công an đến. Đức Tăng Thống nghe lời qua lại làm nhức đầu, nên bảo thị giả dìu vào phòng nghỉ.

Các thị giả mời bà hãy rời khỏi Tu viện. Bà Hạnh Mãn lủi thủi rời Tu viện, còn ngoái cổ hăm doạ : “Để đó, các ông sẽ biết mặt tôi”.

Những sự kiện trên đây không mang cốt cách của những con người có văn hoá, đã xẩy ra tại Tu viện Nguyên Thiều nơi mà đức Tăng Thống vốn đã và đang im lặng chấp nhận sự quản chế phi nghĩa mà Nhà nước Cộng Sản Việt Nam dành cho Ngài. Tất cả các sự kiện trên đây đều do các đảng viên cao cấp của Đảng Cộng Sản Việt Nam và tay sai thực hiện, nhằm đánh phá, triệt tiêu GHPGVNTN. Các hành vi phá phách xảo trá, mưu toan quỷ quyệt nầy, đã không đánh lừa được ai, không ai tin, mà càng làm lộ rõ thêm bộ mặt giả nhân giả nghĩa của Đảng Cộng Sản Việt Nam và tay sai.

Tuy nhiên hành động trên cũng đã gây ưu phiền và tổn thương sức khỏe của đức Tăng Thống không ít, làm xáo trộn nếp sống thanh tịnh của hàng trăm tăng sĩ tu tập trong Tu viện, dư luận bàn tán xôn xao hoang mang cho đồng bào Phật tử các giới trong và ngoài nước.

Từ những sự kiện trên đây, để bảo toàn sự yên tịnh và sức khỏe của đức Tăng Thống,

Viện Tăng Thống GHPGVNTN trân trọng thông cáo :

1. Đối với các giới chức chính quyền, muốn đến hầu thăm sức khỏe đức Tăng Thống, xin thông báo cho văn phòng Viện Tăng Thống hoặc Văn Phòng Viện Hoá Đạo, trước 1 tuần lễ, để sắp xếp việc tiếp đón, tuỳ sức khoẻ của đức Tăng Thống, và đúng cung cách lễ nghi của Phật Giáo.

2. Đối với Tăng ni Phật tử các giới trong và ngoài nước, muốn đến hầu thăm đức Tăng Thống, yêu cầu thông báo Thượng toạ trú trì Tu viện hoặc các Đại đức thị giả đức Tăng Thống trình xin đức Tăng Thống tiếp, nếu sức khoẻ của Ngài cho phép.

3. Khi hầu chuyện đức Tăng Thống, xin miễn bàn Phật sự Giáo Hội. Bởi lẽ, đức Tăng Thống là vị lãnh đạo linh thiêng tối cao. Các phật sự của Giáo Hội đã có Hội đồng Viện Tăng Thống và Ban Chỉ đạo Viện Hoá Đạo. Do đó muốn bàn phật sự của Giáo Hội, xin trực tiếp văn phòng Viện Tăng Thống hoặc văn phòng Viện Hoá Đạo, để từ đó được trình lên đức Tăng Thống.

4. Các giới chức chính quyền, Phật tử các giới ai nấy phải tuyệt đối trân trọng sự yên tĩnh và sức khỏe của đức Tăng Thống. Năm nay Ngài đã xấp xỉ cửu tuần.

5. Viện Tăng Thống và Viện Hoá Đạo GHPGVNTN không chấp nhận các cách hành xử vượt ngoài thông cáo nầy.

Kính mong chư Tôn Hoà thượng, chư Thượng toạ Đại đức Tăng ni, các giới chức chính quyền và đồng bào Phật tử trong nước ngoài nước, nghiêm chỉnh thực hiện thông cáo nầy.

Báo Quốc ngày 17 tháng 03 năm 2008
TUN Hội Đồng giáo phẩm Viện Tăng Thống
Chánh Thư Ký
(đã ấn, ký)
Tỷ Kheo. Thích Thiện Hạnh

Nơi nhận :
– BCĐ và HT VTVHĐ “để kính trình tường”
– TTTTKVHĐ “để cho phổ biến đến
các cấp Giáo Hội trong nước”
– Văn phòng II VHĐ GHPGVNTN
“Kính trình tường”
– PTTPGQT “ Để cho phổ biến”
– TT Trú trì Tu viện Nguyên Thiều và
Ban thị giả đức Tăng Thống “để chấp hành”
– Hồ sơ lưu./.

*****
GIÁO HỘI PHẬT GIÁO VIỆT NAM THỐNG NHẤT

BAN ĐAI DIỆN PHẬT GIÁO

TỈNH LÂM ĐỒNG

Chùa Giác Hải – Thị trấn Thạnh Mỹ, Huyện Đơn Dương, Tỉnh Lâm Đồng


Phật lịch 2551
Thạnh Mỹ, ngày 18 / 03 năm 2008
THƯ TỐ CÁO

Trích yếu : V/v BTSPG Tỉnh Lâm đồng, dựa thế lực Mặt trận Tổ quốc ra Quyết định bãi nhiệm chức trụ trì, và lấy chùa Giác Hải của TT Thích Trí Khải là Phó Đại Diện Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN) tỉnh Lâm đồng.

Kính gởi : Thượng toạ Chánh Đại Diện GHPGVNTN Tỉnh Lâm đồng.

Tôi Sa môn Thích Trí Khải là Phó Đại Diện GHPGVNTN Tỉnh Lâm đồng. Hiện trú trì Chùa Giác Hải, thuộc Thị trấn Thạnh Mỹ, huyện Đơn Dương. Kính trình Thượng toạ một việc như sau :

Ngày 17/03/2008. Tôi có nhận giấy Quyết Định Bãi nhiệm chức Trú trì chùa Giác Hải do HT Thích Toàn Đức ký. Nội dung có những điều phi lý như sau :

Tôi không là thành viên của Gíao hội Phật giáo Việt Nam (GHPGVN tức Giáo hội Nhà nước), mà là thành viên trong GHPGVNTN. Đứng trên tinh thần giáo lý của Thế Tôn mà nói thì : Phật pháp do duyên mà có, tuỳ duyên mà diệt, không do bổ nhiệm mà gọi là có, cũng không vì bãi nhiệm mà bảo là không. Tất cả là duyên sanh như huyễn, là giả, là không chân thật. Tu là bỏ giả về chân thật. Ở đây, quý vị là Ban Trị sự Phật giáo Tỉnh Lâm đồng mà lại ham cái giả danh, dùng cái giả của thế tục, để trấn áp, doạ nạt người tu (tạm cho là đồng đạo). Đó là những điều mà Phật giáo chủ trương ư ! Đức Phật bảo ư !

Mà thử hỏi, tôi đã sai phạm giới luật theo điều nào, theo tinh thần “Kiến, Văn, Nghi” tội. Nếu chưa biết, chưa can gián, mà cứ ỷ thế hiếp cô…là điều không thể chấp nhận được. Hay là vì tôi không theo GHPGVN, nên quý vị tới đây (chùa Giác Hải) để thanh lý, bãi nhiệm, đàn áp gây khó dễ. Như vậy, quý vị đã làm ngược lại với Pháp Lệnh Tôn giáo của Nhà Nước, trong đó có ghi là : “Mọi người dân, có quyền theo hoặc không theo tôn giáo, tín ngưỡng. Không ai có quyền ép buộc cưỡng chế, theo hoặc không theo một tín ngưỡng nào…”

Chẳng lẽ, tôi không theo GHPGVN, nên quý vị tới đây làm khó dễ. Xin hỏi quý vị, căn cứ vào đâu, để có những ngôn từ, cách hành xử như vậy. Căn cứ vào giáo lý ư ? Không có – vì Đức Phật không dạy như vậy. Mà nếu căn cứ vào luật Phật lại càng không phải. Vì thấy nhiều thầy, nhiều sư, ăn uống bập nhậu, gái ghiết đủ cả, mà thấy quý vị có xử lý ai đâu ! Nếu dựa vào Nhà nước, thì xét thấy không phải. Vì luật pháp có cho Tư Do Tôn Giáo.

Còn nếu Mặt trận Tổ quốc và GHPGVN tuyên bố là : Chỉ có GHPGVN thôi, thì lại càng phi lý. Vì GHPGVNTN có trước, và năm 1981 GHPGVN mới có sau. Nói rõ ràng hơn, GHPGVN là một tổ chức chánh trị hơn là tôn giáo. Vì GHPGVN là thành viên của Mặt trận Tổ quốc. Mà Mặt trận Tổ quốc là một tổ chức chánh trị, trực thuộc vào Đảng Cọng Sản Việt Nam. Đã là tổ chức chánh trị, thì sao lại xen vào Tôn giáo ? Căn cứ theo đó để nói, thì không có một điểm nhỏ nào hợp lý cả. Hơn nữa, đã nói là sự hình thành của nó có sau, thì cũng như nói là : con đối với cha, em đối với anh, trò đối với thầy…chứ đâu lại có lối hành xử ngược ngạo, chẳng trước chẳng sau, đúng sai chẳng biết, chánh tà bất phân như vậy. “Giống như đứa con đi rêu rao với mọi người rằng : Tôi không công nhận cái người, mà ông nội tôi đẻ ra tôi là cha tôi”

Theo tinh thần này mà nói, cũng như những biểu ngữ nêu cao tinh thần sống đúng Pháp luật. Đề nghị quý vị cho chúng tôi xem Quyết Định của Chánh Phủ về việc loại bỏ không công nhận GHPGVNTN, chúng tôi sẽ căn cứ theo đó mà có hành động thích đáng. Đằng này, do căm ghét cá nhân, dùng thế lực Nhà nước, để trấn áp, khủng bố những người không theo quý vị. Thử hỏi hành vi như vậy có đúng là người theo Phật hay chưa, chứ đừng nói là danh nghĩa Ban Trị sự Phật giáo tỉnh Lâm đồng . Vì những lý do nêu trên.

– Cho nên dù trong hoàn cảnh nào, tôi cũng quyết bảo vệ tài sản cũng như chùa Giác Hải đến hơi thở cuối cùng.

– Đất đai chùa Giác Hải, trước năm 1975 thuộc cơ sở của GHPGVNTN theo điều 37 trong Hiến Chương của GH

– Chùa Giác Hải là do tôi vận động quyên góp của cải cũng như công sức của Phật tử tại địa phương và các nơi, xây dựng nên. Không có ai lấy một danh nghĩa nào, đến để chiếm dụng, khi mà tính chất pháp lý của nó chỉ bị phủ nhận bằng miệng, mà không qua một văn bản nào.

Tôi nguyện sẽ đem thân mạng mình, hy sinh cùng chùa Giác Hải, để nói lên tiếng nói của công bằng và lẽ phải. Cũng như nói lên tính chân thật của Chánh Pháp Phật Đà.

Kính từơng trình, để Thượng toạ liễu tri và có phương pháp giúp đỡ can thiệp, đối với việc làm phi pháp của Ban Trị sự Phật (thuộc Giáo hội Nhà nước) Tỉnh Lâm đồng. Kính chúc Thượng toạ Chánh Đại diện cùng chư Hoà thượng, Thượng toạ trong Hội Đồng Lưỡng Viện thân tâm an lạc.

Thạnh Mỹ, ngày 18 / 03 năm 2008
Phó Đại Diện GHPGVNTN Tỉnh Lâm đồng
(ấn ký)
Sa môn Thích Trí Khải

Nơi gởi
-BĐại diện GHPGVNTN
“để trình”
-VP Viện Hoá Đạp “để kính trình”
-Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế “nhờ phổ biến và giúp đỡ”
-MTTQVN, BTG tỉnh Lâm đồng “để biết”
-Lưu

*****
VẤN ĐỀ TĂNG GIÀ VIỆT NAM

Xin mời quý thính giả Đài Phật giáo Việt Nam nghe Câu Chuyện Cuối Tuần với ông Võ Văn Ái về vấn đề Tăng già Việt Nam.

Triều Thanh : Thưa ông Võ Văn Ái, trong Thông cáo báo chí vừa qua của Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế, khi đề cập những tổ chức Phật giáo ở hải ngoại tiếm danh Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất, có viết một câu : “Xin đồng bào Phật tử hãy cảnh giác những Tăng đoàn dị đạo đang phá Yết ma tăng và Pháp luân tăng”. Như vậy là Phật giáo có hai loại Tăng đoàn hay sao ?

Võ Văn Ái : Hiển nhiên Phật giáo chỉ có một Tăng đoàn mà thôi. Tăng đoàn này do Đức Phật Thích Ca thiết lập khi ngài còn tại thế cách nay trên 2500 năm. Nhưng qua trường kỳ giáo sử, thời đại nào cũng có một số Tăng sĩ lợi dụng đạo Phật cho quyền lợi riêng tư chẳng dính dấp gì đến giáo lý cứu khổ của đạo Phật, nên gọi là Tăng đoàn dị đạo. Dị đạo tức ly khai với giáo lý cứu khổ trừ nguy của đạo Phật.

Triều Thanh : Xin ông có thể nói ngắn gọn cho thính giả được biết thế nào là một Tăng đoàn ?

Võ Văn Ái : Tiếng Phạn gọi là Sangha, Tàu dịch âm là Tăng già, gọi tắt là Tăng, dịch ý là chúng, nghĩa là đoàn thể. Phải có ít nhất 4 người thì mới được gọi là chúng, tức Tăng già. Một người không thể gọi là Tăng già. Tăng già là giới xuất gia, cắt lìa ân ái, cha mẹ, gia đình, gọi là cát ái từ thân, để sống Phật và làm việc Phật. Kinh Thập địa nói : “Vào gia đình chư Phật là nhận lấy và giáo hoá hết thảy muôn loài làm thân thuộc của mình”. Câu hỏi đặt ra là vì sao theo giới luật Phật chế phải có 4 người trở lên mới thành chúng, thành Tăng già ? Đây chính là nội hàm dân chủ trong các cộng đồng Phật giáo suốt ba ngàn năm qua. Phật dạy trong đoàn thể Tăng già làm bất cứ việc gì cũng phải Yết ma. Yết ma nghĩa là làm việc gì cũng đều do số đông trong Tăng đoàn quyết định. Cho nên một người không thể quyết định, mà phải có ít nhất 4 người trở lên mới yết ma được các việc. Nguyên tắc Lục hoà, tức sáu phép hoà thuận, giúp cho Tăng già sống chung hoà ái một cách bình đẳng và thăng tiến. Lục hoà bao gồm Thân hoà, là thân thể cư trú với nhau và như nhau, Khẩu hoà, là miệng tiếng không cãi vã, công kích nhau, Ý hoà, là tâm ý vui vẻ, kính mến lẫn nhau, Lợi hoà, là quyền lợi phân chia đồng đều cho nhau, Giới hoà, là giới luật Phật pháp đồng tuân giữ và cùng nhau hành trì, và Kiến hoà, là mọi ý kiến, hiểu biết đều thông đạt cho nhau.

Tăng già cao quý và gương mẫu như vậy nên đứng vào một vị trí trong ba ngôi Tam bảo sau Phật và Pháp. Phật, Pháp, Tăng là ba báu vật của đạo Phật. Nhưng cần nhớ là một vị Tăng chưa thể gọi là Tăng bảo, vì phải là một đoàn thể tăng, một tập thể tăng sống Phật và biểu hiện toàn bộ Phật pháp mới có vị trí trong Tam bảo.

Triều Thanh : Xin ông vui lòng giải thích các thuật ngữ Phật giáo trong câu “Tăng đoàn dị đạo đang phá Yết ma tăng và Pháp luân tăng” ?

Võ Văn Ái : Từ ngữ Yết ma thì tôi vừa định nghĩa, nghĩa là làm việc gì cũng đều do số đông trong Tăng đoàn quyết định. Còn Pháp luân có nghĩa là vận chuyển bánh xe pháp, tức hoằng hoá giáo lý đạo Phật cho chúng sinh để cứu chúng sinh khỏi mọi trầm luân khổ ách nơi chốn trần gian. Tăng già hay chúng tăng mà tôi vừa đề cập trên kia, theo Đại thừa Pháp uyển nghĩa lâm, chia làm 3 loại : Lý hoà hợp tăng, Sự hoà hợp tăng và Biện sự tăng. Cả ba hợp lại mới hình thành Tăng đoàn hay Tăng già gọi là Hoà hợp tăng. Cũng gọi là Hoà hợp hải, có nghĩa như vị nước thuần chất của biển, đồng thời dụ cho số lượng chư tăng hoà hợp cứu đời nhiều vô hạn như biển cả thâm sâu. Bất cứ ai phá Hoà hợp tăng sẽ phạm tội rất nặng. Phá Yết ma tăng là làm cho Tăng đoàn phân tán. Phá Pháp luân tăng tức thành lập ra riêng những Tăng đoàn dị đạo phản lại giáo lý đạo Phật.

Triều Thanh : Như vậy thì 8 vị Hoà thượng họp nhau hồi tháng Giêng vừa qua tại miền Nam California để thành lập “Cộng đồng Phật giáo Việt Nam tại Hoa Kỳ”, hay mới đây Giáo hội Phật giáo tại Canada của Sư Bổn Đạt có thể gọi là Tăng đoàn dị đạo đang phá Pháp luân tăng không ?

Võ Văn Ái : Trong mọi trường hợp, thông qua các lời tuyên bố của các vị này đưa lên Internet từ mấy tháng qua, hai tổ chức này cho thấy họ tự ly khai họ khỏi Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất do Đức Tăng thống Thích Huyền Quang và Đại lão Hoà thượng Thích Quảng Độ lãnh đạo.

Triều Thanh : Hiện tượng Tăng đoàn dị đạo như thế là chuyện mới mẻ xẩy ra đầu thế kỷ XXI này, hay xa hơn một chút, là cuối thế kỷ XX, khi một số chư Tăng Việt Nam đầu thú Cộng sản để thành lập tại Hà Nội cái gọi là “Giáo hội Phật giáo Việt Nam” vào tháng 11 năm 1981 nhằm phục vụ chính trị cho Đảng Cộng sản thay vì truyền thừa nền Phật giáo của Đức Phật ?

Võ Văn Ái : Chuyện không mới mẻ vì là chuyện của muôn đời, nghĩa là chuyện tham, sân, si ẩn tế trong đáy lòng con người, dù đó là thường nhân, là Cư sĩ hay Tăng sĩ. Đọc kinh sách, chúng ta từng thấy thời đức Phật tại thế, có lúc Ngài buồn bã vào rừng thiền định một mình vì những Tăng sĩ hư đốn. Đọc kinh Pháp Hoa, Saddharnapundarika, chúng ta cũng chứng kiến cảnh Đức Phật đuổi ra khỏi pháp hội năm nghìn Tăng không cho nghe Phật giảng kinh, dù Tôn giả Xá Lợi Phất dập đầu thỉnh xin Phật thuyết kinh Pháp hoa. 5000 tăng này đức Phật gọi là bọn tăng thượng mạn, và đức Phật định nghĩa rằng : “Bọn tỳ kheo tăng thượng mạn ấy có nghe cũng chẳng biết kính tin. Vì sao như vậy ? Vì bọn chúng tội căn sâu nặng lại thêm tăng thượng mạn, học chưa xong đã cho mình thông, chưa chứng ngộ đã cho mình đắc đạo, có ngồi nghe cũng như nước chảy lá môn thôi”.

Hai triều đại Phật giáo thịnh hành nhất trong lịch sử Việt Nam, là thời Lý và thời Trần, thế mà cuối triều Lý qua triều Trần vấn đề sa thải Tăng là vấn đề nổi cộm trong xã hội thời ấy, mà ta có thể đọc các lời đề nghị của Đàm Dĩ Mông trong Đại Việt Sử ký toàn thư. Ngay đến vua Trần Thái Tông, một thiền sư và là tác giả của những công trình Phật giáo cơ bản như Thiền tông chỉ nam tự, Phổ khuyến phát bồ đề tâm…, thế mà ngài phải viết những lời phê phán như sau, tôi xin trích : “Khi tới chùa chiền, phòng Tăng điện Phật gặp gỡ trai gái, cuối mắt đầu mày, ham mê sắc dục, không kiêng Hộ pháp, chẳng sợ Long thần, trố mặt ham vui, đầu chưa từng cúi” (…) “Chẳng riêng người tục, cả đến thầy Tăng, kinh luận tranh giành, cùng nhau công kích, chê các Sư trưởng, nhiếc đến mẹ cha, buông lời đau vật, cất tiếng hại người, không nghĩ từ bi, không theo luật cấm, bàn thiền tựa thánh, trước cảnh như ngu, dẫu ở cửa Không, chưa thành vô ngã”.

Nhà báo thấy chưa, đó là hạng tăng hư đốn ngay thời đức Phật còn tại thế ở Ấn Độ, hay ngay dưới các triều đại Phật giáo hưng thịnh ở Việt Nam. Huống chi ngày nay, giữa thời kỳ đại khủng hoảng văn hoá, đại khủng hoảng đạo đức, do ý thức hệ ngoại lai Cộng sản du nhập từ phương Tây làm tan nát xã hội Việt Nam. Thử đọc bức thư của Tám vị Hoà thượng ở Hoa Kỳ mới đây, các văn kiện của hai vị sư Thắng Hoan, Tín Nghĩa, các bài do Nhóm Tăng Ni Hải ngoại đưa lên Internet, hay đọc các bài viết của một số huynh trưởng Gia Đình Phật tử gần đây, tất sẽ có một định nghĩa cụ thể về hai chữ Mạt pháp. Ngôn ngữ và ý tưởng của những người Phật tử này là thứ ngôn ngữ chửi bới y như đài Phát thanh Bắc kinh chửi đế quốc Mỹ vào thập niên 50 hay như các bài viết đăng trên báo Công an trong nước. Một số Tăng lữ và một số huynh trưởng Gia đình Phật tử này thụt lùi đến 60 năm tuổi trong cái gọi là chủ nghĩa khủng bố tinh thần, nếu không nói là chủ nghĩa côn đồ, tiếng Pháp gọi là Voyoucratie. May mà đạo Phật dạy hai chữ từ bi, cho nên nhóm người này chỉ mới khủng bố và giết người trong ngôn ngữ, trong ý tưởng, trong vu vạ, chứ chưa dám cầm dao hay cầm súng để hạ sát người họ ghét bỏ hay những ai không chịu cúi thờ ngẫu tượng của họ.

Triều Thanh : Có cách gì hay làm sao để tiêu diệt các nhóm Tăng đoàn dị đạo này không, thưa ông Võ Văn Ái ?

Võ Văn Ái : Ấy chết, chớ hỏi như vậy. Đạo Phật không có ý tưởng, ngôn ngữ tiêu diệt và bạo lực như thế. Nếu có diệt là diệt tham, sân, si. Nếu có diệt là diệt sự thảm sát, chứ không giết kẻ đi thảm sát. Theo tôi, cách thế hay nhất là tịnh hoá thân tâm mình, làm cho tổ chức mình, đạo của mình ngày càng mạnh lên, ngày càng phát huy. Muốn như vậy, thì phải khâm tuân đường lối, giáo chỉ, thông điệp của Nhị vị lãnh đạo Gíao hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất là Đức Tăng thống Thích Huyền Quang và Đại lão Hoà thượng Thích Quảng Độ. Hai ngài đang tượng trưng cho nội dung tinh thần Tăng đoàn, Tăng già của Đức Phật.

Triều Thanh : Xin cám ơn ông Võ Văn Ái và xin hẹn quý thính giả ở Câu Chuyện Cuối Tuần vào thứ Sáu tuần tới, cũng vào giờ phát thanh này.

Check Also

Bài 1: Cơ sở Quê Mẹ và Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế trả lời chung về âm mưu phá hoại cuộc đấu tranh cho Nhân quyền và Tự do Tôn giáo của hai Dư Luận viên Thục Vũ — Ý Dân

  PARIS, ngày 9 tháng Giêng năm 2019 (PTTPGQT & VCHR) — Thời gian qua, …

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *