Home / Tin tức / Thông cáo báo chí / Tin PTTPGQT / Viện Hoá Đạo phê chuẩn thành phần nhân sự GHPGVNTN Hải ngoại tại Úc châu và Tân Tây Lan – Đại lão Hoà thượng Thích Hộ Giác giải nhiệm Ban Hướng dẫn Trung ương Gia Đình Phật tử Việt Nam tại Hoa Kỳ – Đề Bà Đạt Đa thế kỷ XXI

Viện Hoá Đạo phê chuẩn thành phần nhân sự GHPGVNTN Hải ngoại tại Úc châu và Tân Tây Lan – Đại lão Hoà thượng Thích Hộ Giác giải nhiệm Ban Hướng dẫn Trung ương Gia Đình Phật tử Việt Nam tại Hoa Kỳ – Đề Bà Đạt Đa thế kỷ XXI

Download PDF

PARIS, ngày 11.3.2008 (PTTPGQT) – Chiếu theo tinh thần Giáo chỉ số 9 ban hành ngày 8.9.2007 và Thông bạch Hướng dẫn thi hành Giáo chỉ số 9 công bố ngày 25.9.2007, Đại lão Hoà thượng Thích Quảng Độ, Viện trưởng Viện Hoá Đạo, Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN), vừa ký Quyết định mang số 38/VHĐ/QĐ9/VT, ngày 9.3.2008, phê chuẩn thành phần nhân sự mới thuộc Hội đồng Giáo phẩm và Hội đồng Điều hành GHPGVNTN Hải ngoại tại Úc châu và Tân Tây Lan.

Văn phòng II Viện Hoá Đạo cũng vừa gửi đến Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế để phổ biến Quyết định giải nhiệm toàn Ban Hướng dẫn Trung ương Gia Đình Phật tử Việt Nam tại Hoa Kỳ do Đại lão Hoà thượng Thích Hộ Giác ký ngày 10.2.2008.

Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế xin đăng tải nguyên văn dưới đây hai Quyết định ấy.

Thời gian qua, nhiều điện thư và điện thoại gọi về Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế ở Paris hỏi thăm sự kiện có những tổ chức Phật giáo lấy tên “Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất” ở hải ngoại, thì làm sao biết được tổ chức này có trực thuộc GHPGVNTN trong nước hay không ? Chúng tôi xin được trả lời chung như sau :

Bất cứ tổ chức Phật giáo nào mang danh xưng “Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất” ở hải ngoại mà không khâm tuân Giáo chỉ số 9 do Đức Tăng thống Thích Huyền Quang ban hành ngày 8.9.2007 và Thông bạch Hướng dẫn thi hành Giáo chỉ số 9 của Đại lão Hoà thượng Thích Quảng Độ công bố hôm 25.9.2007, thì chỉ là việc tiếm danh để che giấu những ý đồ đen tối. Dù rằng những tổ chức này điều hành bởi chư Tăng hay Cư sĩ, và dù rằng họ công khai tuyên bố họ trực thuộc hoặc “liên hệ tinh thần với GHPGVNTN tại Việt Nam”, hoặc “một lòng tôn kính và hậu thuẫn đối với sự lãnh đạo tối cao của Nhị vị Đại lão Hoà thượng Đệ tứ Tăng thống và Hoà thượng Viện trưởng Viện Hoá Đạo GHPGVNTN trong nước”.

Tuyên bố như thế khác chi người công dân tại các nước văn minh, dân chủ, tuyên bố tôn kính và hậu thuẫn Tổng thống hay Thủ tướng, nhưng không khâm tuân các sắc lệnh, pháp luật do quốc gia ấy ban hành.

Vậy xin đồng bào Phật tử hãy cảnh giác những Tăng đoàn dị đạo đang phá Yết ma tăng và Pháp luân tăng.

Trong chiều hướng cảnh giác ấy, chúng tôi xin đăng tải ý kiến qua bài viết “Đề Bà Đạt Đa thế kỷ XXI” do Thầy Hộ Pháp gửi từ Úc đến Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế hôm nay mà chúng tôi cho đăng tải toàn văn dưới đây.

Vien Hoa DaoGIÁO HỘI PHẬT GIÁO VIỆT NAM THỐNG NHẤT

VIỆN HÓA ÐẠO

Thanh Minh Thiền viện, 90 Trần Huy Liệu, Phường 15, Quận Phú Nhuận, TP. Saigon


Phật lịch 2551
Số : 38/VHÐ/QÐ/VT
VIỆN TRƯỞNG VIỆN HÓA ÐẠO

– Chiếu Hiến Chương Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN) được tu chính bởi Ðại hội Khoáng đại kỳ V ngày 12.12.1973.

– Chiếu Biên bản Đại Hội bất thường và thu hẹp tại Tu Viện Nguyên Thiều các ngày 28, 29, 30 và 01/10/2003, bổ sung và kiện toàn nhân sự Hội Đồng Lưỡng Viện.

– Chiếu Giáo Chỉ số 09/VTT/GC/TT của Đức Đệ Tứ Tăng Thống ban hành ngày 08.9.2007 và Thông Bạch hướng dẫn thi hành số 09/VHĐ/TB/VT ngày 25.9.2007 của Viện Hóa Đạo.

– Chiếu theo Biên bản cuộc họp Ban Chỉ Đạo Viện Hóa Đạo ngày 25.01.2008.

– Chiếu nhu cầu Phật sự.

Quyết Định

Điều 1 : Nay phê chuẩn thành viên nhân sự Hội Đồng Giáo Phẩm và Hội Đồng Điều Hành GHPGVNTNHN tại Úc châu và Tân Tây Lan như sau :

Hội Đồng Giáo Phẩm :

Hòa Thượng Thích Huyền Tôn – Chủ Tịch
Hòa Thượng Thích Như Huệ
Thượng Tọa Thích Tịnh Minh
Thượng Tọa Thích Phước Nhơn

Hội Đồng Điều Hành :

Hội Chủ : HT Thích Như Huệ
Phó Hội Chủ Kế Hoạch : TT Thích Phước Nhơn
Phó Hội chủ kiêm Tổng Thư Ký : HT Thích Bảo Lạc
Thủ Quỹ : Sư cô Thích Nữ Bảo Sơn
Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Tăng Sự : TT Thích Tịnh Minh
Phó Vụ Trưởng Ni Bộ : Ni Trưởng Thích Nữ Phước Trí
Phó Vụ Trưởng Ni Bộ : Ni Trưởng Thích Nữ Chơn Đạo
Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Hoằng Pháp : TT Thích Phước Nhơn
Phó Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Hoằng Pháp : TT Thích Tịnh Đạo
Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Văn Hóa Giáo Dục : Đại Đức Thích Viên Trí
Phó Tổng Vụ Tổng Vụ Văn Hóa Giáo Dục : Đại Đức Thích Hạnh Hiếu
Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Thanh Niên GĐPT : Đại Đức Thích Viên Tịnh
Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Từ Thiện Xã Hội : TT Thích Quảng Nghiêm
Phó Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Từ Thiện Xã Hội : Ni Trưởng Thích nữ Phước Trí
Phó Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Từ Thiện Xã Hội : Ni Sư Thích Nữ Chơn Đạo
Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Tài Chánh : TT Thích Như Định
Phó Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Tài Chánh : Sư cô Thích Nữ Bảo Sơn
Phó Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Tài Chánh : Sư cô Thích Nữ Bảo Trường
Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Cư Sĩ : TT Thích Tịnh Đạo
Phó Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Cư Sĩ : Đại Đức Thích Hạnh Trí
Phó Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Cư Sĩ : Sư cô Thích Nữ Viên Thông
Phó Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Cư Sĩ : Sư cô Thích Nữ Nguyên Khai
Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Nghi Lễ : TT Thích Tâm Minh
Phó Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Nghi Lễ : Đại Đức Thích Viên Trí
Phó Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Nghi Lễ : Đại Đức Thích Viên Tịnh

Điều 2 : Các điều khoản, Giáo Chỉ và văn kiện trái với quyết định này đều hủy bỏ.

Điều 3 : Văn Phòng Ban Chỉ Đạo Viện Hóa Đạo, Văn Phòng II Viện Hóa Đạo, các Chánh, Phó Tổng thư ký, các Tổng Vụ chiếu nhiệm thi hành quyết định này.

Thanh Minh Thiền Viện, ngày 09 tháng 3 năm 2008
Viện Trưởng Viện Hóa Đạo
ấn ký
Sa môn Thích Quảng Độ

Nơi nhận :
– Chư Tôn Giáo Phẩm Hội Đồng Lưỡng Viện
– Quí GHPGVNTNHN “để liên lạc hổ trợ”
– Phòng Thông tin Phật Giáo Quốc Tế tại Paris
“để phổ biến”

VĂN PHÒNG II VIỆN HOÁ ĐẠO

GIÁO HỘI PHẬT GIÁO VIỆT NAM THỐNG NHẤT TẠI HOA KỲ
HỘI ĐỒNG ĐIỀU HÀNH

311 E. Mission Rd. San Gabriel, CA 91776, USA
Tel : (626) 614-0566 – Fax : (626) 286-8437


Số : 2008002/VPTT/HĐĐH/QĐ/CT
CHỦ TỊCH HỘI ĐỒNG ĐIỀU HÀNH

Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất
Hải ngoại tại Hoa Kỳ

– Chiếu Hiến Chương GHPGVNTN ban hành năm 1964 được Đại hội Khoáng đại nhiệm kỳ 5 tu chỉnh năm 1973 ;

– Chiếu Thông tư số 07/VHĐ/TT/VT của Hoà thượng Viện trưởng Viện Hoá Đạo ký ngày 28.8.2006 ;

– Chiếu Thông tư số 03/TVTN/TT/TVT của Thượng toạ Tổng vụ trưởng Tổng vụ Thanh niên ký ngày 4.9.2006 ;

– Chiếu Quyết định số 22/VHĐ/QĐ/VT của Hoà thượng Viện trưởng Viện Hoá Đạo bổ nhiệm Vụ trưởng GĐPT Vụ GĐPTVN ;

– Chiếu Giáo chỉ số 9 do Đức Đệ tứ Tăng thống ban hành ngày 8.9.2007 ;

– Chiếu Thông bạch Hướng dẫn thi hành Giáo chỉ số 9 do Hòa thượng Viện trưởng Viện Hóa Đạo ban hành ngày 25.9.2007 ;

– Chiếu các văn bản nhận định, đánh giá liên quan đến BHD/TƯ/G ĐPTVN tại Hoa Kỳ ;

– Chiếu Văn thư Hòa thượng Tổng vụ trưởng Tổng vụ Thanh niên, GHPGVNTNHN-HK gửi Htr Bạch Hoa Mai và các thành viên BHD/TƯ/GĐPTVN tại Hoa Kỳ ngày 3.1.2008 ;

– Chiếu nhu cầu Phật sự trong tình hình mới tại Hoa Kỳ ;

– Tham chiếu Thông bạch Đại lão Hoà thượng Viện trưởng VHĐ số 15/VHĐ/TB/VT về các thành phần GĐPTVN ;

– Tham chiếu Thông bạch Đại lão Hoà thượng Viện trưởng VHĐ số 16/VHĐ/TB/VT về việc Chấn chỉnh sinh hoạt GĐPT, GHPGVNTNHN Hoa Kỳ.

NAY QUYẾT ĐỊNH

Điều 1 : Giải nhiệm toàn Ban Hướng dẫn Trung ương GĐPTVN tại Hoa Kỳ vì không khâm tuân và không thi hành các Giáo chỉ, Thông tư, Thông bạch của Hội đồng Lưỡng viện GHPGVNTN trong thời gian qua. Mặc dù Ban Hướng dẫn Trung ương GĐPTVN tại Hoa Kỳ có hứa hẹn bằng miệng hoặc thông qua Quyết định hay Thỉnh nguyện tỏ lòng “trung kiên tuyệt đối” với GHPGVNTN và Nhị vị lãnh đạo Giáo hội Đức Tăng thống Thích Huyền Quang và Đại lão Hoà thượng Thích Quảng Độ. Nhưng trong thực tế, trong sinh hoạt, trong hành xử, thì Ban Hướng dẫn Trung ương GĐPTVN tại Hoa Kỳ làm trái ngược với điều đã phát ngôn.

Sự bất khâm tuân này còn thể hiện qua việc giải nhiệm hay bãi chức một số Huynh trưởng hay đoàn viên tỏ ý chí trung kiên với đường lối hiện hành của Hội đồng Lưỡng viện Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất. Ngoài ra, Ban Hướng dẫn Trung ương GĐPTVN tại Hoa Kỳ còn cho phổ biến các tư liệu của những tổ chức hay cá nhân không được Giáo hội công nhận, gây hoang mang, phân hoá đoàn viên GĐPTVN tại Hoa Kỳ.

Điều 2 : Kể từ ngày ký Quyết định này, Ban Hướng dẫn Trung ương GĐPTVN tại Hoa Kỳ chấm dứt nhiệm vụ điều hành các sinh hoạt của GĐPTVN tại Hoa Kỳ từ trung ương đến các cấp cơ sở, và đệ nạp tất cả sổ sách, tư liệu của tổ chức lên Tổng vụ trưởng Tổng vụ Thanh niên, GHPGVNTNHN-HK.

Điều 3 : Kể từ ngày ký Quyết định này, Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất trong nước và GHPGVNTNHN tại Hoa Kỳ sẽ không chịu trách nhiệm tinh thần hay pháp lý đối với tất cả những tuyên bố, hoạt động, tổ chức do các thành viên hay tập thể thuộc Ban Hướng dẫn Trung ương cũ của GĐPTVN tại Hoa Kỳ, nếu những người nói trên lợi dụng danh nghĩa GĐPTVN hay GĐPTVN tại Hoa Kỳ trực thuộc GHPGVNTN và GHPGVNTNHN tại Hoa Kỳ.

Điều 4 : Kề từ ngày ký Quyết định này, tất cả các Ban Thường vụ và Ban Hướng dẫn các Miền Khánh Hoà, Khuông Việt, Liễu Quán, Phước Huệ, Quảng Đức, Tố Liên và Thiện Hoa vẫn tiếp tục sinh hoạt dưới sự hướng dẫn của Tổng vụ trưởng Tổng vụ Thanh niên để điều hành sinh hoạt chung của các GĐPTVN tại Hoa Kỳ cấp Miền theo chủ trương và đường hướng quy định trong các Thông tư, Thông bạch của Viện Hoá Đạo liên quan đến GĐPTVN. Đồng thời góp ý, thảo luận nhằm chấn chỉnh GĐPTVN tại Hoa kỳ theo nội dung và tinh thần của Giáo chỉ số 9 do Đức Tăng thống ban hành ngày 8.9.2007 và Thông bạch Hướng dẫn thi hành Giáo chỉ số 9 của Đại lão Hoà thượng Thích Quảng Độ, Viện trưởng Viện Hoá Đạo ban hành ngày 25.9.2007.

Điều 5 : Quyết định này có hiệu lực kể từ ngày ký.

Điều 6 : Chư tôn Hoà thượng, Thượng toạ cùng chư vị thành viên trong Hội đồng Điều hành GHPGVNTN-HN tại Hoa Kỳ chiếu nhiệm thi hành Quyết định này.

Los Angeles, ngày 10.2.2008
Chủ tịch Hội đồng Điều hành
GHPGVNTN-HN tại Hoa Kỳ
ấn ký
Đại lão Hoà thượng Thích Hộ Giác

Bản sao kính gửi :
– Đại lão Hoà thượng Viện trưởng Viện Hoá Đạo
“để kính thẩm tường”
– Hoà thượng Tổng vụ trưởng Tổng vụ Thanh niên
GHPGVNTNHN-HK “để tri hành”
– Các Ban Hướng dẫn Miền “để thi hành”
– Các Chánh Đại diện Miền để “thi hành và yểm trợ”
– Lưu


Tư liệu tham khảo :

Đề Bà Đạt Đa thế kỷ 21

Thuở Phật còn tại thế, đã có Đề Bà Đạt Đa (1) muốn thay Phật, để dành quyền lãnh đạo, nên cũng đã lập ra những giáo điều mị dân hòng lôi kéo theo một số đồ chúng sống lập dị để được biệt đãi, và một số vị Tăng thích hưởng thụ, rồi chống đối lại với Giáo đoàn và hãm hại Đức Phật.

Trong thời mạt pháp, ma vương cũng có thể nói Phật Pháp một cách thông thạo và đầy hấp dẫn, trong đó có loài Quỹ đỏ với chủ trương vô thần, nhưng để sống còn và mị dân, cũng núp bóng Phật, Trời, rồi áp dụng mọi sự tinh xảo của khoa học điện toán hiện đại, mong lừa bịp mọi người, biến Đảng thành Đạo và biến Đạo thành Đảng (2),

Ngày nay tại Việt Nam trong Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN) cũng có Đề Bà Đạt Đa xuất hiện, đó là lãnh đạo của Nhóm Về Nguồn, Thân Hữu Già Lam và Tăng Ni Hải Ngoại, cũng có hàng trăm người âm thầm liên hệ, dùng hệ thống Internet, chỉ cần ngồi một chỗ, có thể hội họp và điều khiển khắp thế giới, để cấu kết liên quốc gia lại với nhau. Lúc ban đầu Chủ soái của các nhóm nầy, yểm trợ cho một số Huynh trưởng kỳ cựu công thần, có học thiếu tu, (những người Tu đúng, thì càng Tu càng thầy mình không là gì cả, còn những người Tu sai, thì thấy mình càng ngày càng lớn, càng quan trọng) để rồi muốn ở mãi vai trò thống lĩnh, nên hình thành Ban Hướng dẫnTrung Ương “Gia Đình Phật tử Việt Nam Trên Thế Giới”, với ý tưởng rất hay nhưng khi tiến hành, “dục tốc bất đạt”, không tranh thủ được sự đồng thuận, ủng hộ và cho phép của lãnh đạo Viện Hoá Đạo cũng như Chư Tôn Đức trong Giáo Hội các cấp, nhưng vẫn thực hiện (trong khi chưa được Viện Hoá Đạo công nhận) để rồi bất mãn, sanh tâm “ngã mạn” lên án các bậc Trưởng thượng, để bảo vệ cho sự nông nổi của mình, cầm đầu cho các em Đoàn sinh thơ dại, oán ghét Thầy, Cô, dựa vào thế tục, rồi bất kính Tam bảo, tách ly ra khỏi chùa và Gíáo Hội. Sau đó đến các tố chức, với chủ trương Tu học thuần tuý, làm Văn hoá và Từ Thiện Xã hội thuần tuý.

Là thành viên của Giáo Hội, nhưng không có trách nhiệm quyết tâm xây dựng cho Gíao hội được vững mạnh, khi có điều bất đồng quan điểm, lại âm thầm kình chống lẫn nhau, rồi tuỳ tiện tập hợp thành những tổ chức khác, không thỉnh ý, không thông qua lãnh đạo, không tuân theo Hiến Chương của Giáo Hội, để hòng lôi kéo theo một số đông Tăng, Ni, sinh hoạt ngoài tầm quản lý của Giáo Hội, tạo điều kiện cho những kẻ có mưu đồ đen tối, gây chia rẽ nội bộ, để cô lập nhị vị Hoà Thượng : Đức đệ tứ Tăng Thống Thích Huyền Quang và Ngài Viện Trưởng Viện Hoá Đạo Thích Quảng Độ, cũng hòng để dành quyền lãnh đạo.

Để cũng cố lại thành phần nhân sự đã có vấn đề, Đức Đệ Tứ Tăng Thống Thich Huyền Quang vì quá khẩn cấp, lại bị quản lý chặt chẽ của chính quyền, không thể tổ chức hội họp Hội Đồng lưỡng viện và rộng rãi các cấp Giáo hội được, trong khi đó một mặt Nhà nước VN, với 600 tờ báo đang khủng bố, chụp mũ, và lên án Hoà Thượng Thích Quảng Độ, Viện Trưởng Viện Hoá Đạo, với những động thái chuẩn bị bắt giam Hoà Thượng và xoá sổ GHPGVNTN. Các cấp Giáo hội và tổ chức Gia Đình Phật tử (GĐPT) nói rằng có lực lượng hùng hậu, với hàng chục ngàn Huynh Trưởng và nửa triệu Đoàn sinh, như Trình Thư của Trưởng ban Hướng Dẫn Gia Đình Phật tử Việt Nam (GĐPTVN) đã trình cho Viện Hoá Đạo, nhưng vẫn cứ lặng yên, bất động. (Tại sao không trách và tranh đấu quyết liệt với Cộng sản Việt Nam để cho lãnh đạo và Giáo hội của mình được tự do phục hoạt, hầu thực hiện và giữ vững lập trường đòi hỏi Nhân quyền, Tự do, Dân chủ cho quê hương, mà mấy chục năm nay mình nói mình đã hy sinh, đóng góp, lại đi trách cứ và tiếp tay với Cộng sản Việt Nam để hãm hại, làm nguy biến thêm lãnh đạo và Gíao hội mình ?).

Để cứu nguy Giáo Hội với tình thế cấp bách, và chận đứng những phần tử bắt tay với Cộng Sản hoặc bị lợi dụng, vô tình thực hiện Nghị Quyết 36 của Cộng sản Việt Nam, một cách không công, để “đâm sau lưng chiến sĩ” làm hại Giáo Hội, nên Đức Tăng Thống đành phải ra Giáo Chỉ số 9. (lý do Gíao chỉ và Thông bạch Hướng dẫn số 9 cũng đã nói rõ). Thế là những vị có vấn đề, bèn tập hợp lại với nhau để tìm cách chống đỡ. Và cũng vì sự tìm cách chống đối lại Giáo Chỉ 9 nầy, của một số vị sợ bị mất quyền lợi, xem như vạch áo cho người xem lưng, nên đã tạo điều kiện, cho những kẽ không tốt, có cơ hội lôi các Danh Tăng và Tăng tài của Phật Giáo ta ra mà bôi bẩn, vu khống, chụp mũ ! Thật đáng tiếc lắm thay !

Ngày xưa Đề Bà Đạt Đa, dựa vào Vua A Xà Thế, ngày nay Đề Bà Đạt Đa dựa vào Đảng Cộng Sản và Nhà nước Việt Nam, một đảng độc tài đã cai trị và khiến cho dân tộc, cũng như đồng bào ta chịu nhiều điêu linh thống khổ, trong suốt nửa thế kỷ qua, với chiến tranh ly loạn, nay thì với cái hào nhoáng bề ngoài trông thấy như phát triển, nhưng toàn là vay mượn nợ của nước ngoài, chứ nền kinh tế chủ lực hầu như chưa có gì đáng kể.
Theo định luật Thành, Trụ, Hoại, Không (Sinh, Trụ, Dị, Diệt) thì cái nôi của Đảng Cộng Sản ở nước Nga đã tận diệt, các nơi khác cũng tiêu ma, chỉ còn lại Trung Quốc và Việt Nam là giữ lại được cái tên, chứ lý tưởng CS thì cũng đã biến hoại để trở thành Tư bản đỏ, và rồi cũng đến hồi tận diệt.

Trước xu thế đòi hỏi Tự do, Dân chủ, Nhân quyền, của GHPGVNTN và các tổ chức khác, mỗi ngày một lớn mạnh, Ngày tàn của bạo quyền cũng đã gần kề, nguy cơ mất quyền lãnh đạo đã hiện rõ. Sự lo sợ cũng đang gây nhiều hoang mang, khủng hoảng trong tư tưởng của người CS : sợ mất quyền lợi, sợ bị trả thù, sợ sẽ bị chết một cách thảm thương, như bấy lâu nay người CS đã gây thống khổ cho không biết bao nhiêu người dân vô tội.

Để kéo dài sự sống và duy trì quyền cai trị, hòng bóc lột nhân dân được lâu dài hơn nữa, Đảng CSVN đã dùng mọi thủ đoạn sắt máu, như trước đây muốn dành quyền lãnh đạo, cũng đã không từ một hành động dã man nào, như pháo kích vào những nơi đông dân sinh sống, để gây tiếng vang, gài mìn dọc đường lộ, núp vào chùa bắn lên máy bay để cho máy bay trút bom xuống chùa cho tan nát, sụp đổ, mới thôi. Mượn tay người khác diệt đạo giáo, vừa gây được chia rẽ, oán thù, vừa thực hiện được âm mưu tiêu diệt Tôn giáo, dù cho ai chết chóc thê lương, tang tóc cũng mặc kệ.

Nay CSVN đã nắm quyền sinh sát trong tay, muốn tất cả phải thuần phục, nhưng những người có lương tri, những bậc thức giả, những kẻ trượng phu, những người dân lương thiện sống bình an, hướng thượng trong niềm tin tôn giáo, đâu có thần phục, nên rồi CSVN đã tạo sự chia rẽ, và gây khiếp sợ, khiến cho tinh thần bất khuất của dân tộc ta mai một, không còn trong lòng đồng bào ở quốc nội ta nữa, để rồi đã bình thản, vô cảm và chỉ phản ứng nhẹ nhàng về việc Đảng cắt đất Bản Giốc và các Suối ở biên giới phía Bắc, cũng như việc Trung Quốc muốn xâm chiếm Trường và Hoàng sa !

Cộng sản Việt Nam cũng tiếp tục mị dân, dựa vào Dân tộc, để cho Cán bộ CS khai thác hết mọi tài nguyên thiên nhiên, cũng như sức người và tiết hạnh của người con gái một mặt cho xuất khẩu lao động, đem con bỏ chợ, mặc cho bị chèn ép, bóc lột, miểng sao Cán bộ và nhà nước thu được ngoại tệ, xem người dân như món hàng trao đổi, góp phần vào kế hoạch xoá đói giảm nghèo, để cùng những tay tài phiệt bóc lột, thụ hưởng, làm giàu cho Tư bản đỏ,

Dựa vào Đạo Phật, với 80% dân số, để hòng đối đầu với các thế lực khác, lợi dụng việc tổ chức Lễ Phật Đản (Tam Hợp) 2008, để nhằm đánh bóng cho chế độ, lừa bịp thế giới với, mưu toan biến Đại lễ Vesak LHQ 2008 thành một màn kịch chính trị nhằm đạt tới những mục tiêu chính trị của họ, những mục tiêu hoàn toàn xa lạ với ý nghĩa văn hoá và tôn giáo của Đại lễ đó, và đề cao vị thế của Giáo hội Phật giáo Việt Nam (Giáo hội Nhà nước) trong khu vực và trên thế giới. có nghĩa là quyết tâm tận diệt GHPGVNTN. Bên trong tạo ra sự chia rẽ, dùng Phật giáo đánh Phật giáo, bên ngoài, tạo ra các sự tranh chấp, có khả năng trở thành Thánh chiến, nồi da xáo thịt, thật là một âm mưu nguy hiểm cho Đạo pháp, dân tộc và đồng bào ta.

Đề Bà Đạt Đa hiện đại, dựa vào Nhà nước, Nhà nước dựa vào Đạo Phật nhưng với một Giáo hội do đảng dựng lên, đã bị thuần hoá, có đảng viên CSVN vào lãnh đạo, làm theo lệnh của đảng, với phương châm “Đạo Pháp – Dân Tộc – Xã Hội Chủ Nghĩa” trong khi đó lại quyết tâm tận diệt GHPGVNTN, một Giáo hội dân lập truyền thống, và khủng bố, đàn áp gắt gao nhị vị Hoà Thượng lãnh đạo. Nên bắt buộc phải nương vào lòng bất khuất nhưng đang ẩn nhẫn khắp nơi của Tăng Ni, quần chúng, các Tôn giáo bạn và dư luận quốc tế, các tổ chức cùng chí hướng để được sống còn và thực hiện trọn vẹn lập trường luôn đứng về phía những người bị áp bức, đấu tranh đòi quyền Tự Do, Dân Chủ và Nhân quyền cho toàn dân.

Quý Ngài vẫn biết rằng, hợp tác cùng với các tôn giáo bạn, cũng lắm người nghĩ rằng có thể có nhiều bất cập về sau. Nhưng quý Ngài thấy có lợi ở trước mắt, để thể hiện sự đoàn kết Tôn giáo và dù sao đi nữa cũng cùng có đức tin về Tâm linh, biết tội để tránh, biết phước để lo tạo. Điều quan trọng hơn nữa là biết điều sai để mà xin lỗi và sửa sai, mới có được sự tiến bộ (thể hiện 2 hạng người mạnh nhất, đó là không bao giờ tạo tội, và khi có tội biết sám hối, theo kinh Phật dạy) như Đức Giáo Hoàng Phao Lồ đệ nhị thay mặt cho Giáo Hội Thiên chúa giáo, đã sám hối cùng nhân loại, về những lỗi lầm mà Gíao hội đã gây ra, trong thời thập tự chinh và vụ án Galile. Hoặc Thủ Tướng Keven Rudd thay mặt Chính phủ Úc cũng đã xin lỗi người Thổ dân, trong mấy tuần gần đây. Trong khi CSVN đã gây nhiều điêu linh thống khổ cho dân tộc, đến bây giờ mặc dầu, oán hận đang chất chồng, của 85 triệu đồng bào ở trong nước, với dân oan hằng ngày đang kêu cứu, dù trên thế mạnh mà vẫn ngoan cố, không chịu nhìn nhận những lỗi lầm, trong thời gian qua, để xoa dịu, những nỗi đau của đồng bào ta, nhất là đối với 3 triệu người Việt Tự Do đang sống ở hải ngoại.

Và đặc biệt nhất là thời điểm văn minh tiến bộ về vật chất, đã phổ cập toàn cầu, khiến cho nhân loại có nhiều căng thẳng và bất trắc, khổ luỵ luôn xảy ra, nên Giáo lý Đạo Phật đã giúp cho mọi người thực hiện theo lời dạy của Đức Phật có được sự An lạc, từ đó những người Âu, Mỹ đang ngưỡng vọng hướng về với Đạo Phật rất nhiều, nên rồi tại Việt Nam đang tiến theo đà văn minh Âu, Mỹ cũng sẽ thấy và biết được những gì cần bỏ những gì cần tiếp nhận, hầu giữ vững và phát huy được nguồn đạo truyền thống đã gắn liền với vận mệnh của dân tộc. Một ngàn năm đô hộ giặc Tàu, một trăm năm nô lệ giặc Tây, mà dân tộc ta vẫn giữ vững được nền độc lập, và văn hoá. Hãy tin tưởng vào tinh thần bất khuất, chúng ta không sợ ngoại xâm, mà chỉ sợ nội xâm, mà thôi, và sự tiến bộ của dân tộc ta, sẽ không bao giờ theo kiểu “Đạo dụ” một cách ấu trĩ như thời lạc hậu trước đây nữa đâu.

Thà ảnh hưởng với những văn minh tiến bộ, để được thử thách và phát triển vươn lên cùng thời đại. Còn hơn là phải thần phục vào Đảng Cộng Sản Việt Nam, để thực hiện một chủ thuyết lỗi thời, nhưng với âm mưu thâm hiểm, chúng lợi dụng quyền thế và tiền bạc của nước ngoài đầu tư vào phát triển quê hương, để củng cố đảng, bằng cách biến Đảng thành một Tôn giáo, để đưa “Bác Hồ” vào ngồi chung với Phật, hầu dựa vào đức tin mới nầy, mà thống lãnh lâu dài đất nước ta. Dùng tiền thu % ở các dịch vụ chuyển nhận tiền, của đồng hương từ hải ngoại gởi về cho bà con, để nuôi cán bộ thực hiện NQ 36 cho đảng CSVN tại các nước ngoài (dùng của đậu, đốt đậu).

Hoà hợp với CSVN là đang chơi với kẻ ác, vừa phạm vào giới luật, (quy y Tăng, bất quy y tổn hữu ác đảng) và bắt tu sĩ phải tham gia vào các cơ quan nhà nước, vừa sẽ bị bức tử hoặc làm cho thân bại danh liệt, như những Ngài Trí Thủ và quý Ngài ở Miền Bắc trong thời gian qua, cũng như các vị đang chạy theo CSVN trong hiện tại.

Đáng lý ra, là thành viên của Gíáo Hội, là Phật Tử thuần thành, thì phải hết mình với Gíao hội, có thể góp ý thẳng thắn, để xây dựng nội bộ, lo duy trì văn hoá, đào tạo nhân tài, và đấu tranh quyết liệt với kẻ thù, đàng nầy cậy tài, cậy vào vận động được số đông, bị tác động bởi những tư tưởng tội lỗi, tuyên truyền chống phá, hứa hẹn, dụ dỗ, của các thế lực đen đỏ, để rồi có những chủ trương, những văn thư, những động thái, những sinh hoạt vượt ra ngoài tổ chức, và có ý lên án, kình chống lại lãnh đạo, hoặc bất mãn với một vài vị trong Giáo hội mà tố khảo lẫn nhau, có những hành động vô tổ chức, làm ảnh hưởng đến Phật sự và giảm uy tín Giáo hội. (Con có lỗi bị cha, mẹ rầy la, dạy bảo lại chạy ra ngoài đường bêu rếu, lên án, và kết hợp với kẻ nghịch, để hòng được lợi, thì đạo làm người có được chu toàn và phận làm con, làm trò ra sao đây, hỡi những vị đã có con, và có đệ tử ?)

Tâm của một số vị động, không an, rồi cấu kết lại, tìm cách kích động, tố cáo, chống chế lẫn nhau, khiến cho bổn đạo, phật tử cũng bất an theo, chứ các chùa không có ý phản nghịch, thì vẫn sinh hoạt bình thường. “Gió không động, phướn cũng không động, chỉ có tâm chúng ta động” rồi sinh ra đủ chuyện. Như vậy là đã sụp bẫy của các thế lực, nhất là của CSVN đã giăng ra, và tiếp tay với CSVN hòng cô lập nhị Hoà thượng lãnh đạo mà tiêu diệt GHPGVNTN, để không còn ai có thể dám lên tiếng đòi hỏi nữa, hầu chiếm đoạt hoàn toàn các cơ sở của Giáo Hội, đã bị nhà nước CSVN cưỡng đoạt từ năm 1975 đến nay. (Đất của Việt Nam Quốc Tự bị nhà nước cưỡng chiếm và bán cho nước ngoài là một điển hình)

GHPGVNTN là một tổ chức dân lập, độc lập với mọi thể chế, để bảo vệ Nhân quyền, Tự do, Dân chủ cho quê hương, hầu hướng dẫn cho đồng bào Phật Tử được thoải mái, tự do tu hành đúng chánh pháp, cho nên rất đe doạ sự tồn vong của chế độ độc tài CS.

Trong thời gian nửa năm qua, từ ngày Giáo Chỉ số 9 của Đức Tăng Thống ban hành, và sự bất khâm tuân của một số vị Tăng già, sợ mất quyền hạn và con đường danh lợi bị lung lay, nên đâm ra tìm cách nầy cách nọ để lý giải, nguỵ biện hầu chống đối lại Giáo Chỉ, viết nhiều bài, ra nhiều thông bạch, thông tư, tổ chức nhiều buổi hội họp, phủ nhận Giáo Chỉ và đưa lên trên mạng toàn cầu Internet, để cho dư luận hoang mang, cộng đồng Phật giáo ở hải ngoại hầu như bị khủng hoảng trầm trọng.

Giáo Chỉ số 9 của Đức Tăng Thống, như một cơn mưa lớn, giữa lúc mùa hè nghiệt ngã, sẽ giúp cho mọi cây cối được thấm nhuần pháp vũ, đúng lý ra nếu tu hành chân chính, không màng danh lợi, nhân cơ hội nầy ẩn nhẫn nỗ lực tấn tu, thì mọi chuyện rồi theo tâm tịnh, mà quốc độ cũng tịnh theo, nhưng rồi những vị có vần đề(tâm động), đã tìm cách ngăn chận lại, để nước mát biến thành lũ lụt, càn quét hết những rác rến, như một vài nơi ở Miền Tây VN trước đây, vào mùa nước nổi, vì muốn cho riêng địa phương mình không bị nước ngập, bèn cho đắp đập be bờ, khiến cho nước tràn qua các vùng khác, gây thiệt hại tràn lan. Giờ đây phải chấp nhận phương án sống chung với lũ mới tạm ổn. Nhưng dù sao nước cũng vẫn có ích lợi, mang mát mẻ và sự sống đến cho mọi người, Giáo chỉ 9 như một cuộc giải phẫu, cần phải có thuốc tê, đương nhiên sẽ phải chịu nhiều đau đớn và mất mát, nếu bị phản ứng, muốn bảo toàn sinh mệnh, đương nhiên cần phải sử dụng đến các thuốc kháng sinh, nhưng lần hồi sẽ bình phục và khoẻ mạnh trở lại. Giáo chỉ 9 vẫn có những tác dụng với lợi ích thiết thực, để duy trì được truyền thống và lập trường của Giáo Hội, cứu nguy được dân tộc hiện nay và mai sau nói chung và Phật giáo đồ trong, ngoài nước nói riêng.

Theo tục ngữ của dân tộc ta đã có câu : “Cá không ăn muối cá ươn, con cưỡng cha mẹ trăm đường con hư” chống đối, xử bỉ và cãi lại cha mẹ, trước mặt bàn dân thiên hạ, và mong cho nhiều người được biết, hầu chứng tỏ cái ta, muốn bảo vệ sự nông nổi của mình, nói rằng cha mẹ đã sai lầm, là đã thể hiện một sự xúc phạm nghiêm trọng đến người lớn, để cho cha mẹ phải đau lòng, phải chua xót. Tạo cơ hội cho những người xấu ở ngoài khai thác mà lên án, bôi bẩn gia đình, dòng họ, đó là đứa con đại bất hiếu. Nếu là người con Phật, với tâm niệm và hành động như vậy là thể hiện không có niềm tin nơi Tam bảo, phạm vào giới luật và là “Sư tử trùng” tiếp tay với các thế lực khác để hại đạo giáo của mình.

Nhị vị Hoà Thượng lãnh đạo đã tương kế tựu kế, để mong phục hoạt lại GHPGVNTN, đã nhận định rõ được kẻ thù của nhân dân, của dân tộc đó là Chế độ Cộng sản với ý thức hệ vô thần ngoại lai, đã cưỡng đoạt quê hương, và biết bao nhiêu người dân oan đã bị cướp đi sự nghiệp, đành chấp nhận cuộc sống tha hương, CSVN cũng đã cướp đoạt pháp lý cũng như tài sản của GHPGVNTN, trong đó đặc biệt nhất là Việt Nam Quốc Tự, một biểu hiệu văn hoá của dân tộc, một ngôi chùa của nước với diện tích hơn bốn chục ngàn mét vuông, với nhiều hạng mục công trình công cộng, có cả Ngôi chùa đã bị đập phá, có Trường Đại học Phương Nam và Cô Nhi Viện Quách Thị Trang cũng nằm trong khuôn viên nầy, trước ngày 30/04/75. Nay thì Nhà nước CSVN bán cho Mã lai để xây dựng Trung tâm thương mại quốc tế, là Phật Tử chúng ta phải làm gì đây để bảo vệ dân tộc và tài sản của Giáo hội ?

Kẻ thù đã xác định rõ, thì phải củng cố nội lực và nếu có tổ chức nào đồng quan điểm hỗ trợ để giáo hoá người CSVN, thì Quý Ngài lãnh đạo cũng rất hoan nghênh, vận dụng, nhưng vẫn luôn sáng suốt để giữ được sự trong sáng và độc lập của mình, không vì sự nương vào nhau mà phải bị lệ thuộc. Tại sao những Đề Bà hiện đại không hiểu cho rằng, là CSVN cũng đã nhận định được GHPGVNTN là một lực lượng có thực lực ngầm, theo tinh thần Bát nhã “Sắc tức thị không, không tức thị sắc…” rất đáng lo sợ, rất khó quản lý và tiêu diệt, nên một mặt kiểm soát khắt khe nhị vị Hoà Thượng, một mặt tìm đủ mọi cách để ly gián, tạo sự hiểu lầm để hòng chia rẽ nội bộ, và cuối cùng qua nghiên cứu họ cũng tìm ra được nguyên lý “Sư tử trùng, thực sư tử nhục” là mới tiêu diệt được Phật giáo. Nên CSVN liền sử dụng, ra sức trấn áp GHPGVNTN và lo đào tạo nhân sự, một mặt dùng chiến thuật “RU NGỦ HÒA BÌNH” để chiêu dụ, phỉnh lừa, tạo cho DANH LỢI và điều kiện phát triển, nên một số vị có chức vụ trong Gíao hội và Gia Đình Phật tử ở hải ngoại vì thiếu tỉnh thức, vì cái tôi, hám danh lợi mà dính câu.

Mặc dầu cũng với ý định ban đầu là lợi dụng nhau để thực hành tâm nguyện hoằng pháp lợi sanh, nhưng với bản chất của người CS vô thần, họ không tin về Tâm linh mà chỉ dựa vào Duy vật biện chứng, với chủ trương chuyên chính vô sản, dùng bạo lực để thực hiện mưu đồ, thì họ không từ một thủ đoạn gian ác nào, miễn sao họ được thành công, nên rồi với bản chất Từ bi, nhưng thiếu Trí tuệ khi đã cộng tác, là sẽ bị biến thành công cụ cho chế độ CS mà thôi.

Ôn Đôn Hậu năm Mậu Thân 68, bị CS bắt khiêng đi ra Bắc, cũng để lợi dụng uy tín của Ngài, nhưng Ngài đã biết rõ được bản chất, nên hợp tác với thế bất đắc dĩ. Sau năm 1975, Ngài về lại Miền Nam, cho chư Tôn Đức biết, để liệu định, liền bị cô lập cho đến ngày viên tịch. Ngài Trí Thủ là người có công rất lớn, trong việc thực hiện Thống nhất PGVN theo ý Đảng, được trả công với chức vụ Chủ tịch Hội đồng Trị sự Trung ương đầu tiên, nhưng rồi cũng phải bị bức tử, và GHPGVN suốt hơn 30 năm nay cũng chỉ là một Gíáo Hội thừa sai, không tự lực được gì, mà phải bị lệ thuộc hoàn toàn vào Nhà nước, và sinh ra lắm tệ nạn, cũng tham nhũng, hối lộ, trù dập, tha hoá, phân biệt và ưu đãi địa phương, giống như cán bộ CS ngoài thế gian. GHPGVN 30 năm được nhà nước yểm trợ tối đa, trong một đất nước thái bình, mà không bằng 10 năm (1964 đến 1974) của GHPGVNTN hoạt động trong chiến tranh, ly loạn, nhưng xây dựng được rất nhiều cơ sở cho Giáo hội để Nhà nước CSVN có cơ ngơi mà chiếm dụng sau nầy. Với sự tự tôn ngông cuồng, xem Đảng CSVN là “bách chiến bách thắng”, là “đỉnh cao của trí tuệ loài người” thì khó mà chấp nhận những ai có thể hơn họ để mà làm quốc sư hay quân sư, đừng mơ mộng hảo huyền, mà mang thiệt hại vào thân và ảnh hưởng cho dân tộc, đạo pháp.

GHPGVNTN lúc nào cũng đứng về phía dân tộc và đồng bào ta, nên cũng chịu rất nhiều gian truân theo vận nước. Nhị vị Hoà Thượng lãnh đạo đã từ khước mọi danh lợi của nhà cầm quyền CS dành cho, để đồng hành cùng dân tộc, không làm theo ý đảng nên cũng bị khá nhiều tù tội, khổ sở nhục hình, với mục đích để giữ thanh danh cho Giáo hội PGVNTN truyền thống, và cũng để cho những người con Phật ở hải ngoại được bình yên nơi xứ sở tự do, đang sống với những người luôn căm thù CSVN vì bị điêu linh thống khổ quá nhiều. Và đặc biệt nhất là một thực lực tác động rất mạnh, để bắt buộc nhà nước CSVN phải ủng hộ cho GHPGVN có được điều kiện hoạt động vươn lên, nên mọi thành quả có được ngày hôm nay, của GHPGVN là cũng nhờ ở sự đấu tranh quyết liệt của GHPGVNTN từ quốc nội đến hải ngoại và quốc tế trong thời gian qua.

Với tình hình khủng hoảng của GHPGVNTN trong hiện tại, đề nghị chư Tôn Đức không còn phục vụ cho Giáo hội, hãy nhân cơ hội nầy mà nhập thất tu tập, để nạp thêm năng lượng, mà truyền An lạc lại cho cho chúng sanh, đây là nhiệm vụ chính của người Tu, chứ phục vụ chúng sanh chỉ là phương tiện và hạnh nguyện khi quý Ngài đã có đầy đủ đạo lực. Các Anh chị em (ACE) Huynh Trưởng GĐPT hãy giữ vững được 5 điều luật của GĐPT, mà quan trọng nhất là Điều luật thứ 1 (Phật Tử quy y Phật, Pháp, Tăng, và giữ giới đã phát nguyện), vì Đức Phật cũng đã dạy : “Giới luật còn thì Phật Pháp còn”, là GĐPT còn, và luôn ghi nhớ chương 1 điều 1 của Nội quy, chứ không phải chỉ lo bảo vệ những điều có lợi trong Nội quy và Quy chế ! để được hưởng đặc quyền đặc lợi, rồi tìm cách chống chế lại Gíáo Hội lại Thầy của mình.

Ngài Chủ tịch GHPGVNTNHN tại Hoa Kỳ chỉ muốn củng cố lại tư tưởng đã bị ô nhiễm của một số Huynh Trưởng, củng cố lại thành phần nhân sự đã biến thái, có nguy hại cho công cuộc đấu tranh đòi phục hoạt của Giáo Hội, nên mới ban hành Quyết định giải tán Ban Hướng dẫn Trung ương GĐPT Hoa Kỳ, xem ai là Phật Tử thuần thục còn trung thành với Giáo Hội, ai đã phục vụ với tinh thần tu học, trở thành vô ngã để cầu giải thoát, giác ngộ, và biết rõ được ai tham gia sinh hoạt GĐPT với mưu đồ Danh Lợi và cũng cố “Bản Ngã” để rồi bảo vệ lẫn nhau khiến Đạo Pháp phải nghiêng ngửa, các em nhỏ phải lao đao. Nếu không sám hối và chấn chỉnh kịp thời, thì hư cho cả một thế hệ ! uổng cho hơn 60 năm tham gia sinh hoạt và cống hiến !

Đề Bà Đạt Đa xưa, vì phạm tội ngũ nghịch mà phải bị chôn sống và đoạ vào A tì địa ngục, Nếu ngày nay Đề Bà Đạt Đa cũng phạm tội ngũ ngich, với thời văn minh hiện đại, sẽ có tác hại rất rộng lớn, ảnh hưởng rất nhanh và sâu đậm vào tâm thức mọi người, nên rồi sự trả quả cũng rất là thê thảm hơn nhiều lần. Chắc là ai còn sáng suốt sẽ không bao giờ muốn mình phải tạo ra và trả những quả báo đau thương !

Vẫn biết rằng trong 10 điều tâm niệm có dạy : đặc biệt điều “Thứ năm, việc làm đừng mong dễ thành, vì việc dễ thành thì lòng khinh thường, kiêu ngạo. Ương Quật hành hung, Đề Bà quậy phá, mà Đức Phật cũng hoá độ cho thành đạo cả, Nên chấp nhận trở ngại thì lại thông suốt, mà cầu mong thông suốt thì sẽ bị trở ngại. Thế tôn thực hiện tuệ giác bồ đề ngay trong mọi sự trở ngại. Như vậy há không phải chính sự chống đối lại làm sự thuận lợi, và sự phá hoại lại làm sự tác thành, hay sao” ? Chúng ta nên suy gẫm ! Là lãnh đạo phải diệt trừ “ngã chấp” cũng nên phải lắng nghe, tỏ ra có nội lực để cảm hoá, hơn là áp đặt, chấp nhận có đối nghịch để giúp nhau cùng vươn lên, như hạnh nguyện của Đề Bà và Uy lực của Đức Phật, đả để lại bài học vô giá cho đời.

Luật nhân quà như tấm kiếng, vẫn luôn phản chiếu những gì hiện đến và mãi chi phối thế gian nầy. Đức Phật mà cũng còn phải bị nhức đầu, bị đá, kim châm ra máu, bị ăn cám ngựa, thần thông đệ nhất như Ngài Mục Kiền Liên mà cũng còn phải bị đánh chết. Chỉ cần chấp ngã, thấy mình là NHẤT, mọi người phải cúc cung, quên hạnh của Bồ Tát Thường Bất Khinh, để một niệm THAM, SÂN khởi lên, là đã đốt tiêu cả rừng công đức và phải chịu trả quả, đoạ lạc muôn đời muôn kiếp.

Nhị vị Hoà Thượng lãnh đạo GHPGVNTN, vẫn còn minh mẫn, đủ sáng suốt vận dụng được sự hỗ trợ của quốc tế, và đầy kinh nghiệm, để không bị lợi dụng bởi ngoại lai, nên mọi quyết định về những Phật sự hệ trọng, đều vẫn còn được nhiều tin tưởng. Nhưng cũng xin tất cả những vị còn thiết tha với tiền đồ của đạo pháp và sự tồn vong của GHPGVNTN, khi phục vụ cho GHPGVNTN và dựa vào uy tín của nhi vị Hoà Thượng lãnh đạo, hãy giữ đúng lễ và phận làm con, làm đệ tử, làm một Phật tử thuần thành, làm một thành viên, mà cẩn trọng, mạnh dạn đóng góp những tiếng nói chân thật, biết thành tâm sám hối để tiêu trừ cái tôi đáng ghét, mà hoá giải những bất đồng, dị biệt. Và luôn lo cho sự an nguy của nhị vị Hoà Thượng, hiện còn sống khổ ải, đang che mát và lãnh đạo chúng ta, cũng như thanh danh của GHPGVNTN, chứ không thể thua CSVN, khi họ núp bóng Hồ Chí Minh thì họ đã hết mình chăm sóc, ca ngợi, và nhiều tốn kém tiền của nhân dân, để bảo vệ cái xác thúi tại qủang trường Ba Đình trong hằng ngày.

Hãy quyết tâm vận động, đòi hỏi sự phục hoạt cho Giáo Hội, rồi sau đó mọi điều Tự Do, Dân Chủ sẽ được hiển lộ. Nếu vị nào không còn duyên nằm trong GHPGVNTN nữa thì cứ thoải mái ở ngoài, có thể ẩn tu hoặc thành lập một Giáo hội khác để sinh hoạt, chứ đừng chống đối, tìm cách phê phán, lên án nầy nọ, vừa phạm giới “vọng ngữ”, “rao lỗi tứ chúng” vừa “phá hoà hợp tăng” toàn là giới trọng, tội lỗi ghê gớm. Và cũng mong những ai đang bị vô minh che lấp (không thấy được cái nguy hại trước mắt và tiên liệu được việc lâu dài về sau) mà chạy theo danh lợi, vì muốn chứng tỏ cái ta của mình, tiếp tay với Cộng đảng, để đập lại Thầy và vị lãnh đạo của mình, khiến cho điêu đứng biết bao nhiêu người, và làm tê liệt Giáo hội, hãy xem gương của Đề Bà Đạt Đa đã tu có được thần thông, khi phạm tội ngũ nghịch mà còn phải trả quả nặng nề, huống chi những kẻ chỉ có tài học, với những bằng cấp của thế gian, thì làm sao tránh khỏi những hệ quả không lường ! “Có tài mà cậy chi tài, chữ tài liền với chữ tai môt vần” (Nguyển Du) ! Hãy mau tỉnh thức, và tinh tấn tu trì, hằng phản quang tự kỷ, biết lắng nghe, giúp nhau diệt trừ ngã chấp, và lấy 10 điều Tâm niệm ra cùng thực hành, thì mới mong cứu nguy được Đạo Pháp.

Đề Bà Đạt Đa thời chánh pháp, dù phạm 3 đại nghịch tội, nhưng nhờ với tâm nguyện làm nghịch hạnh cho Đức Phật tấn tu, dù vẫn chấp nhận chịu đoạ lạc, nhưng nhờ Oai lực và lòng Từ bi của Phật, cứu vớt và thọ ký cho thành Phật trong tương lai. Liệu Đề Bà Đạt Đa thời hiện đại có được mật hạnh ? và chư vị lãnh đạo có đủ oai đức, để cảm hoá và nhiếp phục tất cả ? chứ dùng thế trí và mưu đồ để đối đãi với nhau, thì chỉ gây thêm oan trái, nghiệp chướng và khổ luỵ cho nhau mà thôi. Đề Bà Đạt Đa dù phá hoà hợp Tăng, gây rất nhiều khó khăn cho Tăng Đoàn, nhưng rồi Giáo Hội thời Đức Phật vẫn được duy trì, cũng cố và phát triển. Đề Bà Đạt Đa thời mạt pháp nầy, liệu có độc lập được trong tư duy, hành động ? hay rồi bị “ru ngủ hoà bình” mà hiến thân cho quỷ đỏ ? Nhưng chắc là GHPGVNTN được chính nghĩa bảo vệ, được quốc tế ủng hộ, vẫn mãi mãi trường tồn với dân tộc và làm bóng mát che chở cho đồng bào ta.

08/03/2008
HT Albert Tran


Phụ chú :

(1) Đề Bà Đạt Đa, Devadatta (ĐBĐĐ) hay Đạt Đâu Tàu dịch là Thiên Nhiệt, con trai của Hộc Phạn Vương, đó là vị Tỳ Kheo đã phạm 3 tội đại nghịch : khiến vua A Xà Thế giết vua cha, làm thân Phật ra máu, phá hoà hợp Tăng, đối nghịch với Phật.
Đề Bà Đạt Đa là anh em chú bác với Phật, thuở nhỏ, ông học tập cùng với Thái Tử Sĩ Đạt Đa, Nan Đà, tài năng ông xuất sắc, thường hay tranh tài với Sĩ Đạt Đa. Sau khi Sĩ Đạt Đa thành Phật, ông theo Phật xuất gia, trong khoảng 12 năm đầu, ông siêng năng tu hành, tụng đọc thông suốt 6 vạn Pháp tạng, có đủ 30 tướng tốt, nhưng không chứng được Thánh quả, nên ông thối tâm sinh lòng muốn học thần thông để mau được lợi dưỡng, Phật không cho, Đề Bà bỏ Phật, liền đến chỗ Thập Lực Ca Diếp học thần thông, được Thái Tử A Xà Thế, xứ Ma Kiệt Đà cung phụng đầy đủ. Do đó Đề Bà càng thêm kiêu mạn, muốn thay Phật lãnh đạo Tăng đoàn. Sau đó Đề Bà dẫn 500 đồ chúng thoát ly Tăng đoàn, tự xưng là Đại sư, lập ra 5 tà pháp cho đó là con đường đến Niết Bàn. Tại thành Vương Xá xứ Ma Kiệt Đà, Đề Bà có giáo đoàn độc lập được Thái tử A Xà Thế đãi ngộ, thế lực dần dần rộng lớn, Phật đã nhiều lần răn bảo chúng Tỳ kheo chớ tham lợi dưỡng của Đề Bà.
Về sau Đề Bà xúi giục Thái tử A Xà Thế giết vua cha để đoạt ngôi, rồi dựa vào thế lực và uy quyền của Vua A Xà Thế mà thống lĩnh Tăng đoàn. Sai 500 người xô đá và dùng khí giới để hãm hại Phật, nhưng chỉ có một mảnh đá nhỏ văng ra trúng chân, làm thân Phật ra máu, sau đó khiến voi điên sát hại Phật, nhưng vừa gặp Phật, voi liền quy phục nên việc cũng không thành.
Bấy giờ Tôn giả Xá Lợi Phất và Mục Kiền Liên khuyến dụ đồ chúng Đề Bà trở về với Tăng đoàn của Đức Phật, vua A Xà Thế cũng được sự giáo hoá của Đức phật bèn sám hối quy y. Đề Bà vẫn không chịu bỏ ác tâm, đánh đập Tỳ kheo ni Liên Hoa Sắc đến chết, lại nhét chất độc vào 10 ngón tay mình, định thừa dịp lễ lạy để hại Phật, nhưng chân Ngài lúc đó cứng chắc như đá, nên 10 đầu ngón tay của Đề Bà bị xây xát, chất độc thấm vào máu, Đề Bà liền mệnh chung, nhưng nhờ hạnh nguyện làm “nghịch hạnh” để nhiều kiếp giúp cho Phật tấn tu, nên Đức Phật dạy : “Đề Bà Đạt Đa tuy phạm tội ngũ nghịch, nhưng vẫn là hàng Thiện hữu trí thức của Ngài, Đề Bà đã giúp cho Ngài rất nhiều trên con đường hoàn thành giáo pháp” bởi vì sự có mặt của kẻ thù chống đối luôn luôn tìm đủ mọi cách để chỉ trích, phê phán những sơ hở của mình là một điều rất hay để bắt buộc mình tìm cách cải thiện, hầu đi dần đến chỗ toàn thiện. Nên Ngài đã thọ ký cho Đề Bà Đạt Đa thành Phật hiệu là Thiên Vương Như Lai.

(2) Đảng CSVN có những trường và bộ phận chuyên nghiên cứu, giảng dạy, thực hành các công tác về các Tôn giáo, để đào tạo cán bộ, dễ bề thâm nhập sâu vào các tôn giáo hầu thống trị, khuynh loát, lường gạt mọi người, mà cầu lợi dưỡng và thực hiện những ý đồ thâm hiểm.
Thời Quốc gia Tự do, dưới chế độ Ngô Đình Diệm, và Nguyễn văn Thiệu, với một hệ thống mật vụ cùng khắp, nhưng CSVN cũng đã đào tạo cài người, vào làm đến chức Cố vấn cho Tổng Thống.
Đối với Phật Giáo với chủ trương tự giác, bao dung, rộng mở, nên không thể tránh khỏi việc bị cài người của CSVN vào trong lòng Giáo hội. Nhưng chánh pháp vẫn là chánh pháp, chân lý vẫn là chân lý, Phật Pháp rất nhiệm nầu, nếu tu hành chân chính sẽ hoá giải và nhiếp phục hết tất cả. Chứ dùng thủ thuật thế gian để đối đãi với nhau, thì chỉ tạo thêm oan trái chất chồng, gây khổ luỵ cho nhau mà thôi ! “Lấy ân báo oán, oán ấy tiêu tan, lấy oán báo oán, oán oán chất chồng” đấy là lời Phật dạy.

Check Also

Bài 1: Cơ sở Quê Mẹ và Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế trả lời chung về âm mưu phá hoại cuộc đấu tranh cho Nhân quyền và Tự do Tôn giáo của hai Dư Luận viên Thục Vũ — Ý Dân

  PARIS, ngày 9 tháng Giêng năm 2019 (PTTPGQT & VCHR) — Thời gian qua, …

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *