PARIS, ngày 31.8.2005 (UBBVQLNVN) – Ủy ban Bảo vệ Quyền làm Người Việt Nam chào đón lệnh trả tự do cho 4 tù nhân vì lương thức, nhân kỳ đặc xá Quốc khánh 2.9 của CHXHCNVN : Linh mục Nguyễn Thiên Phụng, ông Trần Văn Lương, người đấu tranh cho nhân quyền, Mục sư Nguyễn Hồng Quang thuộc Giáo hội Tin Lành Mennonite và ông Mua San So, tín đồ Tin Lành người Hmong ở Thượng du Bắc Việt. Linh mục Nguyễn Thiên Phụng (thuộc dòng Ðức Mẹ Ðồng Công còn có tên là Nguyễn Viết Huân) và ông Trần Văn Lương đã bị giam cầm trong Trại Cải tạo gần 20 năm qua.
Cũng gần 20 năm qua, Ủy ban Bảo vệ Quyền làm Người Việt Nam không ngừng vận động tại LHQ, các Quốc hội Châu Âu cũng như Hoa Kỳ cho ba vị Nguyễn Viết Huân, Trần Văn Lương và Nguyễn Hồng Quang.
Bình luận về việc trả tự do cho 4 tù nhân vì lương thức này, ông Võ Văn Ái, Chủ tịch Ủy ban Bảo vệ Quyền làm Người Việt Nam nói :
“Chúng tôi ngỏ lời ca ngợi những nỗ lực bền bỉ của các chính quyền Âu Mỹ và các tổ chức Nhân quyền quốc tế, nhờ vậy mới có những cuộc trả tự do cho tù nhân tôn giáo và chính trị. Mặt khác, sự kiện Việt Nam bị Hoa Kỳ liệt kê vào danh sách các quốc gia đàn áp tôn giáo cần đặc biệt quan tâm (CPC, Countries of particular concern) đã là một áp lực hữu hiệu cho việc trả tự do cho các tù nhân này. Ða số các tù nhân chính trị và tôn giáo được trả tự do nằm trong danh sách mà Ủy ban Bảo vệ Quyền làm Người Việt Nam cung cấp và vận động tại LHQ, Quốc hội Châu Âu và Quốc hội Hoa Kỳ”.
Tuy nhiên, ông Ái nói tiếp : “Những người tù này lẽ ra không được bị bắt, không được kết án và giam cầm quá lâu như vậy. Bởi vì họ chỉ sử dụng quyền tự do ngôn luận và tự do tư tưởng được các Công ước quốc tế của LHQ cũng như Hiến pháp CHXHCNVN công nhận và bảo đảm. Trường hợp bi thảm của ông Trần Văn Lương được LHQ công bố năm 1999 như “nạn nhân bị bắt bớ trái phép” là một bằng chứng. Ông Trần Văn Lương tên thật là Trương Văn Lân, cựu Dân biểu Việt Nam Cộng hòa, bị bắt năm 45 tuổi vì lý do “bắt quả tang đi rải truyền đơn phản động (kỳ thực là tài liệu kêu gọi cho nhân quyền) tại Gò Vấp đêm 9.12.1985″ (theo báo Saigon Giải phóng ngày 25.9.1988), và đã bị kết án tử hình ngày 22.9.1988 với tội danh “âm mưu lật đổ chính quyền nhân dân”. Bị giam giữ vô nhân đạo trong nhiều nhà tù và trại cải tạo trước khi đưa về Trại Thanh Cẩm T5 ở Thanh Hóa. Ông bị biệt giam thường trực và không được chăm sóc thuốc men cho bệnh gan và bao tử. Ngày nay ra tù, ông là một người già, bệnh hoạn. Nhà cầm quyền Hà Nội đã cướp mạng sống 20 năm của ông Trần Văn Lương chỉ vì cái gọi là “tội” kêu gọi cho nhân quyền. Ông được trả tự do 3 tháng trước thời hạn (vốn kết thúc vào ngày 9.12.2005). Như thế có thể gọi là “Ðặc xá tha tù thể hiện lòng nhân ái, chính sách nhân đạo, khoan hồng của Ðảng” như Nhà nước Cộng sản rêu rao không ? Thật xấu hổ cho sự dối gạt công luận thế giới ! Thật xấu hổ cho sự phản bội những tiêu chuẩn nhân đạo quốc tế !”. Ðảng và Nhà nước Cộng sản đã không ngừng phạm tội cướp mạng sống của người dân”.
Vào cuối tháng 10.1988, Ủy ban Bảo vệ Quyền làm Người Việt Nam đã mở cuộc vận động quốc tế trong vòng 13 ngày đòi hủy án tử hình cho 3 người là hai Thượng tọa Phật giáo Thích Tuệ Sỹ, Thích Trí Siêu (thế danh Lê Mạnh Thát) và ông Trần Văn Lương. Ông Võ Văn Ái đã trực tiếp đến gặp Thủ tướng Thụy Ðiển, đồng thời dấy động một phong trào phản đối của các giải Nobel, nhà văn, nhà báo, diễn viên điện ảnh, trí thức tại Pháp, Âu châu, cũng như vận động các chính quyền Pháp, Anh, Hoa Kỳ, các Công đoàn AFL-CIO Hoa Kỳ, F.O. Pháp, v.v… Ðặc biệt là Thủ tướng Thụy Ðiển đã cử Ngoại trưởng về Hà Nội can thiệp với Tổng bí thư Nguyễn Văn Linh. Nhờ vậy cả 3 người đều được hủy án tử hình và giảm xuống 20 năm tù.
Những cuộc vận động liên tục tại LHQ của Ủy ban Bảo vệ Quyền làm Người Việt Nam đã đưa tới việc Tổ Hành động chống bắt bớ trái phép của LHQ công bố ông Trần Văn Lương là “nạn nhân bị bắt bớ trái phép” qua bản Quan điểm 13, năm 1999, và tố cáo Hà Nội vi phạm điều 19 về tự do ngôn luận ghi trong Công ước quốc tế về Các quyền dân sự và chính trị. Ông Nigel Rodley, Báo cáo viên Ðặc biệt LHQ về thảm nạn tra tấn cũng đã lên tiếng tố cáo là “vô nhân đạo” cung cách giam giữ và ngược đãi ông Trần Văn Lương tại trại T5 ở Thanh Cẩm, tỉnh Thanh Hóa trong bản báo cáo ông đệ trình khóa họp Nhân quyền LHQ thường niên về tình trạng tra tấn trong các nhà tù trên thế giới năm 1998. Ông cũng cho biết rõ hoàn cảnh đau gan và bao tử trầm trọng của ông Lương nhưng không được chăm sóc thuốc men, chẳng những thế còn bị khổ sai lao động.
Ủy ban Bảo vệ Quyền làm Người Việt Nam rất quan tâm tới tình trạng giam giữ khắc nghiệt những tù nhân chính trị và tôn giáo trong các nhà tù và trại cải tạo ở Việt Nam ngày nay. Sau 26 năm tù đày, Thượng tọa Thích Thiện Minh được trả tự do hồi Tết Ất Dậu tháng 2 dương lịch vừa qua đã một lần nữa xác định tình trạng mà Ủy ban không ngừng tố cáo tại Ủy ban Nhân quyền LHQ và các Quốc hội, chính phủ trong thế giới. Thượng tọa Thích Thiện Minh đã cung cấp cho Ủy ban Bảo vệ Quyền làm Người Việt Nam một danh sách 62 tù nhân chính trị và tôn giáo đang bệnh tật, chết mòn tại trại Z30A ở Xuân Lộc, tỉnh Ðồng Nai, mà những trường hợp sau đây cần đặc biệt quan tâm :
Linh mục Phạm Minh Trí, bị bệnh tâm thần từ 10 năm qua, Linh mục Nguyễn Ðức Vinh thuộc dòng Ðức Mẹ Ðồng Công, cả hai vị bị giam trên 18 năm rồi. Cụ Ngô Văn Ninh, tín đồ Hòa Hảo (thuộc phái Bửu Sơn Kỳ Hương), 87 tuổi, phải chống gậy khi đi đứng, sức khỏe suy yếu trầm trọng. Linh mục Nguyễn Viết Quân, 56 tuổi, thuộc Dòng Ðồng Công, bị giam từ 18 năm. Tu sĩ Thích Thiện Tâm, 42 tuổi. Các ông Lê Văn Tính, 66 tuổi, Lê Văn Chương, 42 tuổi, là tín đồ trong Ban Giảng huấn Hòa Hảo. Tại trại Xuân Lộc còn rất nhiều tù nhân chính trị và tôn giáo 70, 80 tuổi tóc bạc trắng, nhưng khi vào tù họ còn trẻ và tóc còn xanh. Nhưng chẳng ai đoái hoài đến họ !