Home / Tin tức / Thông cáo báo chí / Tin UBBVQLNVN / Thượng tướng Nguyễn Nam Khánh, cán bộ cao cấp Trung ương Ðảng, tố cáo sự phi pháp của Pháp lệnh và Nghị định 96/CP về tình báo quốc phòng và sự lộng quyền tàn sát chính trị của Tổng cục 2 (tức Tổng cục tình báo quân sự)

Thượng tướng Nguyễn Nam Khánh, cán bộ cao cấp Trung ương Ðảng, tố cáo sự phi pháp của Pháp lệnh và Nghị định 96/CP về tình báo quốc phòng và sự lộng quyền tàn sát chính trị của Tổng cục 2 (tức Tổng cục tình báo quân sự)

Download PDF

Tranh chấp nội bộ, thanh trừng đồng chí, tra tấn và thảm sát các đảng viên cao cấp, nguy cơ đảo chánh cung đình, v.v… Ðó là nội dung và chứng liệu trong bức thư của Thượng tướng Nguyễn Nam Khánh gửi lên Trung ương Ðảng. Ðiều mới mẻ trong bức thư vừa phản kháng vừa yêu sách này, là sự tố cáo quyết liệt tính chất phi pháp luật của nền luật pháp ban hành dưới chế độ Cộng sản Việt Nam dẫn chứng qua Pháp lệnh Tình báo và Nghị định 96/CP về tình báo quốc phòng do ông Nông Ðức Mạnh, nhân danh Thường vụ Quốc hội, và Thủ tướng Võ Văn Kiệt ký trong hai năm 1996 và 1997, làm cơ sơ pháp lý cho Tổng cục 2, tức Tổng cục tình báo, lộng quyền và tàn sát chính trị.

Nguyễn Nam KhánhThượng tướng hồi hưu Nguyễn Nam Khánh, người Quảng Ngãi, nguyên là Ủy viên Ðảng ủy Quân sự Trung ương trong Ban Chấp hành Trung ương các khóa 5, 6 và 7. Ông cũng từng giữ các chức vụ trọng yếu, như Cục phó Cục Tuyên huấn, Chủ nhiệm Chính trị Quân khu 5, Phó chủ nhiệm kiêm Bí thư Ðảng ủy Tổng cục Chính trị Quân đội Nhân dân Việt Nam. Do đó, những tiết lộ qua bức thư gửi Ðảng của ông mang tầm quan trọng cho sự lượng định tình hình Ðảng trong nước. Một tình hình tranh chấp rối ren, nhưng lại bỏ mặc dân tình trong đói, nghèo và áp bức.

Lo sợ thư phản kháng của Tướng Nguyễn Nam Khánh thất thoát ra ngoài dân chúng, công an đã lùng soát dữ dội trong nước mấy tuần lễ qua. Ðiển hình là Ðại tá Ðào Trọng Sỹ cầm đầu toán công an đến khám xét nhà ông Lê Hồng Hà ở 62 phố Ngô Quyền, Hà Nội, suốt 4 tiếng đồng hồ hôm 10.7 theo lời tố cáo của ông Trần Ðại Sơn qua lá thư đề ngày 20.7. Ông Trần Ðại Sơn, 75 tuổi, là cán bộ lão thành có 54 tuổi đảng ; ông Lê Hồng Hà, 78 tuổi, cũng là cán bộ lão thành có 60 tuổi Ðảng, từng giữ chức Giám hiệu Trường Công an Trung ương và Ủy viên Ðảng Ðoàn Bộ Công an. Không tìm được tài liệu nói trên ở nhà ông Lê Hồng Hà. Nhưng tài liệu này vừa được chuyển ra hải ngoại.

Ðiều quan trọng đối với những ai quan tâm muốn hiểu rõ thực trạng đất nước, là những lời đánh giá ban đầu của một cán bộ cao cấp Cộng sản về tính chất phi pháp luật của những luật pháp do chế độ ban hành. Thượng tướng Nguyễn Nam Khánh thu gọn sự phê phán sâu sắc và thực tiễn ấy trong 2 câu viết :

“Trong cơ chế nước ta, ai cũng hiểu pháp lệnh thường không phải do Uỷ ban Thường vụ Quốc hội soạn thảo. Nghị định cũng thường không phải do Văn phòng Thủ tướng soạn thảo mà do “cơ quan chủ quản” đề tài ấy soạn ra”.

Cơ quan chủ quản là bạo quyền, thoát ly vòng tay của tư pháp và lập pháp. Dân bị gạt ra bên lề. Ðó là hậu quả của những chính thể độc tài toàn trị chống đối mọi hình thái dân chủ thể hiện cơ chế tam quyền phân lập (tư pháp, lập pháp và hành pháp độc lập).

Bức thư dài 13 trang của Thượng tướng Nguyễn Nam Khánh viết từ Hà Nội ngày 17.6.2004 gửi đến Ban Chấp hành Trung ương Ðảng, Tổng Bí thư và các đồng chí Ủy viên Bộ Chính trị, Ủy viên Ban Bí thư, Ủy ban Kiểm tra Trung ương khóa 9 và Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Trung ương khóa 7, khóa 8. Ngoài các trưng dẫn sự kiện chi tiết về các cuộc hãm hại và vu cáo nội bộ Ðảng, thư này đặc biệt phân tích về nạn pháp luật của cường quyền qua Pháp lệnh Tình báo do ông Nông Ðức Mạnh ký ngày 14.12.1996, và Nghị định 96/CP về Tình báo Quốc phòng do Thủ tướng Võ Văn Kiệt ký ngày 11.9.1997. Ông Khánh mổ xẻ các điều 2, chương I và điều 14, chương II trong Pháp lệnh Tình báo, và các điều 11, 15, 18, 20, 21 ở chương II, điều 30 ở chương IV, và điều 8 ở chương I trong Nghị định 96/CP về Tình báo Quốc phòng. Theo lời Tướng Nam Khánh những điều luật nói trên bao che cho Tổng cục 2

“có quyền sục vào, có quyền đưa tin, có quyền gài người vào tất cả các địa phương (không trừ huyện nào, tỉnh nào, không trừ một cơ quan nào của Ðảng, Nhà Nước, các tổ chức chính trị, xã hội, văn hoá, kinh tế, v.v..)

– để “lộng quyền nghiêm trọng, thao túng nghiêm trọng, phá hoại dân chủ và phá hoại đoàn kết nội bộ, gây chia rẽ và bè phái rất nghiêm trọng trong Ðảng. Tổng cục 2 muốn vu khống ai thì vu khống, muốn trừng trị ai thì bày chuyện trừng trị, muốn gài người vào cơ quan nào thì gài, tổ chức kinh doanh tràn lan, lạm dụng các hoạt động gọi là Tình báo để tiêu tiền, thậm chí tạo ra “cơ sở đặc tình” không có thật để tiêu tiền (“tiền cho T4 mà”, ít nhất là 81.000 đô la, đó là mới phát hiện, còn chưa kể kiểm tra hết được)”.

Vì sao Tổng cục 2 lộng quyền như thế ? – Vì pháp luật cộng sản cho phép, mà không ai khác, dù là toàn dân bên phía dân tộc, dù là Quốc hội bên phía chính quyền, đều không được có ý kiến hay phản chống. Hãy đọc thứ pháp luật độc tài ấy xác định quyền “tiền trảm hậu tấu” của Tổng cục 2 :

“Lực lượng tình báo Việt nam là một trong những lực lượng trọng yếu, tin cậy của Ðảng và nhà nước, đặt dưới sự lãnh đạo tuyệt đối trực tiếp về mọi mặt của Ðảng Cộng sản Việt Nam, sự thống lĩnh của chủ tịch nước, sự quản lý thống nhất của Chính phủ (gọi tắt là lãnh đạo cấp cao của Ðảng và Nhà nước)” (Ðiều 2, chương I của Pháp lệnh Tình báo) ;

“Lực lượng tình báo thuộc Bộ quốc phòng là lực lượng chuyên trách về công tác tình báo chiến lược hoạt động trên các lĩnh vực tình báo chính trị, quốc phòng, An ninh, đối ngoại, kinh tế, khoa học kỹ thuật, công nghệ môi trường, văn hoá xã hội, thu thập và xử lý tin liên quan đến lợi ích quan trọng, sống còn của CHXHCNVN, góp phần tham mưu cho Ðảng và Nhà nước hoạch định đường lối, sách lược đối nội, đối ngoại và các chủ trương, kế hoạch, biện pháp, quyết sách để thực hiện hai nhiệm vụ chiến lược…” (Ðiều 1, chương I của Nghị định 96/CP về Tình báo Quốc phòng) ;

“Ðối tượng và mục tiêu của lực lượng tình báo thuộc Bộ quốc phòng là những nơi có tin tức, tài liệu liên quan đến Nước CHXHCNVN. Trong đó đặc biệt chú ý đến các quốc gia, tổ chức và các cá nhân ở trong nước và ngoài nước có âm mưu hoạt động, đe doạ chống lại Ðảng CSVN, Nhà Nước CHXHCNVN” (Ðiều 11, chương II của Nghị định 96/CP về Tình báo Quốc phòng)

Thứ pháp luật cho phép một bộ phận tình báo của Bộ Quốc phòng nhưng lại có toàn quyền sinh sát, hãm hại lương dân, và lại được “đặt dưới sự lãnh đạo tuyệt đối trực tiếp về mọi mặt của lãnh đạo cấp cao của Ðảng và Nhà nước” để “hoạt động trên các lĩnh vực tình báo chính trị, quốc phòng, An ninh, đối ngoại, kinh tế, khoa học kỹ thuật, công nghệ môi trường, văn hoá xã hội”, mà “đối tượng và mục tiêu của lực lượng tình báo thuộc Bộ quốc phòng là những nơi có tin tức, tài liệu liên quan đến Nước CHXHCNVN. Trong đó đặc biệt chú ý đến các quốc gia, tổ chức và các cá nhân ở trong nước và ngoài nước có âm mưu hoạt động, đe doạ chống lại Ðảng CSVN, Nhà Nước CHXHCNVN”. Thật là kinh khiếp !

Nhờ sự bao che của pháp luật độc tài toàn trị ấy, mà Tổng cục 2 đã tung hoành gây thảm hại trên hai mươi năm qua. 20 năm là dẫn chứng từ những sự việc do Tướng Nam Khánh cung cấp, ví dụ như :

– Vụ Xiêm Riệp ở Cam Bốt năm 1983, Tổng cục 2, thời ấy mang tên Cục 2, đã “dựng tài liệu, chứng cứ không có thật, dựa theo tin địch, vu oan cho nhiều cán bộ bạn (tức cán bộ cộng sản Cam bốt), dùng nhục hình, tra tấn, mớm cung, bức cung, gây ra những đau đớn oan ức cả tinh thần và thể xác cho cán bộ bạn, có đồng chí là cán bộ cao cấp của Ðảng bạn phải tự sát, gây hậu quả cực kỳ nghiêm trọng”.

– Vụ Sáu Sứ năm 1991. Nhân trước Ðại hội 7 có nhiều ý kiến muốn thay đổi một số ủy viên Bộ Chính trị và đặt vấn đề lý lịch mờ ám của Tướng Lê Ðức Anh (có bí danh là Cọp Nam Vang, nhân cuộc xâm chiếm Cam Bốt năm 1978), Tổng cục 2, theo Tướng Nam Khánh, “đã tổ chức, dàn dựng ra vụ Sáu Sứ một cách bài bản, công phu, cấp xe, cấp tiền cho Sáu Sứ ra Hà Nội và trực tiếp chỉ đạo Sáu Sứ gặp một số lãnh đạo, cựu chiến binh, tìm cách khêu gợi và bí mật ghi âm, tất cả 16 cuốn” nhằm mục tiêu “nguỵ tạo tài liệu, dựng chứng cứ giả, nặn thêm tình tiết, làm cho dư luận ngộ nhận là có thật, đánh lừa Bộ Chính trị, Ban Bí thư, Ban chấp hành Trung Ương, thực chất là vu khống đồng chí Võ Nguyên Giáp, đồng chí Trần Văn Trà, để thanh trừng nội bộ, hãm hại đồng chí. Nhiều đồng chí trung thực như đồng chí Nguyễn Ðức Tâm, Mai Chí Thọ, Nguyễn Văn Linh, Võ Chí Công, Nguyễn Thanh Bình và nhiều đồng chí Uỷ viên Trung ương cũng bị những tin tức đó đánh lừa. Sự vu khống ấy đã dẫn đến sự phân tâm trong Ðảng, trong cán bộ Quân đội, ảnh hưởng rất xấu cho đến ngày nay, gây đau khổ, phẫn uất cho nhiều cán bộ cao cấp trong và ngoài Quân đội”.

– Vụ T4. Theo Tướng Nam Khánh thì “Tổng cục 2 đã làm một việc hết sức nghiêm trọng là bịa đặt ra một tên có bí danh là T4, đặc tình của Tổng cục 2 nằm trong CIA để đưa tin vu khống chính trị nhiều cán bộ lãnh đạo cấp cao và nhiều cán bộ khác của Ðảng và Nhà nước với hàng trăm bản tin (không kể báo cáo miệng). Nội dung vu khống chính trị là đưa tin CIA đã nắm được hoặc CIA đã tiếp cận được, đã cho người liên hệ, đã chỉ đạo các đồng chí Võ Nguyên Giáp, Võ Văn Kiệt, Phan Văn Khải, Lê Khả Phiêu, Mai Chí Thọ, Trương Tấn Sang, Võ Trần Chí, Bùi Thiện Ngộ, Trương Vĩnh Trọng, Phạm Gia Khiêm, Võ Thị Thắng, Vũ Quốc Hùng, Nguyễn Khánh Toàn (Thứ trưởng Bộ Công An), Phan Diễn, Lê Văn Dũng, Phan Trung Kiên, Võ Viết Thanh, Ðoàn Mạnh Giao. Vu khống cả một số tướng lĩnh trung thành và kiên cường chiến đấu trong kháng chiến, vu khống cả bản thân tôi”. Tướng Nam Khánh dẫn chứng 20 Bản tin của Tổng cục 2 làm cứ liệu.

– Những hoạt động hằng ngày của Tổng cục 2 : “Các vấn đề của Tổng cục 2 còn nhiều như tổ chức thu thập tài liệu và theo dõi cán bộ cao cấp, tổ chức cơ sở làm tài liệu giả, vu cáo nhiều đồng chí, trước đây hoạt động cách mạng, là đã làm tay sai cho địch. (…) Người của Tổng cục 2 còn đưa lên mạng Internet nói xấu cán bộ lãnh đạo Ðảng và Nhà nước. Ðặc biệt, Tổng cục 2 đã sử dụng một số người phức tạp, cài cắm người vào các cơ quan Ðảng, Nhà nước để lấy tin, tung tin, bịa đặt, lừa dối Ðảng, v.v…Cán bộ tình báo quân sự còn cấp giấy chứng minh quân báo cho tay chân Năm Cam hoạt động, và liên hệ chặt chẽ với tay chân Năm Cam (báo chí đã đưa tin nhưng bị ém). Khó mà tưởng tượng được những hành động phạm pháp nghiêm trọng ấy lại diễn ra trong một cơ quan làm nhiệm vụ tình báo quân sự cấp chiến lược. Cơ quan tình báo mà lại bịa ra một cơ sở đặc tình “ma” để lừa dối, vu khống chính trị cán bộ cấp cao từ Tổng bí thư, uỷ viên Bộ Chính trị, Thủ tướng, Ðại tướng, Thượng tướng, uỷ viên Trung ương Ðảng, Bộ trưởng là phạm tội ngang với tội phản bội Tổ Quốc, phản bội Ðảng. (…) Những bản tin mà Tổng cục 2 đưa ra là nhằm vu khống chính trị, lừa dối, chia rẽ nội bộ Ðảng, phá hoại Ðảng, Nhà nước và quân đội, gây sự phân tâm, lũng đoạn tinh thần cán bộ đảng viên và nhân dân, vi phạm nghiêm trọng pháp luật, nguyên tắc kỷ luật đảng, tạo ra oan trái và đau khổ cho nhiều đồng chí”.

Bức thư của Thượng tướng Nguyễn Nam Khánh đề ngày 17.6.2004 gửi Trung ướng Ðảng, mà chúng tôi tóm lược nội dung trên đây, có tính chất nội bộ viết với mục tiêu kiến nghị nhằm thay đổi và cứu Ðảng. Trong vị thế của người Việt dân tộc, không Cộng sản, chúng ta rút tỉa được hai bài học chiến lược qua bức thư của Tướng Nam Khánh :

Một là, hành xử với người đồng chí cùng Ðảng mà một cơ quan chiến lược đầy quyền uy và kiểm soát từ trong ra đến ngoài nước, là Tổng cục 2, còn gian dối, tàn ngược, tạo sự vu cáo và thảm sát nhau như thế. Thử hỏi đối với thân phận 80 triệu người dân Việt thuộc giới công nông nói chung, người trí thức, văn nghệ sĩ, nhà tôn giáo, nhân sĩ nói riêng… còn bị lăng nhục, khinh miệt và áp bức đến cỡ nào ? Câu hỏi đã được trả lời trong thực tế lịch sử 49 năm qua ở miền Bắc và 29 năm qua ở miền Nam đối với các thành phần dân tộc không cộng sản.

Hai là, cần nỗ lực nhanh và khẩn cho tiến trình dân chủ hóa Việt Nam để người dân Việt có đủ mọi quyền sống, quyền dân và quyền con người. Nhờ vậy, mọi thành phần dân tộc bất phân chính kiến, tôn giáo, mới được tham gia bình đẳng và đồng đẳng trong cuộc tái thiết đất nước sau hai thời đại đen tối chiến tranh và độc tài. Bởi vì những kiến nghị, phản đối, yêu sách, dù mạnh mẽ đến đâu cất lên từ nội bộ Ðảng ở Hà Nội, chưa có điều kiện “đủ” để hoán chuyển một chế độ độc tài sang thể chế dân chủ đa nguyên. Giấc mơ thanh lý Ðảng của những đảng viên có lòng dạ như Tướng Nguyễn Nam Khánh ngày nay, hay ông Bảy Nguyễn Văn Trấn mấy năm trước, để hoàn thành “Một Ngày Mai Ca Hát” là không tưởng. Vì Ngày mai ấy chẳng-bao-giờ-ca-hát-nữa từ sau biến cố Liên Xô sụp đổ. Thực tại nhân sinh đầu thế kỷ XXI này không còn chỗ đứng cho những ảo mộng thiếu thời của các nhà cách mạng cộng sản Việt Nam, như đã thể hiện qua bài thơ “Lão đầy tớ” mà Tố Hữu sáng tác vào năm 1938 :

Lão trương hai bàn tay
Nhìn tôi và trắng trợn :
“Tôi không hay đùa bỡn,
Làm việc quá trâu cày
Ðến già, còn bửa củi
Gánh nước, cuốc vườn rau
Mà chủ còn hất hủi !
(. . . )
Tôi riết chặt bàn tay
Của lão : “Bao nhiêu nỗi
Ðau buồn và tức tối
Sẽ tan biến ngày mai…
Ông đã nghe ai nói
Có một xứ mênh mông
Nửa tây và nửa đông
Mạnh giầu riêng một cõi ?
Nơi không vua, không quan
Không hạng người ô uế
Không hạng người nô lệ
Sống đau xót, lầm than
Nơi tiêu diệt lòng tham
Không riêng ai của cải
Hàng triệu người thân ái
Cùng chung sức nhau làm
(…)
Lão ngơ ngác nhìn tôi
Rối rít : “Ồ hay nhỉ !
Ai già nua được nghỉ
Cũng no ấm trọn đời ?
(…)
Cậu bảo : Cũng không xa ?
– Nước Nga ?
– Ờ nước ấy.”
Và há mồm khoan khoái
Lão ngồi mơ nước Nga…

Ý thức dung hóa của thần trí Việt Nam, luôn luôn biết thu nhiếp những nền văn minh nhân loại để phát huy và cách tân nền văn hóa Việt. Nhưng từ lâu, Ý thức dung hóa này đã loại bỏ triệt để những giấc mộng vừa lạc quan tếu vừa không thật, sinh từ sự cố tín vào ý thức hệ cộng sản lão suy và lỗi thời theo điệu bài thơ nói trên.


Toàn văn Thư cuả Tướng Nguễn Nam Khánh



Unicode

VNI

VPS

VIQR

Check Also

VCHR và FIDH đệ trình báo cáo chung đến LHQ cho Kỳ Kiểm Điểm Định kỳ Phổ quát (UPR) của Việt Nam

PARIS, ngày 11 tháng 10 năm 2023 (VCHR) : Ủy ban Bảo vệ Quyền làm Người …

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *